Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2273

Chương 2273 Chương 2273

Nghe thấy câu trả lời của Mộ Dung Ngôn, tôi vô cùng vui vẻ.

Sau đó tôi xoay người nói với Vạn Vi và chị đại Ngũ Độc Giáo: “Vạn Vi, Thánh Cô Ngũ Độc Giáo, hôm nay có duyên, không bằng chúng ta cùng uống một ly nhé?”

Vạn Vi không lập tức trả lời mà nhìn về phía chị đại Ngũ Độc Giáo bên cạnh.

Chị đại Ngũ Độc Giáo đeo lại mắt kính gọng vàng lên, nói: “Trai đẹp mời, rất vinh hạnh.”

Tôi nở nụ cười nhẹ gật đầu.

Cuối cùng tôi đi tới bên cạnh Hồ Mỹ, sau khi cánh tay của Hồ Mỹ được cầm máu, tình hình đã chuyển biến tốt hơn.

Bây giờ cô ấy đã hóa thành bản thể, vị trí ở chân trước có một vết thương.

Hiệu quả thần kỳ của sâu cầm máu không chỉ là cầm máu, mà đồng thời cũng làm cho miệng vết thương liền lại.

Tính mạng không còn gì đáng lo ngại, chẳng qua mất máu quá nhiều, tiếp theo cần phải dưỡng bệnh một khoảng thời gian mà thôi.

Tôi cởi áo ra, bọc Hồ Mỹ lại, sau đó ôm vào trong lòng.

“Các vị, nơi này xúi quẩy, chúng ta đổi một nơi khác...”

Mọi người đều gật đầu, không nói nhiều thêm gì nữa.

Sau sau đó chúng tôi đi ra bên ngoài.

Chẳng qua trước khi rời đi, Vạn Vi đã hừ một tiếng với đoạn tay cụt trên mặt đất rồi thả ra hai con sâu nhỏ.

Không đợi chúng tôi ra tới bên ngoài, trên đoạn tay cụt đó đã bò đầy bọ cánh cứng.

Không qua bao lâu, đoạn tay đó ngay cả mảnh vụn cũng không còn.

Sau đó, chúng tôi rời khỏi khu phá bỏ di dời này, đi tới con đường phía trước.

Bởi vì bên cạnh còn dẫn theo Mộ Dung Ngôn và Phong ca, không thích hợp đi tới những nơi đông người.

Vì vậy chúng tôi tìm một một quán lẩu cừu không đông người lắm rồi ngồi xuống, cũng đặt một phòng riêng.

Hồ Mỹ được đặt trên ghế sô pha trong phòng.

Lão Phong còn bảo nhân viên phục vụ mang lên một ít nước sạch.

Sau đó hai người chúng tôi cùng nhau xử lý vùng bên ngoài vết thương của Hồ Mỹ, bôi thuốc rồi băng bó lại.

Chẳng qua bầu không khí bên trong phòng có chút kỳ lạ.

Về cơ bản là không ai chủ động nói chuyện, nguyên nhân có thể là có Phong ca và Mộ Dung Ngôn ở đây.

Phong ca vắt chéo hai chân, dáng vẻ côn đồ.

Anh ta ngồi đó hút thuốc, chân không ngừng rung rung.

Mộ Dung Ngôn đã thay đổi hình tượng nữ quỷ hung hãn trước đó, trở thành tao nhã lịch sự, cô ấy đang sửa sang lại mái tóc của mình.

Nhưng có thể nhìn ra được, Vạn Vi và Thánh Cô Ngũ Độc Giáo vô cùng kiêng kỵ cô ấy.

Bọn họ thường xuyên chú ý tới Mộ Dung Ngôn.

Lúc này, tôi và Lão Phong đã trở lại bàn.

Thấy bầu không khí có chút gượng gạo, tôi chủ động mở miệng nói: “Cái đó, hôm nay có duyên, cùng nhau tiêu diệt tên yêu đạo Bảo Khánh Vương này. Tôi giới thiệu trước, tôi là Đinh Phàm, đây là Phong Tuyết Hàn, Mộ Dung Ngôn, Hàn Tuyết Phong.”

Tôi vừa cười vừa nói với chị đại Ngũ Độc Giáo và Vạn Vi.

Vạn Vi quen biết tôi và lão Phong, chủ yếu là nói cho chị đại Ngũ Độc Giáo nghe.

Chị đại Ngũ Độc Giáo cũng mỉm cười nhẹ, đẩy mắt kính gọng vàng của mình.

Cô ấy giống như một nữ giám đốc, vô cùng tự nhiên mở miệng nói: “Chào mọi người, tôi là Hoa Yên Chi của Ngũ Độc Giáo, sư muội Vạn Vi của tôi, hẳn là mọi người đã có quen biết.”

Tôi cười gật đầu, chúng tôi có quen biết với Hương Chúc Trương sư phụ của Vạn Vi.

Sau đó Hoa Yên Chi lại nói: “Đinh Phàm, hai vị đạo hữu Phong Tuyết Hàn, tuy mới vào nghề nhưng danh tiếng đã nổi khắp Đạo môn, tôi đã muốn gặp từ lâu, không ngờ tới hôm nay lại có may mắn này.”

Tôi và lão Phong đều lúng túng nở nụ cười, chỉ có thể giơ chén rượu lên, uống trước một ly...

Như vậy, đề tài cũng lập tức được mở ra, cũng không còn lúng túng như lúc trước nữa.

Bởi vì đang ở phòng riêng, cũng không sợ có ánh mắt của người ngoài, vì vậy chủ đề trò chuyện càng ngày càng sâu.

Trong đó có dính tới Ngũ Độc Giáo, môn phái hành động rất điệu thấp này.

Những mà, về việc Quỷ Triều lúc trước, chúng tôi một chữ cũng không dám nhắc tới.

Không ai dám đi động chạm tới cấm kỵ, không ai dám trở thành Bảo Khánh Vương bị hồn phi phách tán thứ hai.

Chẳng qua vào lúc này, Mộ Dung Ngôn đột nhiên nói với Hoa Yên Chi và Vạn Vi: “Hai người có biết cái này không?”

Lời nói vừa dứt, Mộ Dung Ngôn trực tiếp xòe bàn tay trắng nõn của mình ra.

Chỉ trong nháy mắt, một tia lửa màu đen đột nhiên bốc lên.

Ngay sau đó, tia lửa màu đen đó lại biến hóa thành một bông hoa sen màu đen yêu dị.

*****

Ngay khi tia lửa màu đen này xuất hiện, mọi người ở đây, bao gồm cả tôi cũng không ngồi yên được nữa.

Bởi vì, đó là một đóa hoa sen đen bằng lửa.

Nó giống hệt với bông sen đen chúng tôi nhìn thấy khi đối phó với yêu đạo cổ sư.

“Hoa sen đen?”

Mấy người chúng tôi đồng thanh mở miệng, cho dù là Phong ca cũng híp mắt lại.

Phải biết rằng, hoa sen đen này chính là dấu hiệu của Hắc Liên Giáo.

Ngọn lửa hoa sen đen năm đó lão Phong nhìn thấy đã trực tiếp đốt chết một con yêu quái.

Nhưng Mộ Dung Ngôn lại có thể khống chế được ngọn lửa hoa sen đen này.

Đúng là có chút, khó mà tin nổi.

Chẳng lẽ, Mộ Dung Ngôn là người của Hắc Liên Giáo?

Đương nhiên, từ nhiều năm trước cô ấy đã đưa cho tôi một dấu ấn của ngọn lửa hoa sen đen.

Chẳng qua dấu vết đó đã theo việc hoàn thành nghi thức mà hoàn toàn bị xóa đi.

Vạn Vi và Hoa Yên Chi đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

Ngọn lửa hoa sen đen, chính là thánh vật của Ngũ Độc Giáo bọn họ, che chở Ngũ Độc Giáo bọn họ.

Ai có ngọn lửa hoa sen đen, cũng giống như nhìn thấy giáo chủ.

Hoa Yên Chi vội vàng mở miệng: “Cô Mộ Dung, tại sao cô, lại có ngọn lửa hoa sen đen này? Lẽ nào, cô là, cô là Hắc Liên sứ?”

Lời này vừa dứt, Hoa Yên Chi và Vạn Vi không ngồi yên được nữa.

Bình Luận (0)
Comment