Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2392

Chương 2392 Chương 2392

“Cái gì? Cánh, cánh cửa sáu vực? Trút xuống nhân gian?”

Tôi vô cùng kinh hãi.

Sáu vực, là thứ tôi nghe ngóng được từ miệng của Từ Lâm Tĩnh.

Tam giới lục đạo, tức là ba giới sáu vực.

Sáu vực tồn tại đã lâu.

Nhân thần quỷ, phân thành ba giới, cũng chính là tiên giới, nhân gian, minh giới.

Sau đó, yêu, ma, dị, phong, lôi, hỏa, tức là sáu vực.

Theo lời của Từ Lâm Tĩnh, bên trong sáu vực đều là thế giới của yêu ma.

Đó chính là thế giới nhỏ bị gạt bỏ ra bên ngoài, bọn nó đều có quy luật về trời đất độc lập.

Mà sinh hồn sống bên trong sáu vực, về cơ bản đều là yêu ma vô cùng hung ác.

Ví dụ như Mắt Quỷ, gốc Hoa yêu không hoàn chỉnh khi trước, đó đều là quái vật mạnh mẽ đến từ trong sáu vực.

Còn có nữa, chính là Hắc Liên, đoán chừng có thể nó cũng tới từ thế giới bên ngoài đó.

Mà từ miệng của mấy người Lôi Minh chân nhân, tôi cũng biết được, tiếp giáp nhân gian cũng có một cánh cửa lớn nối liền với sáu vực.

Nhưng mà, nó đã bị phong ấn lại.

Nếu như phong ấn này bị mở ra, yêu ma sáu vực sẽ giáng xuống.

Nhân gian giới, thậm chí là cả tam giới đều sẽ trở thành sân săn bắt của các yêu ma.

Đến lúc đó sinh linh đồ thán, nơi đây nhất định sẽ tiến vào thế giới tu la.

Trong đầu tôi lập tức nhớ tới những thứ này.

Tiền bối vẫn dứng nguyên tại chỗ, gật đầu với tôi: “Đúng vậy, tôi ngưng tụ ra nguyên thần, biết được một phần ký ức. Bản thân tôi cũng bị đánh nát khi chiến đấu với yêu ma sáu vực, rồi mới rải rác khắp nơi.”

Vừa nghe thấy vậy, lòng tôi không khỏi giật thót.

Một sợi tàn niệm của tiền bối đã có thể càn quét cả thiên hạ.

Yêu ma quỷ quái gì, chỉ cần tiền bối ra tay đều có thể giải quyết được một cách nhẹ nhàng.

Nhưng mà, nhưng mà tiền bối lại nói, bản thể của ông là bị yêu ma của sáu vực đánh nát.

Vậy, rốt cuộc yêu ma sáu vực này mạnh bao nhiêu chứ?

Hơn nữa, tiền bối cũng chỉ là một thanh kiếm mà thôi.

Vậy người sử dụng nắm giữ tiền bối, tu vi của người đó lại ở bậc nào chứ?

Tu vi đó nhất định là long trời lở đất, dời núi lấp biển.

Cho dù là như vậy, kiếm trong tay đã bị người khác đánh vỡ, sợ là vị tiên nhân mạnh mẽ đó cũng đã lành ít dữ nhiều.

Như vậy xem ra, trình độ mạnh mẽ của yêu ma sáu vực đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, thế này mẹ nó còn đánh cái gì nữa.

Bây giờ cộng cả Đạo môn lại cũng không đáng để so.

Việc này đã liên quan tới cấp bậc thần tiên trong truyền thuyết, căn bản đã không phải là thứ mà sức người và loại tu sĩ như chúng tôi có thể đối đầu được.

“Tiền bối, yêu ma sáu vực đã mạnh như vậy, ngay, ngay cả thân thể của ngài cũng bị đánh nát. Chúng tôi, chúng tôi có thể làm gì được? Tại sao những thần tiên có địa vị cao kia lại không hạ giới hàng phục yêu ma?”

Nói thật thì, có lúc tôi thật sự nghĩ rằng.

Nếu như âm phủ có quỷ, có Diêm vương, có Phán quan.

Như vậy trên trời nhất định sẽ có thần tiên.

Nếu như nói âm phủ chỉ quản lý hồn của người chết, câu hồn bắt quỷ.

Vậy thiên thần không hạ giới quản lý một chút, thì không thể nào nhỉ?

Phải biết rằng, nhân gian giới bây giờ đã loạn thành thế này rồi.

Trước đó, tôi không tìm được ai để hỏi.

Hỏi rồi cũng không lấy được đáp án mình muốn.

Hôm nay gặp lại tiền bối, lại nói tới chuyện này, may mắn thay tôi cũng đã hỏi ra được.

Nhưng tiền bối lại phát ra mấy tiếng “ha ha ha” nhỏ: “Yêu ma sáu vực, là nơi yêu ma mạnh nhất của tam giới lục đạo nương thân. Tôi cũng chỉ là một thanh kiếm mà thôi, bị đánh nát cũng là chuyện bình thường.

Còn thần tiên mà cậu nói, nhìn quy luật thiên địa này, đã thay đổi từ lâu rồi. Linh khí nhân gian giới khô cạn. Dưới tình huống như vậy, sợ là con đường đi thông tới thần giới đã bị đóng chặt lại từ lâu. Những thần tiên đó, căn bản là không thể xuống dưới được.”

Nghe thấy lời giải thích này của tiền bối, tôi sững sờ một lát.

Đúng vậy, thời đại này của chúng tôi được gọi là thời đại mạt pháp, cũng là thời đại suy yếu của đạo pháp.

Dưới loại tình huống này, tu luyện trở nên càng ngày càng khó khăn.

Muốn tiến bộ, muốn phát triển.

Nhân tộc chỉ có thể tìm một con đường khác, có lẽ đây chính là nguyên nhân văn minh khoa học kỹ thuật quật khởi!

Mà chúng tôi, đã chỉ là “sản phẩm” còn sót lại của nền văn minh thần ma…

Tôi không biết hình dung như vậy có chính xác hay không, tôi nghĩ chắc là cũng không khác nhiều lắm.

Tôi yên lặng một lúc không biết nên nói cái gì.

Còn tiền bối thì tiếp tục nói: “Nhóc con, ký ức của tôi mơ hồ. Đã nhớ ra được chủ nhân của mình. Nhưng tôi rất rõ, người nắm giữ tôi chém giết với yêu ma sáu vực, bảo vệ tam giới. Đời này, nếu đã có một ngày nguyên thần của tôi được ngưng tụ lại một lần nữa, lại gặp phải nguy cơ phong ấn cảnh cửa sáu vực.

Thiết nghĩ, đây chính là số mệnh của tôi.

Mà cậu nhặt được tôi, đây cũng là số mệnh của cậu.

Trong thời đại suy yếu của đạo pháp này, nhất định tôi và cậu phải hoàn thành được sứ mệnh của mình, ngăn cản yêu ma sáu vực xâm lược. Bảo vệ nhân gian này, thậm chí là cả tam giới...”

Tiền bối đột nhiên nói ra một câu tràn đầy tinh thần trọng nghĩa như vậy, làm trong lòng tôi dường như được châm lên ngọn lửa nhiệt huyết.

Giống như lời của tiền bối, có lẽ đây chính là số mệnh của tôi.

Cũng chính là số mệnh sau ba trăm năm tôi luân hồi, Mắt Quỷ bắt lấy tôi, dùng chân hồn của tôi mở ra phong ấn.

Còn là số mệnh tôi và tiền bối cùng với các đạo hữu Đạo môn liên thủ, đánh bại yêu tà Mắt Quỷ, Nhật Nguyệt.

Phong ấn cánh cửa sáu vực lần thứ hai, hoàn thành sứ mệnh bảo vệ nhân gian.

Bình Luận (0)
Comment