Không có nước biển, nhưng lại có sự tồn tại của một cỗ lốc xoáy vô hình.
Khiến cho tôi và Mộ Dung Viêm lơ lửng giữa không trung, không rơi xuống cũng không nổi lên.
Nhìn xuống dưới thì thấy vô cùng tối tăm, giống như đang đi vào vực sâu dưới lòng đất.
Nhưng đường kính thì ngày càng hẹp hơn, cuối cùng hội tụ về một điểm.
Nhìn lên thì có sấm sét và xoáy nước mênh mông.
Cao hơn một trăm mét so với mặt nước.
Giống như toàn bộ đại dương đang xoay quanh chúng tôi, cuối cùng chảy vào đống tối tăm Quy Khư bên dưới...
******
Nhìn một màn quỷ dị giống như kỳ quan thiên nhiên này, Mộ Dung Ngôn và tôi đều ngẩn cả người.
Hai chúng tôi thực sự không ngờ tới sẽ có cách giải quyết như vậy.
Bức tường dòng xoáy của xoáy nước không có xé rách chúng tôi, thay vào đó, chúng tôi đã xuyên qua bức tường của dòng xoáy, tiến đến trung tâm xoáy nước dưới sự bùng nổ của năm viên đá linh lực.
Lốc xoáy ở đây di chuyển hướng lên cao, nâng Mộ Dung Ngôn và tôi lên không trung.
Bên dưới là vực sâu tối tăm, phía trên là xoáy nước với sấm chớp đùng đùng.
Năm viên đá linh lực vẫn đang trong trạng thái bùng nổ.
Loại linh lực bạo loạn cực kỳ mạnh mẽ như này thật đáng sợ.
Bởi vì cảnh tượng này quá mức thần kỳ, vậy nên tôi và Mộ Dung Ngôn đã phải ngạc nhiên rất lâu.
Thẳng đến một phút sau, tôi mới nói với vẻ không tin nổi: “Chúng ta, chúng ta vẫn còn sống…”
Mộ Dung Ngôn nhìn tôi rồi gật đầu liên tục: "Đúng vậy, chúng ta còn sống, mấy viên đá này của anh đã cứu chúng ta."
Mộ Dung Ngôn không thể tin được, ở trong xoáy nước mà vẫn còn có thể sống sót trong vòng xoáy, nếu nói ra chắc sẽ không có ai tin.
Tôi từ từ mở lòng bàn tay ra, năm viên đá linh lực đang lơ lửng, linh lực dâng trào bùng nổ.
"Tại sao chúng lại chủ động kích hoạt? Chẳng lẽ trong mắt bão có thứ gì kích thích chúng sao?"
Tôi hơi nghi ngờ, khi nhìn lên, tia sét vẫn không ngừng nổ, liên tục kêu lách tách và nổ vang trên đầu chúng tôi.
Phía dưới một mảnh tối đen, không biết đáy của mắt bão này sẽ dẫn về đâu.
Mộ Dung Ngôn nhìn quanh rồi nói:
“Đây có thể là mắt biển Quy Khư trong phong thủy học.
Theo truyền thuyết, bên trong mắt biển tập trung mọi tinh khí của biển rộng, từ đó ngưng tụ thành bảo vật tuyệt thế.
Có lẽ là do có thứ gì đó trong mắt biển đã thu hút những viên đá của anh …”
Mộ Dung Ngôn nói ra suy nghĩ của mình, dù sao trên biển có xoáy nước lớn như vậy, rất có thể đây là mắt biển.
Cái gọi là “mắt biển” cũng chính là “điểm”, nơi mà các long mạch hội tụ lại trên biển.
Điểm này được gọi là mắt biển.
Trên đất liền, cái điểm này được gọi là "mắt rồng".
Là “điểm” nơi long mạch hội tụ lại, những nơi này sẽ thường sản sinh ra tiên dược.
Được hình thành bởi sự hội tụ và ngưng tụ của linh khí, tinh khí nồng đậm, là báu vật trong số các báu vật.
Truyền thuyết nói rằng, nếu ăn thứ này thì sẽ có thể đắc đạo thành tiên.
Nhưng loại đồ vật như vậy chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, chưa ai từng thấy qua.
Rồng lớn dưới đất hay đáy biển sông suối, tất cả đều là tạo hóa do trời đất sinh ra.
Không phải là thứ mà chỉ dựa vào sức người là có thể tìm kiếm được.
Nhưng có phải do tôi và Mộ Dung Ngôn đánh bậy đánh bạ mà gặp được không?
Nghĩ tới đây, tôi nói với Mộ Dung Ngôn:
“Dù sao bây giờ chúng ta cũng không thể thoát ra ngoài được, không bằng chúng ta cứ đi xuống dưới để tìm hiểu thêm, biết đâu chừng có thể tìm được lối ra, đồng thời còn có thể nhìn thấy thần dược mắt biển trong truyền thuyết…”
Mộ Dung Ngôn khẽ gật đầu, hiện tại chúng tôi đã bị mắc kẹt trong xoáy nước, không thể đi lên được thì chỉ có thể đi xuống.
Vì vậy, sau khi nhận được câu trả lời của Mộ Dung Ngôn.
Tôi bắt đầu cố gắng điều chỉnh cơ thể rồi đi xuống dưới.
Chúng tôi lơ lửng giữa không trung là do có xoáy nước nâng lên.
Chỉ cần chúng tôi thay đổi chuyển động của cơ thể thì sẽ sinh ra những thay đổi nhỏ về vị trí.
Chỉ cần không chạm vào bức tường xoáy nước bên cạnh thì sẽ không sợ bị xé rách.
Ý tôi là, linh lực ngũ hành tạo thành một cái kén khí tràng bao vây chúng tôi, nên cho dù có chạm vào ranh giới đó thì tôi cũng sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Vì vậy, Mộ Dung Ngôn và tôi bắt đầu đi chầm chậm đến gần nơi đó hơn.
Nơi này đúng như Mộ Dung Ngôn đoán.
Đây chính là nơi mà long mạch hội tụ.
Đi xuống dưới thêm khoảng mười mét, đường kính xung quanh của xoáy nước đã thu hẹp lại còn chưa đến năm mét.
Tuy nhiên, trong bóng tối bên dưới lại có một hạt châu sáng lấp lánh.
Hạt châu kia có màu xanh lam, giống như màu của biển cả.
Nó trầm mình ở dưới đáy mắt biển, thứ này chắc chắn là viên tinh đan của long mạch trong truyền thuyết.
Hơn nữa, tôi còn phát hiện năm viên đá linh lực trong tay mình.
Càng đến gần viên tinh đan long mạch kia thì ánh sáng lại càng sáng, khí tức cũng càng mạnh hơn.
Chẳng lẽ, năm viên đá linh lực này đã bị viên tinh đan long mạch kia kích thích?
Trong lòng nghĩ như vậy, cơ thể tôi không ngừng di chuyển xuống phía dưới.
Càng đi xuống, hình dáng của viên châu kia càng rõ ràng hơn.
Dần dần, tôi phát hiện viên châu màu xanh lam kia.
Đang nằm trên một đỉnh đá, giống như một viên ngọc được khảm trên đỉnh bảo tháp vậy.
Bên dưới khe đá, nước biển vờn quanh không ngừng đi xuống vực thẳm tối tăm.
Dường như nơi đó chính là lối vào Quy Khư.
Nước biển vô tận sẽ đều chảy vào Quy Khư.
“Đây, đây chính là tinh đan long mạch à?”
Tôi có chút phấn khích mà nói, thở hổn hển.
“Đúng vậy, đây nhất định là tinh đan long mạch.
Được sinh ra trên một đỉnh đá dưới đáy biển, nơi các long mạch xung quanh hội tụ lại và ngưng tụ thành viên châu.