Hai tên binh sĩ Quỷ Triều này đã trở nên mạnh hơn so với trước đó rồi…
*****
Chỉ tiếp xúc một cách đơn giản, tôi đã đoán ra được.
Sức chiến đấu của chiến sĩ quỷ trước mặt này đã mạnh hơn rất nhiều so với trước đây.
Thậm chí trên phương diện sức mạnh, chúng đã sàn sàn với tôi của hiện tại.
Trong lòng tôi có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn vung mạnh trường kiếm quét bay bọn chúng.
Đồng thời, những lệ quỷ áo vàng còn lại cũng đã đánh tới.
Những lệ quỷ áo vàng này gào thét lên một tiếng rồi rít gào đánh tới.
Con nào con nấy đều lộ ra vẻ mặt hung ác, móng quỷ đen ngòm.
Nhưng không đợi tôi và lão Phong ra tay, Hồ Mỹ đã rung thân một cái, yêu khí mạnh mẽ cuộn trào tuôn ra.
Thực lực của Hồ Mỹ bây giờ đã vô cùng mạnh.
Nếu như dùng toàn lực, vậy đạo hạnh của cô ấy có thể đạt tới cảnh giới Đạo Tông.
Bình thường cũng đã là Đạo Vương đỉnh phong.
“Gào!”
Hồ Mỹ gào lên một tiếng, há miệng nhả ra một luồng yêu hỏa.
Ngọn lửa hừng hực đổ xuống, nhắm thẳng về phía bầy quỷ.
Bầy quỷ đó cũng chỉ là lệ quỷ áo vàng, thực lực khác nhau một trời một vực so với Hồ Mỹ.
Bọn chúng nào ngăn được sự tấn công của yêu hỏa chứ?
Cho dùng bọn chúng là quỷ hồn, vào lúc này cũng bị đốt tới hồn phi phách tán, kêu gào thảm thiết không ngừng.
Bảo Khánh Vương đứng ở nơi xa lại cười nhẹ một tiếng: “Thú vị.”
Hiển nhiên, ông ta không hề đặt ba người chúng tôi vào trong mắt.
Ở bên đây, cuộc chiến đấu của chúng tôi vẫn còn đang tiếp tục.
Chiến sĩ quỷ này thật sự không dễ đối phó, thực lực của bọn chúng vô cùng mạnh, hơn nữa còn không giết chết được.
Chúng tôi không ngừng quấn lấy nhau, tôi và lão Phong đối phó với chiến sĩ quỷ, Hồ Mỹ đối phó với những lệ quỷ áo vàng kia.
Chiến đấu đánh liên tục hơn mười phút, lệ quỷ áo vàng đã chết gần hết rồi, quỷ chiến sĩ cũng bị giết ba, năm lần.
Nhưng mỗi lần bọn chúng đều sẽ xuất hiện lại, rồi lại tấn công về phía chúng tôi một lần nữa.
“Lão Đinh, chiến sĩ quỷ này rất đặc biệt, chúng ta phải ra tay với Bảo Khánh Vương.”
Trên mặt Lão Phong là vẻ nghiêm túc.
Tiếp tục đánh thế này thì căn bản không thể đánh xong được.
Lần trước khi đánh với chiến sĩ quỷ này, thật ra cũng không phải là chúng tôi đánh bại được những chiến sĩ quỷ này.
Mà là đánh rồi lại đánh, sau đó những chiến sĩ quỷ này tự động biến mất.
Có khả năng nhất chính là loại chiến sĩ quỷ này có thời gian xuất hiện hạn chế.
Sau khi thời gian hết, bọn chúng sẽ tự động biến mất.
Hôm nay, chúng tôi không muốn tiêu phí thời gian.
Bởi vì sau khi Bảo Khánh Vương có được linh thạch, thực lực đã tăng mạnh.
Chỉ có trời mới biết thời gian xuất hiện của những chiến sĩ quỷ này sẽ là bao lâu.
Lỡ đâu là một hai tiếng, chúng tôi sẽ dây dưa một hai tiếng ở đây sao?
Đợi chiến sĩ quỷ biến mất rồi, có thể chúng tôi sẽ không còn chút sức lực nào nữa.
Đến lúc đó thì chỉ có thể để Bảo Khánh Vương mặc sức xâu xé.
Đây là điều chúng tôi sẽ không cho phép, vì vậy chúng tôi phải ra tay với chính chủ, mà không phải là chiến đầu với những chiến sĩ quỷ này.
Nghe thấy ý kiến của lão Phong, tôi cũng không chút do dự, gật đầu nói: “Được! Giết chết Bảo Khánh Vương.”
Nói xong, tôi và lão Phong đồng thời lướt qua những chiến sĩ quỷ kia, nhắm thẳng về phía Bảo Khánh Vương.
Bảo Khánh Vương đứng nguyên tại chỗ không động, khóe miệng cong lên một nụ cười giả tạo.
“Linh thạch trong tay mà lại không dùng tới, cậu đúng là rất lãng phí đấy. Hôm nay, bần đạo sẽ cho các cậu xem thử sức mạnh của linh thạch…”
Nói xong, toàn thân trên dưới Bảo Khánh Vương đột nhiên bộc phát ra khí tức mạnh mẽ.
Một cam một đỏ, hai luồng khí màu sắc này không ngừng bốc lên từ trong người ông ta.
Nhìn thấy vậy, sắc mặt tôi trở nên nghiêm trọng hơn.
Sức mạnh thuộc tính.
Một lát sau, Bảo Khánh Vương đột nhiên đánh ra một chưởng về phía tôi và Lão Phong.
“Rầm!”
Chỉ trong chớp mắt, hai luồng chưởng phong mạnh mẽ đánh tới.
Hai luồng chưởng phong này mang theo lực lượng thuộc tính cực mạnh.
Thuộc tính thổ và thuộc tính hỏa.
Tôi và lão Phong không dám đánh thẳng mà vội vàng tránh ra.
Kết quả hai luồng chưởng phong này đúng lúc đánh lên trên người hai con lệ quỷ áo vàng.
Oành!
Hai con lệ quỷ áo vàng đó lập tức giống như bị hóa đá, thân thể trực tiếp cứng ngắc lại, sau đó có một ngọn lửa bùng lên.
Chỉ trong nháy mắt ngọn lửa đã bao trùm lấy hai con lệ quỷ áo vàng, thậm chí bọn chúng còn không kịp kêu một tiếng đã bị ngọn lửa đốt tới hồn phi phách tán…
Nhìn thấy như vậy, trong lòng tôi cảm thấy run sợ.
Chưởng pháp dung hợp hai loại sức mạnh thuộc tính quả nhiên rất lợi hại.
Thuộc tính thổ làm lệ quỷ áo vàng hóa đá, giống như nặng ngàn cân.
Thuộc tính hỏa lại mang theo ngọn lửa cực nóng, lập tức đốt chết lệ quỷ.
Giờ khắc này, nhìn Bảo Khánh Vương, sau lưng chúng tôi cũng phát lạnh.
Nếu như bị Bảo Khánh Vương đánh trúng một chưởng, hậu quả chỉ sợ là sẽ bị hủy diệt.
Người này so với yêu đạo Dương Soái cầm trong tay linh thạch thuộc tính thủy khi đó thì còn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Bảo Khánh Vương nhìn thấy sắc mặt tôi vào lão Phong biến đổi thì cười to ha ha: “Bây giờ đã sợ chưa? Nhưng mà đã muộn rồi.”
Nói xong, Bảo Khánh Vương trực tiếp rút một thanh kiếm gỗ màu đen ra.
Ông ta truyền hai luồng linh lực thuộc tính đặc biệt đó vào trong, kiếm gỗ tản ra ánh sáng hai màu, vô cùng chói mắt.
Tôi và lão Phong lại lần nữa tránh khỏi chiến sĩ quỷ, cuối cùng tôi nói: “Bảo Khánh Vương, đừng vui mừng quá sớm. Trong tay tao có ba viên linh thạch đấy!”