Đó chắc hẳn là một con lệ quỷ hung ác.
Ngay khi suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu tôi, cùng với vị trí hiện tại của tiểu đội chúng tôi, là đang trên đường tới Quỷ thành Ma Linh…
Tôi không thể không hoài nghi, liệu có phải chúng tôi đang bị đánh lén hay không?
Tôi chợt mở bừng mắt ra, nhưng vừa mới mở mắt, đã nhìn thấy sương đen tràn ngập khắp bốn phía.
Vầng trăng sáng gần như đã bị che khuất.
Trong đó, thậm chí còn trộn lẫn với âm sát khí, và đang không ngừng tiếp cận chúng tôi.
Giờ phút này, sương đen đã bao phủ toàn bộ vị trí nghỉ ngơi của tiểu đội chúng tôi.
Ngay cả những đệ tử Võ Đang đang canh gác ở phía đối diện, cũng ngủ thiếp đi một cách khó hiểu.
Nhìn thấy cảnh này, lòng tôi khẽ động, chỉ sợ là lại sắp xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng tôi cũng không có hành động gì vội, bởi hiện tại, tôi còn chưa biết tình huống thế nào.
Nếu tôi đột nhiên gây ra tiếng động, nói không chừng sẽ khiến cho tất cả mọi người ở đây rơi vào nguy hiểm lớn.
Cho nên phải làm rõ tình hình trước, từ đó mới phân tích tình hình được một cách thuận lợi.
Tôi lặng lẽ rút ra một lá bùa mở mắt.
Tay trái tạo thành một đạo kiếm chỉ.
Tôi khẽ mở miệng lẩm bẩm, gần như không ai có thể nghe thấy: “Cấp cấp như luật lệnh, khai!”
Vừa dứt lời, là bùa nọ tạo ra một tiếng “tạch”, rồi hóa thành tro bụi.
Mắt tôi lạnh ngắt và cứ mở ra rồi nhắm lại.
Khi tôi mở mắt ra lần nữa, Thiên Nhãn đã được mở ra.
Khung cảnh tối tăm xung quanh trở nên sáng sủa hơn.
Tôi phóng mắt nhìn khắp bốn phía, phát hiện ra, bên trong làn sương đen kia quả thực có xen lẫn những tia hung khí màu vàng.
Hơn nữa, ở phía rìa làn sương đen này còn có một cái bóng.
Lại có những con ác quỷ màu đen đang đứng nhìn chúng tôi chằm chằm, y hệt như hổ rình mồi.
Chúng đều đệ lộ ra biểu cảm dữ tợn, không ngừng khép mở chiếc miệng rộng, nhìn chúng tôi bằng ánh mắt tham lam.
Ngoài đám ác quỷ vây quanh màn sương đen, bên cạnh còn có vài con mị quỷ mặc áo vàng nữa.
Những con quỷ này trông rất kỳ lạ, trên mặt có đủ ngũ sắc (năm màu) và ba mắt, cứ như một phường hát tuồng vậy.
Tuy nhiên, chúng nó đứng xung quanh nơi này, trong miệng không ngừng phun ra khí đen.
Lớp sương mù đen bao quanh chúng tôi hiện tại, chính là sương mù do đám lệ quỷ ba mắt kỳ lạ kia tạo ra.
Nhìn thấy thế, sắc mặt tôi lập tức đen lại.
Cả người đều thấy khó chịu.
Chúng tôi đang bị tập kích bất ngờ rồi.
Đáng chết, nhưng hiện tại tôi nên làm gì bây giờ?
Không được, tuyệt đối không thể ngồi yên chờ chết được.
Nhưng tôi cũng không dám đứng dậy hét lớn, làm kinh động tới đám ác quỷ chung quanh.
Hiện tại chúng tôi đang bị bao vây, nếu như tôi có hành động gì, đám ác quỷ kia chắc chắn sẽ tấn công chúng tôi ngay.
Tới lúc ấy, cả tiểu đội của chúng tôi có khả năng sẽ phải chịu thương vong nặng nề.
Cho nên, tôi dự định sẽ lặng lẽ đánh thức những người bên cạnh mình trước.
Càng có nhiều người tỉnh lại, chúng tôi lại càng có được nhiều lợi thế hơn.
Như vậy, khi cuộc chiến xảy ra, tiểu đội của chúng tôi sẽ có thêm người chiến đấu, tổn thất cũng vì vậy mà giảm xuống thấp hơn.
Nghĩ đến đây, tôi lặng lẽ vươn tay ra, túm lấy lão Phong đang nằm ở bên cạnh.
Không ngờ lão Phong lại ngủ quá say, lay như thế nhưng cậu ấy vẫn không tỉnh lại.
Nhưng tôi không dám di chuyển quá nhiều, sợ thu hút sự chú ý của những lệ quỷ ở xung quanh.
Cho nên, tôi chỉ có thể chuyển từ lay sang nhéo lão Phong một cái.
Lần này, lão Phong mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, chứ không phải giật mình bừng tỉnh.
Tôi thấy lão Phong đã dần tỉnh lại, vội lên tiếng trước: “Đừng nói chuyện, mở Thiên Nhãn đi!”
Giọng nói của tôi rất nhỏ, chỉ đủ để hai người chúng tôi nghe thấy mà thôi.
Tuy rằng hiện giờ lão Phong vẫn chưa tỉnh táo hẳn, nhưng khi nghe được lời nói của tôi, lại cảm nhận khí tức hung bạo cùng làn sương đen xung quanh, cậu ấy cũng nhanh chóng dự cảm được điều không ổn.
Cậu ấy và Độc đạo trưởng đã hành tẩu giang hồ nhiều năm, từ lâu đã được coi là một người trừ tà có thâm niên rồi.
Biểu cảm trên mặt cậu ấy lập tức thay đổi, lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Sau khi lặng lẽ sử dụng bùa mở mắt, lão Phong cũng không khỏi ngạc nhiên trước tình hình hiện tại.
“Chúng ta, chúng ta bị đánh lén rồi…”
Lão Phong kinh ngạc mở nói, giọng nói rất nhỏ.
“Đúng vậy, nhưng nhìn tình hình này, có vẻ chỉ có hai chúng ta là tỉnh táo, những người còn lại đều đang ngủ say.
Chúng ta phải nghĩ ra cách, lặng lẽ đánh thức những người khác!”
Lão Phong nghe tôi nói xong, giật giật mũi hai cái.
“Hừ hừ!”
“Không dễ thế đâu, bên trong làn sương đen này có thuốc mê…”
Lão Phong từng học y, lại cực kỳ nhạy cảm với mùi hương.
Nghe cậu ấy nói vậy, tôi đã hiểu ra.
Tôi đã nói từ đầu rồi mà, bảo sao mọi người lại có thể ngủ say đến như vậy. Nhìn dáng vẻ của đám lệ quỷ xung quanh, hẳn là chúng đã có chuẩn bị mà tới.
Hơn nữa, theo suy luận của tôi…
Phải đến tám, chính phần, đám này chính là lệ quỷ của tà giáo Mắt Quỷ trong Quỷ thành Ma Linh.
“Bây giờ hai ta phải làm sao? Biết dùng cách gì mới có thể nhanh chóng đánh thức mọi người dậy đây?”
Tôi vội vàng dò hỏi.
Một khi kinh động tới đám ác quỷ xung quanh, chúng chắc chắn sẽ lao lên tấn công chúng tôi đầu tiên.
Như vậy, trong thời gian ngắn, hai chúng tôi không thể đánh thức tất cả mọi người được.
Chỉ sợ những người đang ngủ say sẽ trở thành cừu non chờ giết lấy thịt mà thôi.