Chẳng lẽ, phải vận chuyển huyền công, thi triển đạo khí sao?
Đột nhiên, trong đầu tôi lại nảy sinh ra ý nghĩ này.
Nhưng không chờ chúng tôi bắt đầu hành động, Dương Tuyết đứng bên cạnh đã hỏi lại một câu.
“Trưởng lão, những lần kiểm tra trước kia không phải đều dùng tới linh thạch để khảo nghiệm đạo khí sao?”
Dương Tuyết khó hiểu, nhưng biểu cảm của vị lão đạo sĩ kia lại chẳng có chút biến hoá gì.
Ông lão chỉ bình tĩnh đáp lại:
“Quy tắc hôm nay đã đổi rồi!
Nếu hai người này làm không được, thì cứ dẫn bọn họ đi thôi, không vượt qua bài đánh giá…”
Nói xong, lão đạo sĩ này lại nhắm mắt lần nữa, tiếp tục tu luyện.
Ngô Hưng Long cùng Dương Tuyết đang chuẩn bị nói thêm gì đó, nhưng đã bị tôi ngăn lại.
Sau đó, tôi chắp tay, cung kính nói với lão đạo sĩ:
“Tiền bối, bài khảo sát này thì không có vấn đề gì.
Nhưng vãn bối muốn hỏi, làm thế nào chúng tôi mới đạt được cấp bậc cao trong bài đánh giá này?”
Với tu vi của tôi và lão Phong hiện tại, muốn rung một chiếc chuông sắt cách đó 3m cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Chỉ là chúng tôi còn chưa biết, làm thế nào mới đạt được cấp bậc cao nhất có thể.
Phải biết rằng, cấp bậc đánh giá càng cao, quyền hạn đạt được cũng càng lớn, chúng tôi cũng càng biết được nhiều tin tức trong Đạo môn hơn.
Lão đạo sĩ nghe xong, lại mở mắt ra một lần nữa.
Sau đó, ông ấy tiếp tục cất giọng nói khàn khan.
“Rung chuông sắt cách 3 mét là cấp F, cách 5 mét là E, cách 7 mét là D, 10 mét là C.
Nếu muốn đạt được từ cấp C cấp trở lên, hãy rung chiếc chuông sắt kia từ khoảng cách 15 mét.
Hoặc được một vị cấp A, hoặc S đề cử, nếu không thì có được danh tiếng và cống hiến nhất định cho Đạo môn là được.”
Giọng nói của lão đạo sĩ không lớn, ngữ điệu cũng rất chậm rãi.
Nghe đến đó, sắc mặt của tôi và lão Phong đã thay đổi không ít.
Còn Dương Tuyết cùng Ngô Hưng Long đứng bên cạnh chúng tôi lại hít ngược một ngụm khí lạnh.
Lúc trước bọn họ làm đánh giá, chỉ cần rót linh lực vào trong một tảng đá là xong việc.
Việc đạt được cấp độ nào sẽ thông qua việc thay đổi màu sắc của đá, chứ không hề rắc rối như hôm nay.
Trước đừng nói tới việc dùng tay trần, chỉ riêng việc không sử dụng bất cứ một một ngoại lực nào để rung một chiếc chung sắt cách đó 3m cũng đủ để thấy đáng sợ rồi
Với yêu cầu như vậy, chỉ sợ đạo sĩ dưới cấp bậc Đạo Quân sẽ không thể đánh giá cấp bậc được.
Càng đừng nói tới việc chia thành các cấp độ như 5 mét, 7 mét, thậm chí 10 mét và 15 mét.
Nhưng tôi và lão Phong chỉ hơi trầm mặc một chút.
Ngay sau đó, chúng tôi liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi liền nghe lão Phong nói: “Để tôi thực hiện trước!”
Nói rồi cậu ấy liền đứng ra chuẩn bị thử, nhưng Ngô Hưng Long lại vội vàng lên tiếng can ngăn: “Anh Phong, từ từ đã…”
Dứt lời, anh ta kéo Phong Tuyết Hàn và tôi đi về phía trước vài bước, cũng đưa lưng về phía vị lão đạo sĩ kia, nói: “Tôi thấy, hay là hôm nay hai anh dứt khoát đừng làm đánh giá nữa!”
Sắc mặt của tôi và lão Phong lại thay đổi, lộ ra vẻ hoài nghi: “Sao lại thế?”
Vẻ mặt Ngô Hưng Long u sầu, quay lại nhìn ông lão nọ, rồi lại nhìn chúng tôi, rồi mới hạ thấp giọng, nói:
“Có thể là các anh không biết, vị Thái trưởng lão này trong phái chúng tôi, kỳ thật là một người có tình tình rất kỳ quái.
Hôm nay, đề bài ông ấy đưa ra cho các anh rõ ràng là đề khó.
Nếu hôm nay các anh đánh giá ở đây, nếu lấy được cấp bậc thấp hoặc bị đánh trượt, thì phải chờ đến 2 năm sau mới có thể đánh giá tiếp.
Cho nên, theo tôi thấy, hôm nay hai anh cũng đừng đánh giá nữa.
Tránh để lấy phải kết quả đánh giá thấp!”
Ngô Hưng Long nói một cách rất nghiêm túc, Dương Tuyết ở bên cạnh cũng gật đầu thật mạnh.
Ý bảo rằng hôm nay không phải ngày tốt lành, không thích hợp để đánh giá.
Độ khó của bài đánh giá này rõ ràng là quá cao.
Nhưng lão Phong và tôi lại mỉm cười thờ ơ.
Chúng tôi không biết đề bài hôm nay có khó hay không, nhưng cả tôi và lão Phong đều tin chắc mình có thể lấy được cấp E hoặc D.
Hơn nữa, tới thì cũng đã tới rồi, nếu cứ thế mà trở về tay không, hai người chúng tôi cũng ngại phiền.
Bởi vậy, tôi cũng mở miệng nói thẳng: “Không cần, nếu đã tới đây, vậy hôm nay cứ làm kiểm tra thôi!”
Tôi vừa mới dứt lời, ở phía sau, lão đạo sĩ nọ đã nói tiếp: “Muốn đánh giá thì mau làm bài đánh giá đi, bần đạo chuẩn bị nghỉ trưa rồi!”
Nghe đến đó, chúng tôi lần lượt quay đầu lại.
Lão Phong cũng trực tiếp trả lời: “Được, chúng tôi bắt đầu ngay đây!”
Nói rồi, cậu ấy quay lại gật đầu với chúng tôi một cái, sau đó đi thẳng về hướng chuông sắt.
Ngô Hưng Long cùng Dương Tuyết thấy lão Phong đi về hướng chuông sắt, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Hai người họ chỉ đánh đứng yên tại chỗ, nhìn theo lão Phong không rời mắt.
Lão Phong đi tới trước chuông sắt, cẩn thận quan sát nó vài lần.
Chiếc chuông sắt không lớn, chỉ cao tầm nửa mét, được treo ở dưới mái hiên.
Sau khi lão Phong nhìn qua chiếc chuông vài lần, cậu ấy bắt đầu đo đạc khoảng cách, rồi lùi từng bước ra sau.
1 mét, 2 mét, 3 mét, ... khi đi đến vị trí 2 mét, lão Phong tạm dừng một chút.
Nơi này gõ vang thiết chung, sẽ đạt được cấp F.
Hiển nhiên, cấp F này không thể làm hài lòng lão Phong.
Cho nên, lão Phong tiếp tục lui về phía sau.
Ngô Hưng Long thấy thế, trái tim hơi run lên, anh ấy bắt đầu âm thầm hoài nghi, Phong Tuyết Hàn cùng lắm mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Quân mà thôi, cho dù đã phóng được đạo khí ra ngoài, liệu cậu ấy có phóng được đạo khí để rung chiếc chuông sắt cách đó 3 mét không?