Nơi này là địa phương đã giam giữ tôi trước đây, tối tăm không có ánh mặt trời, đầy mùi nấm mốc hơi thở hôi thúi.
Tôi chạy thẳng vào trong nhà giam mà tôi từng bị giam giữ, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm ở trên mặt đất.
Nếu như tôi nhớ không lầm thì năm viên linh thạch đó của tôi chắc hẳn đều ở chỗ này.
Bởi vì năm viên linh thạch rất đặc thù, trước khi chưa được kích hoạt thì chỉ là một viên đá rất bình thường, cái loại mà cho dù có rơi trên mặt đất thì cũng sẽ không có ai chú ý tới.
Dưới tình huống này, năm viên linh thạch có thể bảo tồn được.
Hơn nữa, tôi rất nhanh đã tìm được chúng nó.
Chúng nó lặng lẽ rơi xuống các ngõ ngách bên trong nhà giam, năm viên linh thạch lần nữa được tôi tập hợp đầy đủ.
Nhưng nói tóm lại, tôi đúng là rất may mắn.
Bởi vì cho dù là yêu đạo Mắt Quỷ cũng không nhận biết những linh thạch này.
Nếu như trước khi tôi tới chỗ này đã có người lục soát rồi ném mấy viên đá này đi, hoặc là bị người khác nhặt mất thì tôi cũng sẽ không có cách nào tìm lại được chúng nó.
Linh thạch chỉ lớn khoảng chừng đầu ngón tay, muốn tìm được chúng nó ở cõi nhân gian này còn gian nan hơn cả mò kim đáy biển nữa.
Nhưng có lẽ đây đều là sự an bài của vận mệnh.
Tôi và mớ linh thạch này có một loại duyên phận nào đó.
Cách biệt hai năm, bọn nó lại lần nữa quay trở về trong tay tôi.
Lúc này, tôi cầm chắc linh thạch, quay người lần nữa đi trở về.
Rất nhiều đạo hữu đều đã rời khỏi nhà giam.
Phong ấn trên người cũng dưới sự trợ giúp của Mộ Dung Ngôn đều lần lượt được tháo gỡ.
Hiện tại, có một số đạo hữu đang ăn những thứ thức ăn mà đám yêu đạo kia ăn còn thừa lại để bổ sung thể lực.
Một số khác thì cõng đạo hữu bị thương nặng lên, chuẩn bị tập trung chạy trốn cùng chúng tôi.
Giờ phút này, mọi người thấy tôi đi ra thì xôn xao ném ánh mắt vui mừng tới.
“Đinh đạo hữu.”
“Anh Đinh…”
“...”
Tiếng gọi liên tục, hình thành chênh lệch rõ ràng với lúc vừa rồi tôi mới đi vào, cảnh tượng mọi người liên tục mắng chửi tôi.
Tôi cũng không thèm bận tâm, nếu như đổi lại là bất kỳ một ai bị giam nhốt mấy tháng, bên cạnh có đồng đạo liên tục bỏ mình, lúc sau đó lại gặp một kẻ lừa đảo thì đều có thể tỏ thái độ hung dữ như vậy.
Tôi mỉm cười, mở miệng nói với đông đảo đồng đạo Đạo môn.
“Chư vị đạo hữu, mấy ngày nay đã để cho mọi người chịu ấm ức rồi. Thời gian của chúng ta không nhiều, phải nên mau một chút, tất cả nghe theo thu xếp và chỉ đạo của tôi…”
Lời vừa dứt, bỗng có một ông lão xuất hiện. Tôi nhìn cách ăn mặc của ông lão này, chắc hẳn là thế gia trong Đạo môn, tiền bối của nhà họ Cơ.
Hơn nữa tôi nhận ra người bắn ra cục đá đánh chết tên yêu đạo cuối cùng ban nãy cũng chính là ông ấy.
Sau khi vị tiền bối nhà họ Cơ này đi ra, lập tức nhìn tôi ôm quyền nói:
“Đinh tiểu hữu dám mạo hiểm bất chấp nguy hiểm lớn lao đến cứu giúp, chúng tôi đương nhiên phải nghe theo rồi.”
Vị tiền bối nhà họ Cơ này có lẽ là người có uy vọng cao nhất.
Ông ấy vừa dứt lời, mọi người đều rốt rít hùa theo.
“Nghe theo Đinh đạo hữu cả!”
“Anh Đinh, anh nói cái gì thì chúng tôi nghe theo cái đấy.”
“Chỉ cần có thể chạy ra khỏi cái chỗ quỷ quái này thì Đinh đạo hữu nói gì cũng được…”
“...”
Tôi nghe mọi người nói hết, khẽ gật đầu:
“Vậy được, mọi người đi theo chúng tôi rời khỏi đây, tuyệt đối không được phát ra tiếng động dư thừa nào cùng với đi loạn.
Trong tổng bộ Mắt Quỷ này, nơi nơi đều là cấm chế và trận pháp, một khi kích hoạt thì chúng ta không một ai có thể rời đi.”
Mọi người nghe xong thì gật đầu lia lịa, nhớ kỹ trong đầu.
Tôi thấy mọi người đều đã chuẩn bị xong, cũng không chần chờ nữa.
“Chư vị, đi thôi!”
Tôi nói rồi liếc mắt nhìn Mộ Dung Ngôn một chút, sau đó lập tức dẫn mọi người cứ thế rời khỏi nhà giam.
Nơi này có tổng cộng năm mươi mốt người.
Trong số đó có mười một người bị thương nặng không tiện đi lại.
Mặc dù áp lực chạy trốn rất lớn nhưng tôi cũng không thể bỏ bọn họ lại.
Chúng tôi căn cứ theo lộ tuyến đã lên kế hoạch trước đó mà đi, nhanh chóng rời khỏi nhà giam, sau đó đi tới sân thi đấu.
Chỗ này ở cách sân thi đấu cũng không xa.
Cộng thêm hôm nay là đám cưới của chúng tôi cho nên cũng không có ai canh phòng.
Dọc theo con đường này chỉ thấy ba bốn tên yêu đạo đi tuần tra, nhưng tất cả đều bị chúng tôi thành công tránh được, không để bất kỳ kẻ nào chú ý.
Nhờ bóng tối che giấu, cuối cùng chúng tôi cũng thành công đi tới sân thi đấu.
Chúng tôi vừa tới nơi này thì ngay lập tức có một cái bóng đen từ sau một bức tường đá đi ra.
Tôi cẩn thận quan sát một phen, chính là sư huynh bao năm không thấy của tôi, Đinh Vô Cực…
*****
Bóng đen kia chính là Đinh Vô Cực, hơn nữa người này có khả năng rất lớn chính là đại sư huynh đã phản bội sư môn của tôi.
Khi Đinh Vô Cực xuất hiện, tôi trực tiếp căn dặn nhóm người phía sau, bảo bọn họ trước tiên đừng nhúc nhích.
Sau đó chỉ một mình tôi đi lên phía trước.
Đinh Vô Cực và dáng vẻ trước đó tôi nhìn thấy là hoàn toàn khác nhau.
Trước đây anh ta cầm túi xách, đeo mắt kính viền vàng, còn chải kiểu tóc rẽ ngôi.
Nhìn qua chính là dáng vẻ của lập trình viên, nhân viên chức vụ nhỏ bình thường.
Nhưng hôm nay anh ta mặc vào một bộ yêu bào Mắt Quỷ, mặt mày tràn đầy sát khí.
Đặc biệt là đôi mắt kia, tạo cho người ta một loại cảm giác áp bách vô hình.
Loại cảm giác đó khiến cho người ta cảm thấy e ngại.
Vô hình trung nói cho tôi biết, bây giờ người mà tôi đang đối diện là một cường giả Đạo môn uy danh hiển hách.