“Ba viên thì làm sao? Bần đạo đã nhìn ra rồi, cậu căn bản chưa dung hợp linh thạch thuộc tính vào cơ thể mình. Vì vậy cậu không thể khống chế được sức mạnh của linh thạch. Ha ha ha…”
Bảo Khánh Vương vô cùng đắc ý mở miệng, không hề quan tâm tới lời nói của tôi.
Chẳng qua dường như lời ông ta nói cũng không sai, tôi có được ba viên linh thạch, đồng thời cũng biết sử dụng ba viên linh thạch, biết phương pháp hấp thu linh lực bên trong linh thạch.
Nhưng mà loại sức mạnh thuộc tính này, tôi quả thật không dung hợp nó vào cơ thể mình.
Hơn nữa, cho dù tôi hấp sức mạnh thuộc tính này thì cũng không hấp thụ được bao nhiêu.
Một khi hấp thụ nhiều, gân mạch đan điền sẽ không chịu đựng nổi.
Vì vậy, trừ phi trị thương và trong tình huống chiến đấu đặc biệt, tôi sẽ không sử dụng linh thạch.
Thời gian còn lại, về cơ bản thì ba viên linh thạch này đều trở thành vật trưng bày.
Trong nhất thời, tôi yên lặng không nói lời nào.
Mà Bảo Khánh Vương đã cầm kiếm đen trong tay mà xông tới: “Bây giờ bần đạo sẽ cho cậu biết, sau khi dung hợp hai viên linh thạch thuộc tính này thì bần đạo lợi hại như thế nào.”
Nói xong, Bảo Khánh Vương nhảy vút lên trên không, chém ra một kiếm.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng khí thuộc tính mạnh mẽ ép xuống.
Giờ khắc này, hai chân chúng tôi giống như đeo trì, thân thể giống như nặng ngàn cân.
Đây, đây là làn sóng linh lực thuộc tính thổ.
Bảo Khánh Vương đã lợi dụng thuộc tính này để giới hạn tốc độ hành động của chúng tôi.
Đồng thời, một kiếm của Bảo Khánh Vương lại hạ xuống.
Chỉ trong chớp mắt, một kiếm lửa cực lớn hạ xuống, nhắm thẳng vào tôi và Lão Phong.
“Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn…”
Hồ Mỹ thấy hai người chúng tôi không động thì hét lên một tiếng hoảng sợ.
Cô ấy muốn qua giúp đỡ, nhưng hai chiến sĩ quỷ kia lại đột nhiên nhào về phía cô ấy, lôi kéo cô ấy lại.
Sắc mặt tôi và Lão Phong trở nên ngưng trọng, nếu đứng nguyên tại chỗ, chúng tôi hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Hai người chúng tôi cắn chặt răng, vận chuyển đạo khí, toàn lực nhào qua bên cạnh.
Một tiếng “rầm” nổ vang.
Trên mặt đấy xuất hiện một đường vết nứt, ngọn lửa cháy cuồn cuồn.
Tôi và lão Phong nhếch nhác nằm bò ở hai bên, đầu tro mặt bụi.
Nguy hiểm thật, suýt nữa đã bị giết rồi.
Sức mạnh của Bảo Khánh Vương nằm ngoài dự liệu của chúng tôi, năng lực bậc này, sợ là đã đạt tới tu vi cấp bậc Đạo Tông trung kỳ, thậm chí còn trên cả đó nữa.
Quả thật không ngờ tới, gặp lại nhau lần nữa, đối phương đã mạnh như thế này.
Với lại, Bảo Khánh Nguyên không chỉ có thể sử dụng hai loại linh lực thuộc tính, mà còn có thể sử dụng thuộc tính linh thạch.
Đây là điều mà hiện tại tôi không làm được.
Tiếp tục đánh như thế này nữa, vậy nhất định chúng tôi sẽ bại không thể nghi ngờ.
Vì vậy, tôi không nương tay nữa mà dốc toàn lực ra đánh một trận.
“Lão Phong, dốc toàn lực đánh một trận!” Tôi nghiêm túc mở miệng.
Lão Phong cũng không phí lời nữa, trực tiếp gật đầu, đồng thời cũng nhét vào trong miệng một viên thuốc màu đen, sau đó kết một pháp ấn.
Lão Phong làm như vậy là muốn đánh thức Phong ca đang ngủ say trong cơ thể, anh ta đã lâu chưa xuất hiện.
Tôi cũng không buông thả chút nào, vận chuyển Hỏa Thiên Công, luồng khí màu đỏ đậm bộc phát.
Đồng thời, tôi trực tiếp rót Hỏa Thiên Khí vào trong linh thạch tử lôi.
Tôi muốn đồng thời sử dụng cả linh thạch tử lôi để toàn lực đối phó với yêu đạo Bảo Khánh Vương có thể khống chế hai thuộc tính một cách hoàn mỹ này.
*****
Sau khi vận chuyển Hỏa Thiên Công, sức mạnh của tôi cũng tăng mạnh.
Nhưng như vậy vẫn chưa xong, tôi cũng đồng thời bắt đầu hấp thu linh lực tử lôi.
Trong tay tôi khí màu tím cuồn cuộn, từng tia điện lập lòe.
Bảo Khánh Vương đứng ở nơi xa thấy vậy thì hơi sững sờ.
Sau đó trong hai mắt của ông ta lộ ra vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ: “Điện, vậy mà là điện. Không chỉ trong ngũ hành, còn có linh thạch thuộc tính điện. Ha ha ha, quá tốt rồi…”
Sau khi vui vẻ, Bảo Khánh Nguyên lại nói với tôi: “Đúng là lãng phí mà, nắm giữ ba viên linh thạch mà vẫn dựa vào hấp thu linh lực nguyên thủy. Cậu như vầy sẽ không thể là đối thủ của bần đạo được đâu.”
Trên mặt Bảo Khánh Vương đều là vẻ coi thường tôi, cho rằng linh thạch nằm trong tay tôi chính là lãng phí.
Hơn nữa, còn lãng phí tới ba viên linh thạch.
Giờ khắc này, ông ta cảm thấy dường như mình là đứa con được trời chọn.
Kẻ thù ngày xưa, bây giờ không chỉ chủ động đến tận cửa tặng mạng, thậm chí còn tặng cho ông ta ba viên linh thạch thuộc tính khác.
Trong nhất thời, ông ta có chút lâng lâng.
Nếu như lại nắm giữ thêm ba loại thuộc tính, thậm chí ông ta cảm giác tu vi của mình sẽ đột phá tới Đạo Tôn cũng là chuyện không phải không có khả năng.
Đối với tôi mà nói, tôi quả thật không nắm giữ được cách làm thế nào để dung hợp linh thạch cho mình dùng.
Nhưng mà, tôi lại không cho rằng mình sẽ thua trước người này.
Bên cạnh tôi, lão Phong đã kết ấn, hét lên một tiếng: “Hàn Tuyết Phong, mau tỉnh lại.”
Lời này vừa dứt, trong cơ thể lão Phong đã bộc phát ra một luồng khí lạnh lẽo.
Ngay sau đó, có một bóng người phân tách ra từ trong cơ thể lão Phong.
Chính là anh trai của Lão Phong, Phong ca.
Phong ca vẫn mang dáng vẻ bất cần như trước, sau khi xuất hiện thì quét mắt nhìn xung quanh một lượt.
Cuối cùng, anh ta đặt tầm mắt lên người Bảo Khánh Vương.
“Ơ, lại là tên yêu đạo này à. Sao rồi, lâu rồi không gặp giỏi hơn rồi đấy à?”