Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2319

Chương 2319 Chương 2319

Yêu đạo Mắt Quỷ bên cạnh nghe thấy vậy thì lộ ra sắc mặt hoảng sợ, rồi lập tức hiểu ra nói: “Tuân lệnh, giáo chủ…”

Khi tính cách của tôi cũng chính là cảm xúc của Đinh Phàm xuất hiện, cũng chính là khi nhân cách của tôi xuất hiện.

Loại cảm giác này làm tôi và Khương Minh tiêu cực trong cơ thể lại lần nữa bắt đầu xung đột với nhau.

Cuối cùng tôi không nhịn được đau đơn, trưc tiếp ngã xuống mặt đất.

“A! Tôi, tôi không phải là Khương Minh, tôi, tôi chính là tôi, tôi là Đinh, Đinh Phàm. Yêu đạo Mắt Quỷ, đừng, đừng, mẹ nó muốn khống chế tôi. A…!

Tôi đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

Nhưng không tới một lát, một luồng sương mù đột nhiên bay tới.

Sau khi tôi hít loại sương mù đó vào, cảm giác đau đơn bắt đầu biến mất.

Mà tôi cũng bắt đầu ổn định lại.

“Tôi, chính là Khương Minh…”

Nói xong câu này, tôi xoay người trực tiếp đi vào trong phòng.

Loại tình huống này trải qua trong ba ngày.

Trong thời gian ba ngày này, mỗi ngày giáo chủ Mắt Quỷ đều sẽ tới xem tôi.

Sau đó mỗi lần đều đưa cho tôi một đoạn “ký ức” thù hận với chính phái, và thông tin sứ mệnh cần phải hoàn thành là việc thả Mắt Quỷ ra.

Sau đó, ông ta cho tôi uống một bát canh đen kịt, tôi cũng không nhớ nó có vị gì.

Dưới loại tình huống này, nhân cách Khương Minh tiêu cực bên trong cơ thể tôi càng ngày càng ổn định.

Trong đầu tôi cũng càng ngày càng hỗn loạn, vô tri vô giác, không có gì khác biệt với một cái xác biết đi cả.

Ba ngày sau, Viêm Tiêu lại xuất hiện một lần nữa.

Nhưng mà lần này, ông ta không đổ cho tôi ký ức gì cả.

Mà là nói với tôi.

“Người anh em, mấy ngày nay chắc là cậu đã ngột ngạt rồi. Chúng ta ra ngoài đi lại, thuận tiện xem thử những tên gọi là nhân sĩ chính phái kia tự giết lẫn nhau như thế nào…”

*****

Thật ra sau khi tôi rời khỏi nhà giam, mặc dù tôi có được ký ức hoàn chỉnh.

Thậm chí còn bao gồm cả một vài ký ức kiếp trước của Khương Minh.

Nhưng mà bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt.

Tôi không duy trì được nhân cách trước đây, mà coi mình chính là Khương Minh, một Khương Minh toàn thân đều là những cảm xúc và hơi thở tiêu cực.

Đầu óc tôi cũng ở trong trạng thái hỗn loạn.

Mỗi ngày trôi qua đều giống như cái xác biết đi.

Hôm nay, giáo chủ Mắt Quỷ nói muốn mang tôi ra ngoài đi lại.

Đi xem đồng đạo chính phái chúng tôi tự giết lẫn nhau.

Thật ra tôi của khi đó vốn không suy nghĩ nhiều, có lẽ là đã không còn tư duy tự chủ nữa.

Ông ta nói xong, tôi lập tức chậm chạp đứng lên, giống như là một người máy nhận được mệnh lệnh vậy.

Giáo chủ Mắt Quỷ Viêm Tiêu thấy tôi như vậy, lại nở nụ cười nhẹ, dáng vẻ hiển nhiên là rất hài lòng.

Sau đó, Tiêu Viên không nói thêm lời nào nữa.

Ông ta dẫn theo tôi, trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi rời khỏi căn phòng này, bước ra thế giới bên ngoài trong ba ngày này.

Nơi đây rất lớn, kiến trúc vô cùng đẹp.

Tất cả kết cấu đều giống như một tòa sơn trang cổ đại.

Xung quanh cũng là các yêu đạo Mắt Quỷ đang mặc đạo bào của phái Mắt Quỷ.

Trên một đường này, rất nhiều người nhìn thấy Viêm Tiêu đều sẽ cung kính gọi một tiếng “giáo chủ”.

Nhìn thấy tôi, bọn họ cũng cung kính gọi một tiếng “Thiếu chủ”.

Trong thời gian này, tôi đã từng gặp Trương Tử Đào.

Tên này là con nuôi của phó giáo chủ, ở đây, địa vị của gã cũng vô cùng cao.

Lúc này, gã đang chọc ghẹo hai nữ yêu đạo Mắt Quỷ.

“Tiểu Mỹ à! Thiên phú của em rất cao, chỉ cần tôi nói với cha nuôi một tiếng, lúc nào em cũng có thể bước vào Quỷ Ma đường.”

“Tú Nhi, con khốn lần trước em nói, chỉ cần tôi nhắc trước mặt cha nuôi một câu, không phải đã trực tiếp diệt được kiêu ngạo của cô ta rồi sao?”

Vừa nói, tên này vừa rất thô bỉ đi sờ tay của hai nữ yêu đạo đó.

“Thiếu chủ, đừng như vậy.”

“Thiếu chủ, người khác nhìn thấy thì không hay đâu…”

Vẻ mặt Trương Tử Đào không thèm để ý: “Có gì mà không hay chứ, ở chỗ này, tôi không phải là loại tồn tại có thể nghênh ngang mà đi sao?”

Nói xong, gã lại muốn làm ra động tác càng suồng sã hơn nữa.

Nhưng lúc này, Viêm Tiêu dẫn theo tôi lại xuất hiện ở sau lưng gã.

Viêm Tiêu hừ một tiếng, có chút không vui.

Ba người nghe thấy tiếng hừ này thì đồng thời quay đầu lại.

Khi nhìn thấy Viêm Tiêu, sắc mặt bọn họ đồng loạt biến đổi: “Bái, bái kiến giáo chủ…”

Ba người đồng thời làm ra động tác yết kiến.

Viêm Tiêu không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn Trương Tử Đào một cái.

Trương Tử Đào toát mồ hôi lạnh, gã cảm thấy giống như bị mãnh thú hồng hoang nhìn chằm chằm vậy, toàn thân đều đang run rẩy.

Nhưng mà Viêm Tiêu cũng không làm gì gã cả, mà tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Tôi chậm chạp đi theo sau lưng ông ta, nhưng không biết tại sao, khi tôi đi qua Trương Tử Đào thì lại đột nhiên dừng lại.

Sau đó, tôi máy móc nhìn về phía gã.

Viêm Tiêu chú ý tới động tác này của tôi, cảm thấy rất ngạc nhiên.

Ông ta quay đầu nhìn về phía tôi nói: “Người anh em, sao cậu lại dừng lại?”

Trương Tử Đào lại hoảng sợ ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy tôi, trong hai mắt gã không khỏi lộ ra sự căm ghét và tức giận.

Mặc dù bây giờ gã đã có thể xác.

Nhưng vẫn không được tính là một người sống.

Nhiều nhất cũng chỉ là một “thi yêu”, cố lắm thì có thể đi lại được dưới ánh mặt trời mà thôi.

Tất cả những thứ này đều là bởi vì tôi, cho nên gã mới biến thành dáng vẻ không phải người cũng không phải yêu này.

Việc này làm gã cực kỳ hận tôi.

Nhưng, tôi là thiếu chủ chuyển thế, bây giờ giáo chủ Mắt Quỷ Viêm Tiêu đang trông nom tôi.

Cho dù cha nuôi gã là phó giáo chủ Dương Khải Lân thì cũng không dám động tới tôi.

Vì vậy hai năm trước sau khi dẫn tôi về, đánh tôi một trận, gã cũng không còn dám xuất hiện ở trước mặt tôi nữa.

Bình Luận (0)
Comment