Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2381

Chương 2381 Chương 2381

Rất nhanh, tôi và Mộ Dung Ngôn đã biết được tin tức chúng tôi muốn biết từ miệng của anh em nhà họ Chu.

Thế là, tôi quyết định.

Tiếp theo chúng tôi sẽ trực tiếp đi tới Tam Kiếm tông tụ họp với lão Phong.

Cùng nhau thương lượng tình hình hiện tại, cùng nhau đối phó với những yêu đạo kia.

Nghĩ tới đây, tôi nói với ba anh em nhà họ Chu: “Ba vị, những yêu đạo này đã bị tiêu diệt. Tiếp theo các vị còn tới Tam Kiếm Tông không?”

Ba anh em nhà họ Chu nhìn nhau một cái, sau đó thì nghe Chu Chính nói: “Đi, ba anh em chúng tôi du ngoạn giang hồ, bây giờ cũng không có nơi để đi, vậy thì tới Tam Kiếm Tông dừng chân tạm một khoảng thời gian.”

“Nếu đã như vậy, vậy chúng ta cùng nhau đi đi.” Tôi lại nói tiếp.

Ba người nghe thấy vậy thì đều gật đầu.

Đối với sự gia nhập của tôi, bọn họ không có chút bài xích nào, mà ngược lại còn rất vui vẻ.

Hai năm tôi mất tích, tôi bị Mắt Quỷ bắt đi, đã trở thành câu chuyện kinh điển của Đạo môn.

Có thêm cả Đạo môn thổi phồng, vì vậy phần lớn thiếu niên thế hệ trẻ đều rất sùng bái tôi.

Bây giờ đã xác định được chỗ đi, chúng tôi cũng bắt đầu bắt tay vào xử lý thi thể ở đây.

Chúng tôi tụ tập thi thể hơn mười yêu đạo lại một chỗ, sau đó vẽ mấy lá bùa chú.

Lợi dụng bùa lửa, trực tiếp đốt cháy sạch bọn chúng.

Sau đó, chúng tôi mới rời khỏi rừng cây nhỏ này, trở lại trấn trên.

Vừa rồi chúng tôi mới ăn cơm được một nửa, vì vậy bây giờ đổi sang một quán khác.

Chúng tôi ăn no bụng, sau đó thì bắt đầu lên đường đi suốt đêm.

Trên đường đi, ba anh em nhà họ Chu nói hết cho chúng tôi đủ loại chuyện lớn xảy ra trong hai năm này.

Từ miệng của bọn họ, tôi và Mộ Dung Ngôn biết được rất nhiều chuyện.

Ví dụ như tám cứ điểm lớn của Mắt Quỷ đã biến mất, nhưng mà tổng bộ của tà giáo Nhật Nguyệt cuối cùng đã bại lộ.

Bách Hoa Cung thần bí nhất của Đạo môn và các tiền bối của Đạo môn đã xuất thế.

Mà trong những vị tiền bối này, có mấy người tiền bối Tần, tiền bối Long Tuyền.

Đi tám mươi dặm, cũng không cần bao nhiêu thời gian.

Đợi tới lúc chúng tôi tới được sơn môn, vừa vặn là mười giờ tối.

Nhìn về phía trước, có một bia đá hình kiếm khổng lồ.

Trên đó khắc ba chữ to “Tam Kiếm Tông” màu đỏ tươi.

Tam Kiếm Tông, là một môn phái nhỏ.

Nghe đồn sư tổ sáng lập phái của Tam Kiếm Tông là một vị cao nhân ở cuối thời Thanh, lưng đeo ba thanh kiếm, hành hiệp trượng nghĩa, trảm yêu trừ ma.

Cuối cùng ông tới Đài Châu, tới ngọn núi xinh đẹp này.

Sau đó khai sơn lập phái, thu nạp đệ tử ở đây.

Mặc dù thời gian thành lập phái không dài, cũng chỉ chừng trăm năm.

Nhưng mà sức ảnh hưởng của Tam Kiếm Tông ở khu vực này lại rất lớn.

Trong tông môn cũng có mấy vị tiền bối có thực lực cao cường trấn thủ.

Vì vậy, Tam Kiếm Tông này cũng trở thành một cứ điểm của Đạo môn ở trong khu vực này.

Chỉ cần là đồng đạo Đạo môn chính phái chúng tôi, thì đều có thể tiến vào đây rồi nhận được tiếp đãi nồng hậu vô điều kiện.

“Đinh đạo hữu, cô Mộ Dung. Đây chính là sơn môn của Tam Kiếm Tông.” Chu Chính nói.

Tôi và Mộ Dung Ngôn đều gật đầu.

“Chúng ta cùng nhau lên đi!”

Nói xong, một hàng người chúng tôi bước tới sơn môn của Tam Kiếm Tông.

Nhưng mà không đợi chúng tôi tới gần, Mộ Dung Ngôn lại đột nhên nói: “Mùi máu tươi.”

Lời này vừa ra, mọi người đều hơi nhíu mày.

“Mùi màu tươi?” Tôi hỏi lại một câu.

“Đúng vậy…”

Mộ Dung Ngôn nói một cách chắc chắn.

Mà dường như Chu Kiệt và Chu Vĩ đi ở phía trước cũng phát hiện ra điều gì đó.

Bọn họ vội vàng chạy về phía trước…

“Đại ca, Đinh đạo hữu, cô Mộ Dung, là người của Tam Kiếm Tông…”

Chúng tôi cũng tăng nhanh bước chân, đợi tới khi chúng tôi đã lên tới sơn môn.

Thì phát hiện nơi này đang nằm ngổn ngang năm người.

Năm người này đều mặc đạo đào của Tam Kiếm Tông, đang ngã ở trong vũng máu.

“Chuyện gì vậy?”

Chu Chính nhíu chặt mày, kiểm tra thi thể.

Tôi cũng ngồi xuống kiểm tra, phát hiện mấy vị đạo hữu này đều bị một chiêu mất mạng.

Còn có dấu viết của móng vuốt, giống như là bị dã thú giết chết.

Nhưng thân thể không lạnh, cũng chưa cứng lại.

Cũng có nghĩa là bọn họ mới chết không lâu.

Xem tình hình hiện tại, có khả năng là bị yêu vật, hoặc là yêu đồ của Nhật Nguyệt giáo giết hại.

Mà rất có khả năng, sau khi những yêu đồ này giết chết bọn họ thì đã lên núi rồi.

Nghĩ tới đây, tôi lập tức nói: “Đi, chúng ta mau lên núi xem xem.”

Mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề, bọn họ cảm nhận được tình hình không ổn, nhưng cũng không nói bất kỳ lời vô ích nào. Nghe tôi nói xong, bọn họ đều đứng lên.

Sau đó đi theo tôi trực tiếp xông thẳng lên đỉnh núi.

Tam Kiếm Sơn không hề nguy nga, nhưng địa thế lại rất hiểm yếu.

Dọc theo ngọn núi này chỉ có một con đường có thể đi.

Chúng tôi đi theo con đường, không ngừng đi lên phía trên.

Càng đi lên trên, chúng tôi lại càng kinh hãi.

Trên đây có rất nhiều thi thể.

Có của đệ tử Tam Kiếm Tông, cũng có một vài thi thể nửa người nửa yêu.

Nhìn dáng vẻ của chúng nó, giống với suy đoán của tôi, hẳn là yêu đồ của Nhật Nguyệt giáo.

Hơn nữa, chúng tôi càng đến gần đạo quán trong núi, càng có thể nghe được một vài âm thanh đánh nhau gào thét.

Lúc này, từ xa, chúng tôi nhìn thấy ở nơi xa xa trong núi có bóng người ẩn hiện, và tiếng gào thét chém giết.

Ở đó đang xảy ra một cuộc chiến ác liệt.

“Mẹ nó, nhất định là tà giáo đã tấn công vào núi.”

“Đại ca, chúng ta mau xông lên.”

“Đinh đạo hữu, xem ra lại là một trận chiến kịch liệt rồi.”

Anh em nhà họ Chu nói.

Đồng thời, bọn họ cũng rút kiếm gỗ đào bên trong túi vải dài ra, chuẩn bị chiến đấu.

Bình Luận (0)
Comment