Sức nén to lớn đã phá hủy cương khí dùng để bảo vệ cơ thể của Mộ Dung Ngôn và tôi, khiến tôi cảm thấy gần như khó thở.
Trong lúc xoay tròn với tốc độ cao, tôi cảm thấy bản thân như sắp không thể trụ được nữa.
Cho dù có linh thạch liên tục cung cấp linh lực thì cũng khó có thể dùng cương khí để tự bảo vệ mình.
Hơn nữa, với cường độ như vậy.
Tôi không thể chịu đựng được lâu hơn nữa, khắp cơ thể đều truyền đến từng trận xé rách.
Thậm chí càng đến gần mắt bão, tôi càng cảm nhận được một lực áp chế bí ẩn nào đó.
Loại sức mạnh đó không chỉ áp chế về mặt thể xác, mà ngay cả linh hồn cũng bị áp chế.
Tuy nhiên, so với tôi thì Mộ Dung Ngôn tốt hơn rất nhiều.
Cô ấy nắm tay tôi, không ngừng nói: “Ráng lên, Đinh Phàm, ráng lên.
Chúng ta, chúng ta nhất định sẽ vượt qua được…”
Thật ra, về cơ bản thì tôi đã rất tuyệt vọng.
Trong vòng chưa đầy một phút nữa, cơ thể của con quái vật biển này sẽ bị xé rách.
Chúng tôi sẽ hoàn toàn bị cuốn vào xoáy nước.
Khi đó, cương khí dùng để bảo vệ cơ thể cũng sẽ trở nên vô dụng.
Lúc đó, chúng tôi sẽ bị xé xác ngay lập tức, biến thành một đống sương máu.
Cứ cho là chúng tôi có thể chịu được sự xé toạc của xoáy nước đi, nhưng xoáy nước này rồi sẽ dẫn đến đâu?
Truyền thuyết kể rằng xoáy nước lớn như vậy chỉ có thể xuất hiện ở khu vực tâm bão Quy Khư.
Mà tâm bão Quy Khư đó lại là chỗ nào chứ?
Đó là một cái động không đáy, không ai sau khi bước vào đó có thể sống sót trở ra được cả.
Nhưng mà, tôi không cam lòng, không hề cam lòng chút nào.
Tôi đã chịu dày vò trong tổng bộ của Mắt Quỷ trong suốt hai năm.
Cuối cùng vất vả lắm mới trốn thoát được, thế mà lại rơi vào tâm bão Quy Khư trong biển sương mù này.
Nếu cứ như vậy mà chết, tôi thực sự không cam lòng.
Nhưng bây giờ, cho dù có không cam lòng thì tôi có thể làm gì?
Cho dù Mộ Dung Ngôn có vứt bỏ cơ thể trở về dạng quỷ hồn thì cũng không thể rời khỏi đây.
Tốc độ của xoáy nước tiếp tục tăng lên, đã đạt đến cực hạn.
Cơ thể của con quái vật biển cơ bản đã hoàn toàn bị xé rách.
Chúng tôi đã có thể nhìn thấy tâm bão thông qua kẽ răng của con quái vật biển.
Ở đó trống rỗng giống như trung tâm của một cơn lốc xoáy.
Tuy nhiên, trong đó có tiếng sấm sét, mang theo một loại khí tức đáng sợ.
Theo xoáy nước quay tròn, chúng tôi không ngừng tiến gần nơi đó hơn.
Trước mặt chúng tôi, có xác chết của một con quái vật biển bị bầm dập chạm vào bức tường ranh giới tâm bão.
Kết quả “Rắc" một tiếng, ngay lập tức biến thành một làn sương máu.
Thấy vậy, tôi đã có dự cảm cái chết sắp đến gần.
Mộ Dung Ngôn cũng nắm chặt tay tôi, không có ý định buông ra.
Tôi nhìn cô ấy, chuẩn bị sẵn tâm trạng chịu chết.
Mộ Dung Ngôn lúc này đã gật đầu với tôi.
Cô ấy cũng nhìn ra, chúng tôi không có đường sống.
Khi đến gần bức tường ranh giới tâm bão, chúng tôi sẽ lập tức biến thành làn sương máu giống như xác của con quái vật biển nọ.
Tuy rằng rất không cam lòng.
Nhưng có thể chết cùng người mình yêu, tôi cũng rất mãn nguyện.
Nghĩ vậy, tôi đột nhiên quay người lại, ôm chặt Mộ Dung Ngôn.
Muốn chết thì cùng chết!
Tôi không thể mở miệng nói chuyện được trong nước biển, nhưng hành động của tôi đã nói lên tất cả.
Lúc này, Mộ Dung Ngôn mới cười nhẹ: “Sống chết có nhau.”
Bốn chữ đơn giản này đã giúp tôi thản nhiên hơn khi đối mặt với cái chết.
Lúc này, chúng tôi chỉ còn cách tâm bão chưa đầy mười mét.
Xác và xương của vô số quái vật biển phía trước khi tiếp xúc với bức tường ranh giới tâm bão đã lập tức bị xé rách.
Nếu tôi và Mộ Dung Ngôn chết như thế này, có lẽ sẽ không đau đớn lắm...
Trong lòng tôi nghĩ như vậy.
Tuy nhiên, ông trời không tuyệt đường người.
Ngay khi Mộ Dung Ngôn và tôi đã chuẩn bị chịu chết, năm viên linh thạch tôi cầm trên tay đột nhiên bùng phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Năm loại màu sắc, năm tia sáng, năm thuộc tính, nháy mắt đã bùng phát.
Sự bùng phát đột ngột này là hoàn toàn tự động, không phải do tôi chủ động giải phóng.
Hơn nữa, nồng độ khí tức phát ra từ năm thuộc tính này còn mãnh liệt hơn nhiều so với khi tôi chủ động kích hoạt chúng.
Tôi ngây người, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trước khi tôi kịp hiểu rõ, năm loại thuộc tính này đã lập tức bao trùm lấy Mộ Dung Ngôn và tôi.
Nhóm linh lực trực tiếp hình thành nên năm loại thuộc tính này bởi vì sinh ra khí tức quá mạnh mẽ, nên nó giống như một cái kén, tạo thành năm loại khí tràng của linh lực.
Khiến cho nước biển xung quanh bị cắt ra, quả thật không thể tưởng tượng được.
Điều làm tôi ngạc nhiên hơn nữa chính là, sau khi nước biển bị năm loại linh lực đạo khí này cắt ra.
Cái loại áp lực đè lên chúng tôi vừa rồi cũng biến mất ngay lập tức.
Mộ Dung Ngôn và tôi đều rất hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tôi thậm chí còn không biết điều gì đã kích hoạt năm viên đá linh lực, khiến chúng bộc phát ra sức mạnh linh lực mạnh mẽ như vậy.
Hơn nữa, giờ phút này chúng tôi đã đến rất gần bức tường ranh giới của tâm bão.
Nơi mà vòng xoáy tập hợp sức mạnh mạnh nhất, không một sinh vật bình thường nào có thể chịu được sức mạnh mạnh mẽ như vậy.
Cho dù là với tu vi hiện tại của chúng tôi thì cũng không thể làm được.
Tuy nhiên, sau khi cái kén linh lực được hình thành bởi linh lực ngũ hành đến gần.
Lại có thể dễ dàng vượt qua.
Ngay cả sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ của bức tường ranh giới mắt bão cũng không thể tác động được đến nó.
Mộ Dung Ngôn và tôi đang ở trong cái kén linh lực cũng bị ném thẳng vào trung tâm mắt bão.
Nơi đây là một mảnh trống rỗng, đường kính khoảng mười mét.