Nhưng mà, tuy luồng khí đó chậm, nhưng lực công kích lại mạnh tới biến thái.
Ngay cả mặt đất cũng bị lột đi một tầng da, cho nên đất đá trên mặt đất nơi nó đi qua cũng đều biến thành tro bụi.
Những người khác thấy tôi giơ kiếm Thái Nguyên lên, ngăn cản ở phía trước thì đều ngạc nhiên, cho rằng tôi điên rồi.
Dương Tấn đang cõng Liên Tuyền Chân nhân trừng tôi một cái, sau đó xoay người tiếp tục chạy về phía trước.
Ngô Hưng Long thấy vậy thì cũng nhanh chóng đi theo.
Đương nhiên, đây chính là lựa chọn lý trí nhất.
Có lẽ đúng như Dương Tấn suy đoán, công kích của Hoa Yêu này có phạm vi giới hạn, bọn họ chạy càng xa, tỷ lệ sống sót sẽ càng lớn.
Nhưng mà, sau khi Dương Tuyết do dự một lát, vậy mà lại trực tiếp chạy về phía tôi.
Lão Phong thấy vậy cũng cắn răng xoay người đi theo cô ấy.
Hồ Mỹ do dự mấy lần rồi cũng quay lại.
“Sư muôi, em làm gì vậy?” Dương Tấn kinh ngạc.
“Các cậu, các cậu mau quay lại đây, như vậy là tự tìm đường chết đấy!”
Ngô Hưng Long gào to, nhưng cũng không thể làm gì được.
Lúc này, Dương Tuyết xuất hiện ở bên cạnh tôi: “Nếu phải chết, tôi sẽ chết cùng anh!”
Nói xong, cô ấy nghiêm túc đứng lại, thật sự không có chút sợ hãi nào.
Tôi nhìn thấy Dương Tuyết thì ngây người.
Tôi là vì có được chỉ thị của tiền bối nên mới làm như vậy, không phải là tôi đang liều chết.
Nhưng Dương Tuyết thì sao?
Là thật sự tưởng rằng tôi liều chết, nên muốn tới chôn cùng tôi sao.
Không đợi tôi tỉnh hồn lại, lão Phong và Hồ Mỹ cũng xuất hiện bên cạnh tôi.
“Còn có chúng tôi!”
Tôi nhìn Hồ Mỹ và lão Phong bên cạnh, trong lòng ngạc nhiên, nhưng sau đó lại cảm thấy vui mừng.
Đời người khi đắc ý thì nên hưởng hết thú vui* (trích trong Thương Tiến Tửu - Lý Bạch), bên cạnh có thể có mấy người bạn và tri kỉ như thế này thì cho dù chết thật thì cũng là đáng giá.
Lúc này, luồng khí kia đã cách chúng tôi không tới mười mét.
Khóe miệng tôi cong lên một nụ cười nhẹ.
“Yên tâm, chúng ta sẽ không chết đâu!”
Lời này vừa dứt, tôi chợt vận chuyển Hỏa Thiên Công.
Chỉ trong chớp mắt, trực tiếp liên thông với thân kiếm của tiền bối.
Nhất thời, sức mạnh vô hạn của tiền bối tràn vào toàn thân tôi.
Rồi bộc phát “Uỳnh” một tiếng, Hỏa Thiên Khí màu đỏ đậm vô cùng mạnh mẽ trực tiếp bùng phát ra.
Khí tức đó nồng đậm tới cùng cực, khí tức cuồn cuộn, giống như là nhật nguyệt tinh tú.
Chỉ mơ hồ nhìn thấy được tôi tỏa ra hơi thở hào hùng, còn xuất hiện hư ảnh của một con kỳ lân.
Lão Phong, Dương Tuyết, Hồ Mỹ đứng ở bên cạnh, bao gồm cả Dương Tấn, Ngô Hưng Long ở phía sau, thậm chí là Trương Tử Đào, Quỷ Tam Nguyên ở phía đối diện, toàn bộ đều kinh ngạc tới ngây người.
Bọn họ cảm nhận được Hỏa Thiên Khí cực kỳ mạnh mẽ, luồng khí màu đỏ đậm mạnh mẽ đó giống như là sương mù chết chóc.
So sánh với luồng khí kiềm chế của Hoa Yêu, căn bản không đáng nhắc tới, chẳng qua chỉ là thứ phàm trần mà thôi.
Còn hơi thở mạnh mẽ tôi phát ra lúc này, cái loại rung động đánh thẳng vào linh hồn đó làm mọi người giống như đang đối mặt với sự khủng bố, đối mặt với ác mộng sâu thẳm.
Tất cả mọi người đều trợn mắt cứng họng, dùng vẻ mặt khó mà tin được để nhìn tôi.
Cho dù là Hoa Yêu bên trong ao máu kia, vào lúc này cũng bắt đầu run rẩy...
*****
Đây là sức mạnh của tiền bối, hơi thở của tiền bối.
Sau khi hơi thở cuồn cuộn mạnh mẽ này xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc tới ngây người.
Chẳng qua như vậy vẫn chưa xong, giây tiếp theo, tôi đột nhiên vung kiếm Thái Nguyên, chém ra một kiếm.
Chỉ trong chớp mắt, Hỏa Thiên Khí mạnh mẽ phóng ra ầm ầm.
Luồng khí như hủy diệt này đối mặt với luồng khí màu đỏ nhạt kia, trực tiếp nghênh đón.
Chỉ trong chớp mắt, hai luồng khí hoàn toàn không giống nhau va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ “Ầm” vang lên, vào giờ khắc này, luồng khí hủy diệt màu đỏ nhạt kia không còn chút uy thế nào nữa.
Chỉ trong chớp mắt, nó đã bị Hỏa Thiên Khí nuốt lấy, đồng thời Hỏa Thiên Khí cũng nhắm thẳng vào bông Hoa Yêu bên trong ao máu mà qua.
Thân thể của đóa Hoa Yêu liên tục run rẩy, liên tục phóng “bùm bùm bùm” ra mấy luồng khí màu đỏ nhạt, muốn ngăn cản luồng khí này lại.
Dưới sức mạnh của tiền bối, sức mạnh bông Hoa Yêu này phóng ra giống như gà gỗ chó đá, hoàn toàn chẳng chịu được một chiêu.
Cuối cùng, luồng khí mạnh mẽ đó trực tiếp nghiền ép tới, bao phủ lên toàn bộ bông Hoa Yêu bên trong ao máu.
Kiếm khí đánh tới, Hoa Yêu giống như phải chịu một áp lực cực lớn.
Cành khô không ngừng lắc lư, cánh hoa không ngừng rơi xuống, phía trên cành khô cũng xuất hiện mấy đường vết thương.
Giống như bị lưỡi dao gió cắt bị thương vậy.
Kể cả là dòng máu loãng bên trong ao máu, vào lúc này cũng sôi trào lên.
Trương Tử Đào và Quỷ Tam Nguyên đứng ở phía sau Hoa Yêu bị luồng khí mạnh mẽ này trực tiếp đánh bay.
Núi đá xung quanh rung lắc rơi xuống, trên mặt đất cũng xuất hiện những đường vết nứt.
Nếu không phải Quỷ Tam Nguyên lợi dụng hai món bảo vật âm tà đặc biệt là Hai Lá Cờ Quỷ ngăn cản, thì dưới luồng khí mạnh mẽ như này, Quỷ Tam Nguyên và Trương Tử Đào đã lập tức bị giết rồi.
Toàn bộ những người xung quanh đều trợn mắt há mồm.
Ngô Hưng Long, Dương Tấn đang cõng Liên Tuyền đạo trưởng chạy trốn cũng ngây người đứng lại tại chỗ.
Đậu má! Đây, đây còn là thanh niên cùng thế hệ à?
Đây là sức mạnh gì? Sao lại mạnh như vậy?
Mấy người Dương Tuyết, lão Phong cũng đang há to miệng.
Vốn bọn họ định xông lên cùng đi tới Hoàng Tuyền với tôi.