Linh thạch thuộc tính thủy, tản ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt.
Linh thạch thuộc tính lôi, tản ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt.
Rất yếu, nhưng rõ ràng là không giống với trạng thái bình thường của những linh thạch này.
Nhìn thấy vậy, tôi không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, cảm thấy có chút khó mà tin nổi.
Có một câu nói rất hay: Chuyện xảy ra khác thường thì ắt có vấn đề.
Ba viên linh thạch đột nhiên phát ra ánh sáng, có phải là nó cảm ứng được điều gì không?
Phải biết rằng, tôi muốn làm ba viên linh thạch này khởi động thì phải dựa vào thuộc tính tương sinh tương khắc mới có thể kích phát được bọn nó.
Nhưng mà, bây giờ bọn nó lại trực tiếp sáng lên.
Chẳng lẽ, ở xung quanh đây có năng lượng nào đó có thuộc tính tương sinh tương khắc nên đã thúc đẩy bọn nó?
Hay là, ở gần đây có tồn tại những linh thạch khác?
Suy nghĩ này vừa ra, tôi lập tức cầm lấy linh thạch rồi xông ra khỏi phòng tắm.
“Lão Phong, Lão Phong…”
Lão Phong đang xem tin tức, Hồ Mỹ thì nằm bò bên cửa sổ thưởng thức cảnh đẹp của thành phố.
Lão Phong thấy tôi mang vẻ mặt sốt ruột xông ra ngoài thì liếc nhìn tôi một cái: “Làm gì thế, cậu thế này là?”
“Lão Phong, những viên linh thạch này.”
Nói xong tôi xòe lòng bàn tay ra.
Ba viên linh thạch đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Lão Phong hơi nhíu mày: “Linh thạch của cậu phát sáng, làm sao vậy?”
“Đây là tự động phát sáng, tôi vừa lấy ra thì đã thế này rồi.”
“Cái gì? Chủ động phát sáng?”
Lão Phong cũng rất ngạc nhiên, Hồ Mỹ trên cửa sổ cũng đi qua.
Từ khi lấy được ba viên linh thạch này cho tới bây giờ, trên cơ bản thì toàn bộ quá trình lão Phong đều có tham dự.
Cậu ấy cũng biết rõ, ba viên linh thạch này cần có sức mạnh thuộc tính thúc đẩy, thuộc tính lôi thì càng chỉ có một mình tôi có thể sử dụng, vì vậy bây giờ không khỏi ngạc nhiên.
“Chẳng lẽ ở gần đây tồn tại năng lượng thuộc tính tương khắc với nó à?”
Lão Phong cũng lập tức đưa ra phán đoán giống như tôi.
Tôi vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy. Tôi đoán liệu có phải gần đây có tồn tại viên đá mang thuộc tính khác không?”
“Đệch! Vậy còn đợi cái gì nữa. Đi ra ngoài tìm thôi, đây là bảo bối cực kỳ quý giá, mỗi một viên đều có năng lượng thuộc tính đặc biệt đấy.”
Nghe thấy vậy, tôi cũng lập tức gật đầu.
Tôi cầm trong tay ba viên linh thạch, không ngừng tìm kiếm phương hướng.
Cuối cùng, chúng tôi phát hiện, khi đi về phía bên trái thì ánh sáng của linh thạch sẽ hơi mạnh hơn một chút.
Vậy cũng có nghĩa là, năng lượng mà ba viên linh thạch này cảm nhận được đang ở bên trái.
Tôi và lão Phong lại lần nữa đeo túi đồ lên, đằng sau còn dẫn theo Hồ Mỹ, đi thẳng về phía cửa, đồng thời cũng trực tiếp đi ra ngoài khách sạn.
Sắc trời đã tối xuống, thành phố đã bị bóng tối bao trùm.
Nhưng người đi trên đường vẫn còn nườm nượp không dứt, bọn họ vẫn đang bận rộn chuyện của chính mình.
Cũng không có ai sẽ để ý tới ba người chúng tôi.
Tôi cầm linh thạch, không ngừng tìm kiếm nguồn năng lượng mà linh thạch cảm nhận được.
Chúng tôi đi tới đầu đường, đi xuyên qua các con phố.
Cuối cùng, chúng tôi tới ngõ sau trong một con phố cũ của thành phố.
Ở đây không sầm uất náo nhiệt như những con đường phía trước.
Phòng ở cũ kỹ, đèn đường mờ tối, lá cây khô rơi đầy đất.
Nhưng mà, ánh sáng do ba viên linh thạch phát ra lại càng ngày càng sáng hơn.
Rất rõ ràng, chúng tôi đã cách nguồn năng lượng đó vô cùng gần.
“Hẳn là ở gần đây thôi!”
Tôi nói, thậm chí trong giọng nói còn mang theo sự kích động.
Trước đó chúng tôi đã đoán linh thạch này không chỉ có một viên.
Sau này lại dần dần phát hiện, chắc hẳn những linh thạch này ngoài tồn tại ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ ra, thì còn có thêm lôi hoặc là nhiều loại linh thạch có thuộc tính khác nữa.
Chẳng qua không biết lần này, năng lượng thuộc tính mà chúng tôi gặp được rốt cuộc là cái gì.
Là linh thạch, hay là loại năng lượng thuộc tính nào đó tương đồng với linh thạch.
Cho dù là thế nào thì cũng đáng giá để tìm tòi nghiên cứu.
Chúng tôi không ngừng đi về phía trước, xung quanh lại càng ngày càng yên tĩnh hơn.
Dường như nơi đây đã sắp bị phá bỏ và di rời, về cơ bản là không còn người nữa.
Cuối cùng, linh thạch chỉ chúng tôi đi vào một khu nhà cũ đã bắt đầu phá bỏ.
Một nửa của khu nhà đã bị máy đào san bằng, một nửa khác thì vẫn còn nguyên.
Chúng tôi trèo qua tường đá ngổn ngang, trực tiếp nhảy vào bên trong.
Nhưng sau khi đi vào khu nhà phá bỏ di dời này, ba người chúng tôi đồng thời ngây ngẩn.
Bởi vì chúng tôi phát hiện ra, bên trong khu nhà này, ở vị trí cách đây trên trăm mét, bây giờ đang có một người đang đứng.
Mà người đó đang buông thõng tay, trong tay cũng tỏa ra chút ánh sáng.
Ánh sáng đó có hai loại, một viên có màu đỏ nhạt, viên còn lại là màu cam nhạt.
Nhìn thấy vậy, tôi vô thức nhìn ba viên linh thạch trong tay mình một cái.
Linh thạch phát ra ánh sáng càng sáng hơn, đặc biệt là khi hướng về phía hai viên có nguồn sáng kia, thậm chí còn có linh khí thuộc tính nhàn nhạt tràn ra ngoài.
Đúng vậy, hai viên nguồn sáng kia chính là nguyên nhân dẫn tới ba viên linh thạch trong tay tôi được khởi động.
Tôi không nói chuyện, mà cùng lão Phong và Hồ Mỹ đứng sững sờ tại chỗ.
Đối mặt với hai viên nguồn sáng kia, nếu như tôi không đoán sai, chắc hẳn nó cũng là linh thạch giống như trong tay tôi.
Chẳng qua, hiển nhiên linh thạch này đã có chủ nhân rồi.
Nhưng vào lúc này, bóng người cách đây hơn trăm mét lại đột nhiên giơ tay lên.