Trong mấy tháng ở đây, cậu ta đã sớm hiểu được quy củ của nơi này.
Hoặc là cầm kiếm lên đánh, hoặc là trực tiếp bị những yêu đạo này giết chết tại chỗ.
Nếu như thắng, ít nhất còn có một người sống tiếp được.
Còn có thể để nhưng sư huynh đệ khác của môn phái mình có cơm ăn, bị thương còn có thể có được một ít thuốc thang chữa trị, thuyên giảm bệnh tình.
Vì vậy, rất nhiều đồng đạo chính phái bị chọn vào trong sân thi đấu đều buộc lòng phải cầm kiếm lên, chém giết lẫn nhau.
Chỉ vì, có thể sống tiếp.
La Đào buồn thương một chút rồi cũng nhặt thanh kiếm sắt trên mặt đất lên.
Sau đó, cậu ta nhìn về phía đạo hữu Kỳ Liên Giáo, nhưng lại đột nhiên lắc đầu nói: “Không, không được, chúng ta, chúng ta không thể bị người khác sắp đặt được.”
Đệ tử Kỳ Liên Giáo nghe thấy lời này lại nhíu mày thở dài: “La sư đệ, đồng môn chính phái chúng ta rơi vào trong tay yêu đạo tà giáo này, chỉ có thể tạm thời sống tạm. Nhưng chúng ta phải tiếp tục sống, cho dù chỉ có thể có một người sống. Đợi đại quân chính phái giết tới nơi đây, cũng có thể trong ngoài phối hợp, phản công, không phải sao?
La sư đệ, ra tay đi! Cho dù chết ở dưới kiếm của cậu, tôi cũng sẽ không oán hận…”
Có thể nói vị đệ tử của Kỳ Liên Giáo này vô cùng lý trí.
Nói ra một lượt về tình hình hiện tại.
Mà đây, cũng chính là lựa chọn tốt nhất.
Ra tay, chỉ chết một người, còn có thể cứu viện một vài người.
Nếu như không ra tay? Hai người đều phải chết.
So sánh hai cái, nên chọn cái ít hại hơn.
Nhưng La Đào lại lắc đầu nói: “Không, cho dù chết tôi cũng sẽ không trở thành kẻ bị giật dây của những yêu đạo này, sẽ không làm thú cưng cho những yêu đạo này, mua vui cho bọn họ…”
Đồng thời khi nói chuyện, giọng nói của La Đào cũng đột nhiên trở nên lớn hơn, cậu ta nhìn những yêu đạo Mắt Quỷ trong sân, nhấc kiếm lên chỉ về phía bọn chúng.
Trong lời nói toàn là sát ý.
Trong lời nói này tràn đầy sự không cam lòng và không khuất phục.
Mà người chủ trì bên kia nghe xong chỉ cười “ha ha” một tiếng: “Tên nhóc phái Võ Đang, cậu cần phải suy nghĩ cho kỹ, nếu như cậu không nghe lời, bổn tọa sẽ cho cậu hồn phi phách tán…”
La Đào nghe tới đây thì nhướng mày, đạo khí toàn thân cũng đột nhiên bùng phát ra.
Đã qua hai hăm, tu vi của người này đã đạt tới Đạo Quân đỉnh phong.
Trong phái Võ Đang cũng được coi là thiếu niên tài năng xuất chúng.
Nhưng mà, đây là nơi nào chứ?
Tổng bộ của tà giáo Mắt Quỷ, bên cạnh tôi còn có giáo chủ Viêm Tiêu của tà giáo Mắt Quỷ đang ngồi.
Đừng nói là Đạo Quân đỉnh phong, cho dù là Đạo Tôn đỉnh phong thì đến đây rồi sợ là cũng không có cách nào còn sống đi ra được.
Nhưng mà, La Đào lại không để ý tới những thứ đó.
Cậu ta vận chuyển tu vi, nhấc trường kiếm lên rồi xông về phía khán đài bên cạnh.
Chỉ thấy cậu ta bước chân trần, nhảy lên không trung, vung trường kiếm, chém xuống một kiếm.
Lập tức đánh về phía một tên yêu đạo không biết tên.
“Chết, cũng phải kéo theo một cái đệm lưng…”
La Đào mang theo sự tàn nhẫn nói.
Nhưng lời này vừa dứt, một luồng kiếm khí đột nhiên xông ra.
Nổ vang “ầm” một tiếng, trực tiếp nổ tung ở trước ngực La Đào.
La Đào trên không trung kêu lên một tiếng thảm thiết, máu tươi văng ra khắp nơi.
Bản thân cậu ta cũng trực tiếp đập xuống mặt đất.
Nhìn cẩn thận, chỗ ngực cậu ta xuất hiện một cái đầu lâu, máu tươi chảy không ngừng.
Toàn thân La Đào run rẩy mấy cái, miệng phun ra máu tươi.
Đệ tử Kỳ Liên Giáo thấy vậy thì sắc mặt kinh hãi.
“La sư đệ!”
Nói xong, cậu ta trực tiếp chạy qua, nắm chặt lấy tay của La Đào: “La, La sư đệ, cần gì phải như vậy chứ? Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu mà?”
Nhưng cho dù La Đào đã hấp hối, hai mắt vẫn kiên nghị như cũ: “Chỉ, chỉ trách, trách tôi học, học chưa tới nơi tới chốn, bị, bị giam giữ ở đây. Nhưng, nhưng cho dù, cho dù chết, tôi, tôi cũng sẽ không, sẽ không khuất phục những tên, những tên yêu đạo này…”
La Đào dốc sức nói xong một chữ cuối cùng, sau đó thân thể chợt run mạnh, rồi vô lực xụi lơ trên mặt đất.
Cậu ta, đã chết rồi.
“La sư đệ…”
Đệ tử Kỳ Liên Giáo hét lên một tiếng, có lẽ lời của La Đào đã đốt cháy ngọn lửa trong lòng cậu ta.
Cậu ta đột nhiên đứng dậy: “Yêu đạo Mắt Quỷ, ức hiếp người quá đáng.”
Nói xong, cậu ta lập tức đánh giết về phía đài cao.
Đồng thời, lại có một đạo kiếm khí đánh tới.
Nhưng đạo hữu Kỳ Liên giáo này lại trực tiếp tránh đi.
Đồng thời cũng ra tay một cách đột ngột, “vèo” một tiếng, đánh vào trong đám người, trực tiếp làm một tên yêu đạo Mắt Quỷ bị thương nặng.
Nhưng khi cậu ta còn muốn ra tay tiếp, đã bị yêu đạo mạnh mẽ bên cạnh trấn áp lại.
Kiếm bay lướt qua, trực tiếp cắt đứt cổ của cậu ta.
Vị đạo hữu Kỳ Liên Giáo này cuối cùng cũng dùng phương thức máu tươi đầm đìa mà ngã xuống.
Nhưng đông đảo những yêu đạo Mắt Quỷ đang nhìn lại không thèm để ý, mà ngược lại còn gào thét to hơn.
Người chủ trì lại hô lên: “Hòa…”
Lời này dẫn tới đông đảo yêu đạo oán giận, bọn chúng đều đang nói đã thua bao nhiêu đan dược rồi, vân vân.
Không có một ai quan tâm tới tính mạng của La Đào đạo hữu và vị đạo hữu của Kỳ Liên Giáo.
Nhìn thấy như vậy, trong đôi mắt vốn đang đờ đẫn của tôi dường như dâng lên một chút gợn sóng.
Dường như chỗ sâu trong lòng tôi xuất hiện một chút dao động.
Nhưng mà cái dao động này vừa mới xuất hiện, lại bị một luồng sức mạnh không tên nào đó bao trùm.
Tôi cứ tiếp tục ngồi đó, yên lặng nhìn.
Tiếp theo, lại xuất hiện ba tổ tuyển thủ chém giết đến bạn sống tôi chết.
Trong ba tổ này, trừ một nữ đệ tử của phái Nga Mi là tôi đã từng gặp, những người khác tôi đều chưa từng nhìn thấy, cũng không biết tên.