Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2265

Chương 2265 Chương 2265

“Hàn Tuyết Phong, đừng sơ suất, tên này đã dung hợp hai loại linh thạch thuộc tính, bây giờ vô cùng mạnh.”

Lão Phong nhắc nhở.

Phong ca híp mắt nói: “Hai viên linh thạch thuộc tính à?”

“Hừ! Thứ vứt đi của nhà họ Lương mà thôi, bây giờ còn dám phách lối à?”

“Câm miệng…”

Phong ca tức giận, nhắc tới nhà họ Lương, Phong ca sẽ nổi cáu.

Đồng thời, anh ta cũng là người đầu tiên xông lên đánh.

Anh ta và lão Phong cùng thân cùng thể, tu vi của lão Phong tăng lên, tu vi của Phong ca cũng tăng mạnh một bậc.

Quả thật giống như lời Bảo Khánh Vương nói lúc đầu, tu vi của Phong ca đã đạt tới Đạo Tông, hơn nữa còn là Đạo Tông trung kỳ.

“Tiểu quỷ.”

Bảo Khánh Vương hừ lạnh một tiếng, ông ta giơ tay lên, năng lượng thuộc tính thổ truyền ra.

Phong ca là quỷ cũng cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, di chuyển trì trệ.

Một lát sau, một kiếm của Bảo Khánh Vương hạ xuống.

Kiếm khí thuộc tính hỏa xao động, hiện giờ nếu như bị đánh trúng, vậy sẽ giống với lệ quỷ áo vàng, hồn phi phách tán.

“Hàn Tuyết Phong!”

Lão Phong hô lớn một tiếng rồi xông về phía trước, trực tiếp làm Phong ca ngã nhào ra.

Kiếm khí đó sượt qua hai người.

Suýt nữa bị đánh trúng.

Phong ca kinh hãi, anh ta thật sự không ngờ tới.

Yêu đạo trước đó bị anh ta áp chế ở mọi mặt, vừa rồi đã suýt nữa giết chết anh ta.

Tôi cũng ra tay, bây giờ kiếm khí ba màu đang ở quanh thân.

Đạo khí màu trắng của bản thân, đạo khí màu đỏ đậm của Hỏa Thiên Khí, và màu tím của linh thạch tử lôi.

Bảo Khánh Vương hoàn toàn chẳng sợ.

“Lên đi, để bần đạo biết được thực lực của cậu!”

“Đi chết đi!”

Tôi hô lên một tiếng rồi nhảy vút lên không trung.

Trong tay cầm kiếm Thái nguyên trực tiếp bổ xuống.

“Rầm.”

Kiếm khí ba màu dao động, không chỉ mang theo khí tức áp chế tiêu cực của Hỏa Thiên Khí, mà còn có cả dòng điện nhảy múa.

Nhưng ai biết khóe miệng Bảo Khánh Vương lại cong lên một nụ cười, sau đó ông ta giơ tay lên.

Chỉ trong chớp mắt, một luồng ánh sáng màu cam xuất hiện, ngăn ở trước mặt ông ta.

Đó là dòng năng lượng của thuộc tính thổ, nó trực tiếp hình thành một lớp phòng ngự ở trước mặt ông ta.

“Keng.”

Một tiếng vang dôi, một kiếm này của tôi vậy mà không thể bổ vỡ phòng ngự thuộc tính thổ của đối phương.

Tôi vô cùng kinh ngạc, đây là tu vi hiện tại của tôi, là một kích mạnh nhất.

Nhưng ở trước mặt Bảo Khánh Vương, lại, lại trở nên yếu ớt như thế này.

Bảo Khánh Vương cực kỳ đắc ý.

“Đây chính là sức mạnh khi nắm giữ thuộc tính. Bần đạo đã hoàn toàn dung hợp với linh thạch.

Linh thạch đã trở thành đan điền thứ hai thứ ba của bần đạo. Chỉ cần cảnh giới của bần đạo đủ, thì cho dù là Đạo Tôn, thậm chí là Đạo Thánh cũng đừng mong là đối thủ của bần đạo! Ha ha ha ha ha...”

Trong tiếng cười như điên của Bảo Khánh Nguyên, xung quanh ông ta không ngừng quanh quẩn sức mạnh thuộc tính hai màu.

Đồng thời, tôi cũng láng máng phát hiện.

Hai viên linh thạch trong tay Bảo Khánh Vương, dường như, dường như không được ông ta cầm ở trong tay, mà là được ông ta nhét vào trong thịt rồi?

Chẳng lẽ, muốn khống chế linh thạch thì phải nhét nó vào trong thịt sao?

Không đợi tôi tỉnh hồn lại, Hồ Mỹ cách đó không xa đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết.

Tôi quay đầu lại nhìn, Hồ Mỹ không có cách nào ngăn cản được sự tiến công của hai chiến sĩ quỷ.

Cô ấy bị một vũ khí đâm trúng bả bai, ngã trên mặt đất, máu chảy không ngừng...

“Hồ Mỹ!”

Tôi vội vàng lùi về phía sau, từ đằng sau chém hai chiến sĩ quỷ thành tro bụi, đồng thời cũng đi tới bên cạnh Hồ Mỹ.

Miệng vết thương của cô ấy vô cùng khác thường, một vết thương vô cùng lớn.

Thậm chí có thể nhìn thấy cả xương.

Tôi giữ cánh tay của Hồ Mỹ nói: “Kiên trì một lát, tôi bôi thuốc cho cô.”

Vừa nói, tôi vôi vàng phong bế huyệt vị của cô ấy, lấy kim sang dược trên người ra, muốn cầm máu lại.

Còn chiến sĩ quỷ kia đã lại hội tụ lại ở một bên khác.

Mẹ nó, hai tên này thật sự không giết chết được.

Lão Phong và Phong ca cũng lui trở lại.

Hôm nay đối mặt với Bảo Khánh Vương, dường như chúng tôi thật sự không phải là đối thủ của ông ta nữa rồi...

Bảo Khánh Vương nhìn mọi chuyện trước mặt thì trong lòng vô cùng đắc ý.

Sự oán giận kiềm nén trong lòng đã lâu dường như sắp phóng thích ra ngoài, cuối cùng đã có thể báo được mối thù ngày đó.

“Các cậu nhận lấy cái chết đi!”

Bảo Khánh Vương hét lớn một tiếng, sức mạnh hai thuộc tính đột nhiên bộc phát, ông ta sắp ra tay với chúng tôi.

Nhưng vào lúc này, một giọng nữ lanh lảnh đột nhiên vang lên phía bên ngoài bức tường vây: “Tiểu Kim, cắn chết ông ta!”

Giọng nói này đột nhiên vang lên, một lát sau thì nhìn thấy có một bóng đen đột nhiên bao phủ lấy Bảo Khánh Vương.

Bảo Khánh Vương cảm thấy không ổn thì quay đầu nhìn lại.

Sau đó sắc mặt ông ta lập tức biến đổi, chỉ thấy trên một gốc cây to phía sau ông ta đang rủ xuống một con rắn vàng khổng lồ.

Con rắn vàng khổng lồ đó to chừng cái chậu rửa mặt, không biết nó đã bò lên trên cây lớn này từ lúc nào, toàn thân quấn quanh thân cây.

Lúc này, con rắn rủ xuống thân rắn dài ba mét, há cái miệng khổng lồ ra cắn về phía Bảo Khánh Vương.

Bảo Khánh Vương kinh hãi, vôi vàng vận chuyển linh lực thuộc tính thổ, đồng thời cũng né tránh.

Keng.

Miệng rắn trực tiếp cắn lên trên vòng bảo vệ cương khí bên ngoài thân thể Bảo Khánh Vương, cũng không thể làm ông ta bị thương.

Bảo Khánh Vương liên tục lui về sau mấy mét, ông ta nhìn con rắn khổng lồ, lộ ra chút ngưng trọng.

Bình Luận (0)
Comment