Về phần Chu Vận, sư muội của Mộ Dung Ngôn, chúng tôi không có cách nào cứu cô ấy, bởi vì Đinh Vô Cực không có giúp cô ấy khôi phục thần trí.
Cộng thêm Chu Vận đang ở trong đại điện, những kẻ ở nơi đó tất cả đều là cao tầng Mắt Quỷ.
Dưới tình huống này, chúng tôi đành phải bỏ qua cô ấy. Đợi ngày sau trở lại nơi này rồi mới lần nữa cứu cô ấy thoát khỏi nguy hiểm.
Lúc này sắc trời đã tối đen, cũng là lúc chúng tôi hành động.
Tôi hít vào một hơi sâu, nhìn Mộ Dung Ngôn đã có thân thể nói: “Vậy bây giờ, chúng ta bắt đầu ngay thôi!”
Một Dung Ngôn gật đầu một cái, trong đôi mắt đầy vẻ ấm áp: “Mặc kệ cuối cùng có kết quả ra sao, đời này kiếp này, em đều muốn ở cùng anh.”
Tôi nhìn dáng vẻ đẹp đến khuynh thành của Mộ Dung Ngôn, tiếng người nói ấm áp, không nhịn được ôm cô ấy vào lòng, kề vào lỗ tai nói:
“Chúng ta hãy tin tưởng rằng… chúng ta chắc chắn có thể chạy thoát khỏi nơi này.”
Tôi nói xong, lập tức buông cô ấy ra.
Mộ Dung Ngôn kiên định gật đầu, không mở miệng nữa.
Sau đó, tôi kéo cô ấy rời khỏi phòng, từ cửa sổ mặt hông nhảy ra. Sau đó chúng tôi thông qua lộ tuyến đã lên kế hoạch, bắt đầu tiến đến gần nhà giam.
Một bên khác, Viêm Tiêu đang rất phấn khích, cũng rất vui vẻ.
Ba trăm năm qua, ông ta chưa bao giờ vui vẻ như vậy. Bởi vì ông ta đã tìm được thiếu chủ trở về, đã hoàn thành tâm nguyện của Quỷ tộc, mở phong ấn, thả Mắt Quỷ ra.
Đông đảo yêu đạo Mắt Quỷ đều đang liên tục uống thả cửa.
Bọn chúng hoàn toàn không ngờ tới, lúc này chúng tôi đã trốn đến gần nhà giam.
Nhà giam, nơi này hiện đang giam giữ năm mươi mốt nhân sĩ chính phái, nhưng hôm nay lại canh chừng rất lỏng lẻo.
Chỉ có hai tên yêu đạo không hề chú ý chỉ lo hút thuốc nói chuyện phiếm.
Tôi và Mộ Dung Ngôn quan sát một hồi, phát hiện xung quanh không có yêu đạo nào khác.
Hai người chúng tôi liếc mắt nhìn nhau một chút, chuẩn bị ra tay.
Với tu vi bực này của chúng tôi, đối phó với hai tên yêu đạo canh cổng cũng chỉ là chuyện trong một cái nhấc tay mà thôi.
Chẳng qua nơi này là tổng bộ của Mắt Quỷ, có tồn tại rất mạnh nên chúng tôi mới không dám tùy tiện vận dụng đạo khí.
Một khi kích hoạt trận pháp xung quanh hoặc là cái gì đó thì sẽ gây ra tiếng động, để cho cường giả chú ý tới thì chính là tai họa hủy diệt.
Thế nên chúng tôi mới trực tiếp nhấc thân đi tới gần, giống như quỷ mị, không đợi hai tên kia kịp phản ứng.
Bọn chúng thậm chí còn chưa kịp nhìn thấy chúng tôi đã nghe “răng rắc” hai tiếng.
Cổ của hai tên yêu đạo đã bị chúng tôi bẻ gãy. Thi thể cũng bị chúng tôi lôi vào trong luống hoa bên cạnh.
Tôi và Mộ Dung Ngôn làm xong những thứ này, cũng không có buông lỏng cảnh giác.
Phòng thủ bên trong nhà giam tuyệt đối không đơn giản chỉ có hai tên yêu đạo.
Trong này khẳng định còn nữa.
Thế nên chúng tôi cẩn thận lẻn vào, mới vừa đi vào nội bộ nhà giam đã nghe được một đợt tiếng động ồn ào.
Chúng tôi đi lên đằng trước quan sát, phát hiện ở trên bục thẩm vấn ở gần đó có một đám yêu đạo đang tụ tập uống rượu.
Nhưng cái này cũng không còn cách nào, nơi này là tổng bộ của Mắt Quỷ.
Bây giờ chính phái còn chưa tìm ra được nơi này.
Nơi này đã yên bình quá lâu, trong vòng ba trăm năm đều chưa từng xuất hiện nguy cơ.
Cho dù nơi này có giam giữ nhân sĩ chính phái nhưng bọn họ đều đã bị phong ấn gân mạch, cơ bản không có ai mở ra được.
Thế nên bọn chúng mới dám làm càn như thế.
“Đại ca, chúng ta cũng thật là xúi quẩy. Thiếu chủ đám cưới, vậy mà chúng ta lại phải ở chỗ này gác đêm. Người ta thì đi qua bên đại điện chè chén.”
“Đúng đó đại ca, anh xem bên trong lạnh biết bao.”
“Đại ca, nghe nói bên kia còn có người đẹp khiêu vũ. Chúng ta thì phải ở đây trông coi phạm nhân.”
Mấy tên yêu đạo rối rít mở miệng, tỏ rõ thái độ bất mãn.
Kẻ được gọi là đại ca chính là thủ lĩnh ở đây, gã uống một chén.
“Ai! Tất cả đừng có lằng nhằng nữa, chờ phong ấn của Mắt Thánh mở ra rồi, toàn bộ chúng ta đều sẽ trường sinh bất tử. Thử nghĩ như vậy mà xem, có phải dễ chịu hơn không?”
“Đúng đúng đúng, đại ca nói không sai.”
“Nhưng mà đại ca, em nghe nói Mắt Thánh xuất thế chính là đại biểu cho phong ấn lục vực đều sẽ vỡ vụn. Đến lúc đó, yêu ma của lục vực há chẳng phải đều sẽ đáp xuống nhân gian sao?”
“Lo lắng dư thừa, tộc ta đã tích lũy mấy ngàn năm, nội tình thâm hậu. Mắt Thánh xuất thế thì còn sợ yêu ma chó má gì nữa?
Đến lúc đó quy luật trời đất thay đổi, chúng ta cũng không phải là không thể thống nhất nhân gian rồi tiến vào giới vực khác. Thế thì còn cần những thứ đấy để làm gì, uống rượu uống rượu…”
Những tên còn lại nghe đến đây, ai nấy đều phá lên cười “ha ha”, nâng ly lên bắt đầu uống.
Tôi và Mộ Dung Ngôn lặng lẽ quan sát, phát hiện người ở đây tính ra có mười hai tên.
Giải quyết bọn chúng cũng không thành vấn đề, vấn đề là: phải làm sao mới có thể giải quyết bọn chúng trong thời gian ngắn nhất.
Hơn nữa còn phải khiến cho bọn chúng không có cách nào phát ra cảnh báo.
Những kẻ này đều là người tu hành.
Nói không chừng chỉ cần một cái ấn tay, một lá bùa chú đã có thể báo động, khó lòng mà phòng bị.
Nhưng chúng tôi đã đi tới đây rồi nên không còn lựa chọn nào khác.
Cuối cùng tôi bỗng lóe linh quang, nói với Mộ Dung Ngôn ở bên cạnh:
“Thi Muội, anh sẽ đi một mình thu hút sự chú ý của bọn chúng trước. Em ở đằng sau, nhân lúc bọn chúng còn chưa kịp chuẩn bị, hai người chúng ta cùng lúc ra tay giải quyết thẳng mười hai tên.”
Bây giờ cũng không còn cách nào tốt hơn, Mộ Dung Ngôn dứt khoát gật đầu.