Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2210

Chương 2210 Chương 2210

Ngô Hưng Long mang theo sự nghi ngờ, tiếp tục quan sát.

Lúc này lão Phong đã lùi lại năm mét, nơi đạt được cấp E.

Ngô Hưng Long cho rằng, lão Phong sẽ dừng lại, bởi vì phạm vi tối đa mà bậc Đạo Quân có thể phóng đạo khí ra chỉ là 5 mét mà thôi.

Vượt quá khoảng cách 5 mét, anh ấy cho rằng, lão Phong gần như không có cách nào gõ chuông sắt được.

Nhưng kết quả thì sao! Lão Phong thế mà còn tiếp tục lùi nữa.

Từng bước một, lúc này cậu ấy đã đến vị trí 7 mét, cấp D rồi.

Hiện giờ không chỉ có mình Ngô Hưng Long đứng ngồi không yên, đến cả Dương Tuyết cũng phải hít ngược một ngụm khí lạnh.

Với khoảng cách 7 mét, liệu lão Phong có thể sử dụng đạo khí để gõ chuông sắt hay không?

Ngô Hưng Long cho rằng, lấy tu vi hiện tại của mình, đó là điều tuyệt đối không có khả năng.

Anh ấy vội nhắc nhở một tiếng theo bản năng: “Anh Phong, anh đã lui đến vị trí 7 mét rồi đấy.”

Lão Phong lại thản nhiên mỉm cười: “Tôi còn phải lùi lại một chút nữa…”

Lời vừa nói ra, Ngô Hưng Long lập tức trợn mắt cứng lưỡi: “Cái gì? Anh, anh còn muốn lùi nữa sao?”

Anh ấy cảm thấy mình đã nghe nhầm rồi, mẹ kiếp, đã lùi đến 7 mét rồi, anh có chắc là gõ được chuông sắt không thế?

Cho là anh đã được được tới cảnh giới Đạo Vương, chỉ e là miễn cưỡng lắm mới phóng được đạo khí đánh trúng một đồ vật ngoài phạm vi 7 mét đi!

Mà một đạo sĩ có tu vi bậc Đạo Quân như anh, sao có thể gõ được một chiếc chuông sắt ngoài phạm vi 7 mét được chứ?

Nhưng kết quả, lão Phong vẫn tiếp tục lùi lại.

Cậu ấy cứ lùi mãi, thẳng đến vị trí 15 mét thì dừng lại.

Dựa theo tiêu chí mà lão đạo sĩ nọ đưa ra, đứng ở đây mà gõ được chuông, thì chỉ cần có được uy tín và cống hiến cho Đạo môn, hay được người có cấp S hoặc cấp A đề cử…

Là có thể lập tức đạt được cấp B rồi.

Với tư cách ấy, đưa mắt nhìn khắp Đạo môn, cũng chẳng có được mấy người.

Ngô Hưng Long để lộ ra sự bối rối, cảm thấy lão Phong đang trêu đùa mình.

15 mét, một đạo sĩ bậc Đạo Quân mà muốn tay không gõ vang một chiếc chuông sắt cách đó 15 mét sao?

Đây không phải nói đùa thì là cái gì?

Dù sao anh ấy cũng không dám tin đó là sự thật. Chỉ cảm thấy như Phong Tuyết Hàn đang tuỳ tiện đo đạc khoảng cách mà thôi.

Nhưng Dương Tuyết đứng một bên lại hơi nheo mắt lại.

Cô ấy quen biết lão Phong đã lâu, cũng hiểu rõ cậu ấy là một người tương đối khiêm tốn, không muốn làm người nổi bật giữa đám đông.

Nếu cậu ấy đã đứng ở khoảng cách 15 mét, như vậy lão Phong chắc chắn có cách để gõ được chiếc chuông sắt kia.

Còn tôi ấy à! Tôi chỉ mỉm cười rất bình tĩnh, bởi vì tôi gần như đã đoán ra được, lão Phong sẽ sử dụng tới cách nào.

Đến cả lão đạo sĩ ngồi ở xa, lúc này cũng đã mở to mắt nhìn: “Nếu cậu đứng từ đó mà có thể gõ được chuông sắt, bần đạo sẽ cho cậu đạt được cấp C.”

Tu vi của lão đạo sĩ thâm sâu khó lường được.

Kỳ thật, ông ấy đã sớm nhận ra được đạo hạnh cùng tu vi của tôi và lão Phong.

Nhưng bởi vì ông ấy quanh năm chỉ ở nơi này, lại thêm thân phận và địa vị cao, nên ít người tới tìm ông ấy nói chuyện phiếm.

Cho nên, lão đạo sĩ mới cố tình đưa ra một đề bài khó.

Chủ yếu là vì ông ấy muốn giải trí một lúc, đồng thời cũng lải nhải được với đám tiểu bối bọn tôi thêm đôi ba câu.

Có lẽ, đây chính là thú vui của ông lão này.

Nhưng ông ấy không tin, một người có tu vi Đạo Quân đỉnh phong như lão Phong có thể gõ vang được chuông sắt ngoài phạm vi 15 mét.

Nhưng lão Phong đứng ở ngoài phạm vi 15 mét lại thản nhiên cười: “Vậy vãn bối xin cảm ơn tiền bối trước…”

Nói xong, lão Phong mở lớn hai mắt, một luồng đạo khí mạnh mẽ đột nhiên bộc phát khắp toàn thân cậu ấy…

****

Lão Phong vừa dứt lời, đạo khí trên cả người cậu ấy bỗng nhiên bùng nổ.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủ, một luồng đạo khí mạnh mẽ bắt đầu dâng trào khắp bốn phía.

Cùng lúc đó, hai tay của lão Phong cũng bắt đầu nhanh chóng kết ấn.

Tôi nhìn kỹ, kết ấn kia đúng là tuyệt kỹ của lão Phong, Bách Hoa ấn.

Loại công pháp này vô cùng đặc biệt, có thể tấn công được mục tiêu dù có cách xa mười mấy mét.

Nhưng vấn đề là, nó cực kỳ tiêu hao tinh thần lực.

Trước đây, mỗi một ngày, lão Phong chỉ sử dụng đến công pháp này nhiều nhất một lần.

Nếu vượt quá một lần, cậu ấy sẽ bị sẽ bị chóng mặt hoặc thậm chí là mất mạng.

Hiện tại, tu vi của lão Phong đã tăng cao, cậu ấy đã có thể sử dụng tới công pháp này hai đến ba lần một ngày.

Dương Tuyết nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng khẽ xao động.

Trong miệng tự lẩm bẩm: Bách Hoa ấn?

Lời này vừa nói ra, đã lão Phong tạo thành kiếm chỉ, chĩa thẳng về phía trước.

Cậu ấy chỉ thẳng vào chiếc chuông sắt cách đó hơn chục mét, chỉ trong phút chốc, trên chiếc chuông sắt đã xuất hiện một lá bùa.

Ngay sau đó, bùa chú đột nhiên phát nổ.

Chỉ nghe “Bùm” một tiếng, lá bùa nọ nổ tung tại chỗ.

Cũng trong khoảnh khắc ấy, tiếng chuông sắc “ong ong ong” rền vang khắp cả Bạch Vân Điện.

Lão đạo sĩ nhìn thấy cảnh này, cũng không nhịn được mà âm thầm gật đầu:

“Công pháp tốt lắm, bần đạo cho cậu cấp C+, chỉ cần có người đạt cấp A hoặc cấp S đề cử cậu, thì có thể đạt được đến cấp B!”

Lão đạo sĩ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, lão Phong mới chỉ đạt tới tu vi Đạo Quân đỉnh phong, thế mà lại có thể gõ được một chiếc chuông cách 15 mét.

Bản lĩnh này phải nói là vô cùng khó lường.

Bình Luận (0)
Comment