Chẳng hạn như việc chia sẻ thông tin, phân bổ tài nguyên…
Về chuyện này, tôi không thể tham gia vào.
Rốt cuộc, nhiệm vụ của tôi đã được hoàn thành.
Tiếp theo, tôi sẽ thông báo cho hai thế lực kia.
Sau đó, hai thế lực này sẽ phái người tới đây, cùng thương thảo với Đạo môn, cũng như thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch.
Giờ phút này, tôi cười tươi như hoa.
Tôi đứng thẳng lên, rồi cất lời nói với Bạch Nguyệt chân nhân cùng với các vị chưởng môn khác ở phía đối diện:
“Các vị tiền bối hiểu được đại cục, Đạo môn đã có hy vọng rồi.
Ba tà giáo kia tất nhiên sẽ bị Đạo môn ta san bằng.
Vãn bối xin cảm ơn các vị ở đây…”
Nói rồi, tôi khom lưng cúi chào bọn họ.
Lúc này, mấy con bù nhìn đứng trên những bệ đá đều quay lại liếc nhìn tôi, nhưng không ai nói gì.
Sau đó, liền nghe thấy những hàng loạt âm thanh “Ầm ầm ầm”, những luồng khí tức cũng theo đó mà biến mất.
Tiếp đó, những bù nhìn kia đã tự bốc cháy.
Các ông lớn của Đạo môn đã lui rồi.
Hội nghị liên minh cũng kết thúc vào lúc này.
Cùng lúc ấy, Bạch Nguyệt chân nhân đã bước tới.
Chân nhân nói với tôi:
“Đinh tiểu hữu, ở đây có hai bản hợp đồng.
Lần lượt là hợp đồng của núi Hồ và của Quỷ Minh, cậu cầm lấy đi.”
“Vâng, tiền bối. Lát nữa vãn bối sẽ liên hệ với hai thế lực đó, để họ phái người tới đây, thảo luận chi tiết hơn về kế hoạch hợp tác.”
Bạch Nguyệt chân nhân gật đầu: “Được, bây giờ trời cũng sáng rồi, bần đạo bảo Hàng Nhi dẫn mọi người đi nghỉ ngơi.”
Nói xong, ông ấy vẫy tay với đại đệ tử Dư Hàng.
Dư Hàng ôm quyền, đáp lại một tiếng “Vâng”.
Sau đó, Dư Hàng đi đến trước mặt chúng tôi, bày ra tư thế mời: “Anh Đinh, anh Phong, các vị, mời đi về phía này…”
“Tạm biệt.”
Tôi quay lại, chắp tay chào Bạch Nguyệt chân nhân, rồi cầm hai bản hợp đồng rời đi.
Khi Dư Hàng dẫn chúng tôi đi qua điện chính, tôi mới phát hiện ra trời đã tờ mờ sáng.
Trong lúc bất tri bất giác, hội nghị đã diễn ra cả một đêm.
Dư Hàng dẫn chúng tôi tới phòng nghỉ dành cho khách.
Sau khi sắp xếp xong cho mấy người chúng tôi, Dư Hàng mới tạm biệt rồi rời đi.
Vừa bước vào trong phòng, Hồ Lục Gia liền nói với tôi:
“Xuất mã à, lão Hồ sẽ liên hệ với Thánh Mẫu, để người của Hồ tộc ta xuống núi.”
“Làm phiền ngài rồi.”
Tôi ôm quyền, nói một câu.
Hồ Lục Gia gật đầu, rồi trực tiếp ngồi khoanh chân trên giường, sau đó dùng cách thức liên lạc đặc biệt để bắt đầu kết nối với núi Hồ.
Mà tôi cũng giơ cánh tay trái của mình ra.
Tôi muốn dùng ấn đen trên tay mình để liên hệ với Mộ Dung Ngôn.
Rồi tôi vận chuyển đạo khí, trực tiếp kích hoạt ấn đen ấy.
Chớp mắt một cái, ấn đen nọ đã hoá thành một trận đồ Thái Cực Bát Quái.
Cảm giác ớn lạnh xuất hiện, mối liên hệ với Mộ Dung Ngôn đã dần dần xuất hiện.
Sau khi cảm giác ấy hoàn toàn xuất hiện, mối liên hệ của chúng tôi cũng được kích hoạt hoàn toàn.
Tôi lập tức mở miệng nói: “Mộ Dung Ngôn.”
Tôi vừa cất lời, ấn Bát Quái trên cánh tay tôi lập tức phun ra một luồng khí lạnh.
Ngay sau đó, một làn sương trắng đã nhanh chóng ngưng tụ trước mặt tôi.
Đồng tử của mấy người lão Phong, Từ Lâm Tĩnh cùng với Hồ Thất Nãi đang đứng trong phòng đều co rút lại.
Thế nhưng bọn họ lại không hề có hành động gì.
Mà ba người họ vẫn đứng ở một bên, không hề nhúc nhích.
Bóng người kia rất nhanh đã ngưng tụ thành hình người, hóa thành một người con gái xinh đẹp tới khuynh quốc khuynh thành.
Người này không phải ai khác, chính là Mộ Dung Ngôn.
Mỗi lần nhìn thấy Mộ Dung Ngôn, tôi đều rất vui mừng.
Không chờ tôi lên tiếng, Mộ Dung Ngôn đã nói: “Nhanh như vậy đã liên hệ với em, chẳng lẽ anh thành công rồi ư?”
Mộ Dung Ngôn hoài nghi hỏi, cô ấy cũng nhìn thấy những người còn lại trong phòng.
Tôi mỉm cười:
“Đúng vậy, anh thành công rồi.
Đạo môn đã đồng ý liên minh với Quỷ Minh, cũng sẽ cung cấp tài nguyên và tình báo cho mọi người.
Đồng thời, núi Hồ cũng gia nhập liên minh này.
Đây, đây chính là hợp đồng liên minh.”
Nói xong, tôi lấy bản hợp đồng ra.
Sắc mặt Mộ Dung Ngôn khẽ thay đổi, trên mặt cô ấy cũng lộ rõ sự vui mừng.
“Thật tốt quá, thật tốt quá.
Kể từ giờ trở đi, ba tà giáo kia sẽ không tồn tại được lâu nữa, đám Mắt Quỷ cũng sẽ bị diệt trừ.”
“Thi Muội, vậy khi nào em sẽ phái người tới núi Cửu Tiêu?
Xét cho cùng, anh không hiểu được mấy chi tiết trong thoả thuận.”
Mộ Dung Ngôn cầm hợp đồng lên:
“Đêm nay, đêm nay em nhất định sẽ cho người tới đó.
Lần liên minh này, anh đã vất vả rồi.”
“Không có việc gì, chuyện nên làm mà.”
Tôi vẫn mỉm cười.
Nhưng trong mắt hai người chúng tôi lúc này, lại tràn ngập tình yêu.
Ở một bên khác, từ cơ thể của Hồ Lục Gia cũng bộc phát ra từng trận yêu khí.
Sau đó, tôi lập tức nghe tiếng Hồ Lục Gia vang lên: “Tham kiến Thánh Mẫu, việc liên minh đã được sắp xếp xong…”
Hiển nhiên, Hồ Lục Gia đã liên hệ với Hồ Mẫu rồi, hiện tại chắc ông ấy đang bẩm báo với Hồ Mẫu.
Chúng tôi cũng không làm phiền Hồ Lục Gia, mà chỉ ngồi một bên, trò chuyện với Mộ Dung Ngôn vài câu.
Bởi vì có người ngoài ở đây, nên chúng tôi cũng không dám nói mấy lời quá sến súa.
Chúng tôi chỉ trao đổi với nhau vài câu, rồi cũng kết thúc liên hệ.
Nhưng trước khi rời đi, Mộ Dung Ngôn vẫn đánh lên mu bàn tay của tôi một cái, để lại một dấu ấn.
Như vậy, lần sau tôi vẫn có thể liên hệ với cô ấy bằng phương pháp này.
Chỉ là hiện tại khá rắc rối, không dễ dàng như trước đây nữa.
Mộ Dung Ngôn vừa biến mất, Hồ Lục Gia cũng đã tỉnh lại.
Hai bên thế lực đều đã nhận được tin tức liên minh.
Bọn họ đều sẽ cử trợ thủ của mình xuống núi trong thời gian ngắn nhất.
Mà hôm nay, tin tức Đạo môn thành lập liên minh với núi Hồ và Quỷ Minh cũng nhanh chóng được lan truyền khắp nơi.