Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2347

Chương 2347 Chương 2347

Cơ thể của con quái vật biển cũng bị lực xoáy khổng lồ xé rách.

Nhìn vào tâm bão cách đó không xa, sấm chớp liên miên và tiếng nổ không ngừng vang lên.

Có vẻ như đó là lối vào Quy Khư.

Như thể nơi đó được kết nối với một thế giới khác.

Càng gần tâm bão, áp lực và lực xé rách càng lớn.

Thân thể tôi gần như không có khả năng chịu đựng được.

Ngay cả khi có cương khí bảo vệ cơ thể cũng không thể chịu đựng được.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Đột nhiên, một ý tưởng có chút khác thường xuất hiện trong đầu tôi.

Bây giờ việc thoát khỏi tâm bão là gần như không có khả năng.

Trừ khi ông trời xuất hiện, nếu không tôi nghĩ không có ai dưới trần gian này có thể thoát khỏi lực hút của tâm bão.

Nếu đã không thể trốn thoát, vậy thì cứ tìm cách chiến đấu là được rồi.

Bây giờ, những thứ mà chúng tôi có thể sử dụng không nhiều lắm, nhưng cũng có thể thử một lần xem sao.

Đầu tiên chính là linh thạch ngũ hành trên người tôi.

Chúng nó có thể cung cấp cho tôi một nguồn linh lực ổn định, có chân đan bảy màu, tôi có thể hấp thụ thật nhiều mà không sợ bị phản phệ.

Thứ hai đó là, có lẽ chúng tôi có thể dùng con quái vật biển phía dưới làm lớp vỏ phòng thủ?

Thân thể của con quái vật biển này vô cùng cứng rắn, cho dù chìm xuống đáy biển 10.000 mét thì vẫn có thể chịu được sức nén to lớn.

Nếu chúng tôi có thể chui vào bên trong, sử dụng cơ thể của nó làm áo giáp?

Như vậy có phải sẽ có thể chịu được lực xé rách mạnh mẽ của xoáy nước này hay không?

Đến lúc đó, dựa vào cương khí và tu vi của chính mình để bảo vệ cơ thể.

Có lẽ, hoặc là có khả năng chúng tôi sẽ có cơ hội sống sót?

Mặc dù biện pháp này rất táo bạo, thậm chí có chút khác biệt, nhưng nếu chui vào cơ thể của quái vật biển để dùng nó làm áo giáp.

Điều này hình như hơi quá kinh tởm?

Tuy nhiên, đứng trước tình huống sống chết, chúng tôi cũng chỉ có thể làm như vậy.

Ai bảo con quái vật biển này kéo tôi xuống biển? Để chúng tôi phải rơi vào tình thế khó khăn như vậy cơ chứ?

Nghĩ tới đây, tôi lập tức ra dấu tay với Mộ Dung Ngôn.

Cử chỉ rất đơn giản, Mộ Dung Ngôn chắc là có thể hiểu được.

Tôi không kịp giải thích nên đã trực tiếp đấm chết con quái vật biển còn đang hấp hối.

Một cái lỗ đẫm máu được tạo ra trên đầu nó.

Mộ Dung Ngôn thấy tôi như vậy, lập tức hiểu ra: “Chúng ta sẽ vào trong đó, phải không?”

Tôi liên tục gật đầu, vẻ mặt Mộ Dung Ngôn kinh hãi, nhưng người thông minh như cô ấy lại nhanh chóng hiểu được ý định của tôi.

Dưới lực xé rách như vậy, chỉ với chút tu vi nhỏ bé của chúng tôi thì sẽ không thể ngăn cản được.

Chỉ bằng cách này, chúng tôi mới có thể chống cự được thêm một khoảng thời gian nữa.

Có lẽ, nếu chống cự được thêm một phút một giây nữa thì sẽ có thể thấy được cơ hội sống sót.

Chỉ với vài nắm đấm, con quái vật biển đã chết.

Tôi kéo theo Mộ Dung Ngôn và bắt đầu di chuyển về phía miệng của con quái vật biển.

Bởi vì nơi đó là một nơi trú ẩn tự nhiên.

Xuống sâu hơn chút nữa là đã có thể tiến vào bên trong cơ thể của quái vật biển.

Con quái vật biển lớn đã chết trước mặt tôi, vậy nên chúng tôi từ kẽ răng của con quái vật biển lớn mà bò vào.

Trong miệng nó tuy rằng có mùi tanh cực kỳ khó chịu.

Nhưng lực xé rách ở chỗ này rõ ràng đã yếu hơn rất nhiều.

Cứ như vậy, Mộ Dung Ngôn và tôi đã trốn trong miệng quái vật biển một cách "kỳ lạ" như vậy.

Con quái vật biển lớn trôi theo dòng nước, cơ thể nó không ngừng quay tròn.

Mà tôi thì nín thở vì phải giảm sự tiêu hao của cơ thể xuống.

Cho dù tôi có tu vi Đạo Tôn, có thể nín thở rất lâu.

Nhưng nếu ở dưới nước quá lâu, tôi có thể sẽ vì bị thiếu oxy trầm trọng mà chết ngạt.

Vì vậy, có thể nhịn được phút nào thì hay phút đó ...

******

Lúc này, Mộ Dung Ngôn và tôi đã trốn vào trong miệng con quái vật biển.

Vì cơ thể của quái vật biển rất lớn, nên miệng của nó đã tạo thành một lá chắn tự nhiên.

Chỉ là hoàn cảnh ở đây không được tốt cho lắm.

Mùi tanh này kể cả khi tôi đang nín thở cũng có thể bị hung chết.

Nhưng chuyện đã đến nước này, vì sống sót, này đó cũng chẳng là gì cả.

Lực của xoáy nước mạnh mẽ khiến con quái vật biển không ngừng xoay tròn, Mộ Dung Ngôn và tôi trốn trong miệng con quái vật biển cũng không ngừng quay cuồng.

Mặc dù vậy, chúng tôi vẫn cảm nhận được sức tàn phá và lực xé rách của xoáy nước.

Càng gần tâm bão, tốc độ kia càng nhanh, áp suất cũng càng lớn hơn.

Xác của con quái vật biển này đang bị xé rách.

Đầu tiên là những xúc tu còn lại của nó bị xé thành từng đoạn, sau đó trở nên dập nát.

Sau đó là phần thân của con quái vật biển.

Giờ phút này, nước biển dường như đã biến thành một lưỡi đao.

Không còn đơn giản chỉ là vẽ ra một loạt dấu vết trên cơ thể con quái quái vật biển nữa, mà thêm vào đó, cơ thể của con quái vật biển giống như bị xoắn lại, trực tiếp cuộn tròn vào nhau.

Ngay cả khi chúng tôi đã giấu mình trong miệng thì vẫn cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.

Cũng may chúng tôi là người tu hành, còn vận chuyển huyền công và cương khí để bảo vệ cơ thể.

Nếu không thì không biết bản thân đã chết bao nhiêu lần rồi.

Trong lúc không ngừng xoay tròn, Mộ Dung Ngôn và tôi đã ôm chặt lấy nhau.

Chúng tôi đã xa nhau ba trăm năm, kiếp này chúng tôi sẽ không xa nhau nữa.

Tiếng nước "vù vù" tiếp tục vang lên, cơ thể con quái vật biển không ngừng co lại.

Thời điểm khi đến gần mắt bão, toàn bộ cơ thể nó đã sớm tan thành từng mảnh.

Chỉ còn lại phần đầu nối với miệng, nhưng bề mặt da thịt về cơ bản đều đã biến mất.

Bình Luận (0)
Comment