Các điều kiện của Hồ Mẫu đều được chấp nhận, thoả thuận lập tức thành công.
Bạch Nguyệt chân nhân đã lấy ra một tờ hợp đồng viết bằng phù văn, bảo tôi trích máu để ký tên.
Tôi cũng chẳng dám rề rà, lập tức cắt đứt ngón tay, dùng máu để ký tên mình.
Tới lượt của Quỷ Minh.
Các điều kiện của Quỷ Minh một lần nữa bị các vị chưởng môn hoài nghi.
Toàn bộ Đạo môn lại cung cấp tài nguyên cho Quỷ Minh, cho một đám quỷ tu ư?
Đây là điều cuối cùng họ không thể kiểm soát, vì thế ai cũng tỏ vẻ sầu lo.
Họ cho rằng điều kiện này quá hà khắc, không thể chấp nhận được.
Các vị chưởng môn cho rằng Quỷ Minh không nằm trong chính Đạo, việc họ ở lại nhân gian giới đã vi phạm pháp tắc của Thiên Đạo rồi.
Nếu còn cung cấp tài nguyên để Quỷ Minh phát triển, đến mức không thể kiểm soát được, vậy trong tương lai, họ nên kết thúc tổ chức này như thế nào?
Liệu có phải là cõng rắn cắn gà nhà không? Chẳng phải là đuổi hổ cửa trước, rước beo cửa sau hay sao?
Vẫn còn một số người chưa thể đầu tư hết nguồn lực, liệu họ có thể được hỗ trợ trong một khoản phù hợp hay không?
Nhưng điểm này lại không phù hợp với yêu cầu của Mộ Dung Ngôn và Quỷ Minh, mà bên này, tôi cũng không thể đồng ý với họ.
Hơn nữa, số lượng tài nguyên có duy trì trong một khoản nhất định cũng chẳng có hiệu quả, chẳng có ích gì cả.
Đối mặt với ba tà giáo, Đạo môn sẽ bị dè bẹp chỉ trong phút chốc mà thôi.
Một khi ba tà giáo kia tìm được tiếng nói chung, hoặc là mở được phong ấn ra trước….
“Ván game” này cũng sẽ kết thúc nhanh chóng.
Tuy nhiên, cũng có vị chưởng môn đồng tình với điều kiện này.
Họ cho rằng tình hình đã đến nước này, nếu còn sợ trước lo sau, sớm hay muộn gì Đạo môn cũng sẽ bị ba tà giáo kia tiêu diệt.
Hiện tại, chúng ta nên phá bỏ rào cản để thiết lập liên minh.
Mà cũng chỉ có Quỷ Minh mới có thể phát triển toàn diện, mới có khả năng đối phó với ba tà giáo và đoạt được quyền chủ động.
Bởi vì xét về tốc độ phát triển nhanh chóng, chỉ có Quỷ Minh mới có thể làm được điều đó.
Bất kể là Hồ tộc hay Đạo môn, đều cần một khoảng thời gian nghỉ ngơi rồi mới có thể phát triển.
Trong vòng một khoảng thời gian ngắn, chúng tôi sẽ không thể nào đối đầu với ba tà giáo được.
Mà nếu các phái cứ lưu trữ tài nguyên, thì tài nguyên cũng sẽ trở nên hoàn toàn vô dụng.
Chi bằng ủng hộ sự phát triển của Quỷ Minh, dọn sạch ba tà giáo trước, củng cố lại phong ấn rồi hãy nói sau.
Kết quả, toàn bộ cuộc họp cấp cao đã trở thành cuộc tranh cãi giữa ba bên.
Đồng ý, không đồng ý, hỗ trợ vừa phải hoặc đồng ý với kế hoạch của Quỷ Minh.
Cuộc cãi vã về cơ bản là do bên nào cũng cho rằng mình đúng, ồn vào và căng thẳng tới khó thở.
Mắt thấy tình hình đã lâm vào bế tắc, Bạch Nguyệt chân nhân đột nhiên hành động.
Một mình ông ấy chống lại mọi ý kiến, lựa chọn tin tưởng vào Quỷ Minh vô điều kiện.
Đồng thời, ông ấy cũng nói với đông đảo các vị chưởng môn:
“Các vị đạo hữu, chuyện đã tới nước này, Đạo môn chúng ta có còn sự lựa chọn nào sao?
Trong cái thời đại mạt pháp này, chúng ta là những người hộ Đạo cuối cùng rồi.
Tuy nhiên, Đạo môn đã quá yếu để chống lại ba tà giáo kia.
Các vị ở đây hẳn nên biết tình hình hiện tại nguy cấp đến mức nào.
Hiện tại, Đạo môn chỉ có thể liên minh với Hồ tộc cùng Quỷ Minh, mới có thể chống lại ba tà giáo.
Phải biết rằng, chúng ta không chỉ phải đối đầu với ba tà giáo, mà còn phải bảo vệ phong ấn sáu vực.
Một khi phong ấn bị phá vỡ, tất cả sẽ bị tiêu diệt.
Theo như bần đạo biết, Quỷ Minh không phải phường yêu tà gian ác.
Hiện tại, cũng chỉ có Quỷ Minh mới có điều kiện để phát triển nhanh chóng.
Đổi lại, Đạo môn và Hồ tộc của chúng ta cũng không có cách nào để gia tăng thực lực gấp mười, thậm chí gấp trăm lần chỉ trong vài ngày hoặc vài tháng.
Cho nên, bần đạo lấy thân phận Minh chủ, hoàn toàn ủng hộ liên minh này.”
Nói xong, đôi mắt ưng của ông ấy quét qua cả điện chính.
Hiện trường lại lần nữa rơi vào trầm lặng.
Nhưng ngay sau đó, Lôi Minh chân nhân của phái Cản Thi đã lên tiếng: “Minh chủ đã nói đến mức này rồi, phái Cản Thi của bần đạo cũng xin tán thành.”
“Phái Mao Sơn cũng tán thành.” Liệt Hoả chân nhân lên tiếng.
“Võ Đang của bần đạo cũng tán thành.” Phi Hồng chân nhân mở miệng.
“Nhà họ Cơ tán thành.” Vô Song đạo trưởng, gia chủ của nhà họ Cơ cũng mở lời.
“Phái Nga Mi, tán thành.” Tuyệt Tình sư thái mở miệng.
“Thất Tinh Giáo, tán thành.” Lam Thiên chân nhân mở miệng.
“…”
Theo sau Minh chủ là Bạch Nguyệt chân nhân, mấy vị chưởng môn của các môn phái lớn cũng lần lượt bày tỏ ý kiến của mình, các môn phái còn lại cũng biết, sự việc đã đến mức này thì không thể phản bác được nữa.
Cho dù có một số môn phái không đồng ý, nhưng theo xu hướng chung, họ cũng chỉ có thể tỏ vẻ tán thành.
Như vậy, sau 2 tiếng đồng hồ tranh cãi…
Liên minh ba phe đã thành công.
Liên minh này sẽ mở ra một kỷ nguyên mới trong thời đại mạt pháp này…
*****
Sau những cuộc cãi vã và tranh luận liên tục, cuối cùng, Bạch Nguyệt chân nhân đã chống lại mọi ý kiến, liên minh ba bên đã thành công.
Là đại diện của núi Hồ Sơn và Quỷ Minh, tôi là người ký kết giao ước.
Khoảnh khắc ký kết giao ước, trên mặt tôi lộ rõ một nụ cười vui vẻ.
Từ giây phút này trở đi, ba thế lực là Đạo môn, núi Hồ, Quỷ Minh đã gắn chặt với nhau.
Ba thế lực này sẽ cùng nhau đối phó với tà giáo Mắt Quỷ, tà giáo Nhật Nguyệt và tà giáo Hắc Liên vừa mới xuất hiện kia.
Hiện giờ, tuy giao ước liên minh đã được ký kết.
Nhưng ba thế lực này vẫn còn phải đàm phán rất nhiều.