Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đạo môn và giang hồ đã nảy ra rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi.
Chuyện Đạo môn liên minh với núi Hồ, rất nhiều vị đồng đạo có thể hiểu được.
Bởi vì từ mấy chục năm trước, Đạo môn cũng đã từng hợp tác với người của Hồ tộc để tạo nên phong ấn sáu vực.
Nhưng chuyện Đạo môn hợp tác với Quỷ Minh lại khiến rất nhiều người phải bất ngờ.
Rất nhiều vị đồng đạo còn chẳng biết tới tổ chức có tên Quỷ Minh này.
Hơn nữa, vừa nghe thấy chữ “Quỷ”, mọi người đều có chút bài xích.
Trên cả giang hồ đều xôn xao.
Có người tán thành, cũng có người không tán thành.
Tuy nhiên, điều khiến mọi người bàn tán nhiều nhất chính là Quỷ Minh có thể đem lại lợi ích gì cho Đạo môn hay không.
Nếu có thể, thì đó là chuyện may mắn.
Nếu không thể, vậy chỉ e là liên minh này sẽ sớm tan rã mà thôi.
Mấy ngày sau đó, mấy người chúng tôi cũng ở lại Cửu Tiêu Quan.
Giống y như lời Mộ Dung Ngôn đã nói với tôi, ngay trong đêm hôm ấy, đã có một quỷ tu cường đại được cử tới Cửu Tiêu Quan.
Tôi không biết đó là ai, bởi vì người nọ vừa tới đã lập tức được Bạch Nguyệt chân nhân triệu tập.
Bọn họ bí mật thảo luận cả một đêm, sau đó quỷ tu kia lại rời đi ngay.
Đến chạng vạng tối ngày thứ ba, người của Hồ tộc cũng đã xuất hiện.
Đó là một nhóm 18 người, tất cả họ đều là những cường giả trong Hồ tộc.
Người có tu vi yếu nhất cũng đã tới cảnh giới Đạo Quân trung kỳ.
Dẫn đầu đoàn dã tiên này là Hồ Tam Gia cùng Hồ Ngũ Gia, hai người này có thực lực cường đại vô cùng.
Bọn họ tới đây, thứ nhất là vì muốn tăng cường sự hợp tác của liên minh.
Thứ hai là để phô bày thực lực của Hồ tộc.
Mà sau khi ở lại Cửu Tiêu Quan nhiều ngày, chúng tôi cũng biết được một tin, Đạo môn đã sắp ra tay với ba tà giáo.
Vì vậy mấy người chúng tôi không rời đi, mà yên lặng ở lại Cửu Tiêu Quan.
Bình thường, chúng tôi không mấy khi ra cửa, chỉ ở trong phòng tu luyện.
Thế nhưng, trong mấy ngày này, toàn bộ giang hồ lại nổi lên một trận sóng gió nghiêng trời, lệch đất.
Nhờ liên minh ba bên, thành viên của Quỷ Minh và núi Hồ đã bắt đầu đặt chân vào giang hồ.
Dã tiên của Hồ tộc lần lượt xuống núi, gia nhập vào các thế lực mới ở khắp nơi.
Trong vòng một khoảng thời gian ngắn, tất cả các lực lượng đều trở nên lớn mạnh hơn.
Có thêm sự tham gia của Hồ tộc, cho dù là khả năng phòng thủ hay tìm kiếm, đều được cải thiện hơn rất nhiều.
Các thành viên của Quỷ Minh cũng lục tục xuất hiện, đồng loạt liên lạc và hợp tác với các thế lực ở những vùng lân cận.
Thậm chí, còn có được kết quả chiến đấu ban đầu.
Bởi vì được chia sẻ thông tin với nhau…
Nên Quỷ Minh đã liên thủ với mấy môn phái tại vùng núi Đại Ba, còn tiêu diệt được 3 cứ điểm của tà giáo Nhật Nguyệt.
Mà Quỷ Minh cũng bắt đầu phái các thành viên trong Quỷ Minh đi tới các nghĩa trang ở khắp nơi trên thế giới.
Lợi dụng khả năng của riêng họ, bắt đầu triệu tập quỷ quân, củng cố thế lực…
*****
Chớp mắt một cái, một tháng đã trôi qua.
Trong vòng một tháng này, 3 thế lực đã hợp tác cực kỳ chặt chẽ, sức mạnh của họ đã được cải thiện rất nhiều.
Tuy rằng mới chỉ có một tháng, nhưng Quỷ Minh đã phát triển với tốc độ chóng mặt.
Hiện giờ, số lượng của Quỷ Minh đã lên đến mấy chục ngàn u hồn rồi.
Với tốc độ này, chỉ trong vòng nửa năm nữa thôi, quy mô của quỷ quân sẽ lên tới hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn quân.
Đến lúc đó, họ sẽ có năng lực để đối đầu với tà giáo Mắt Quỷ.
Nhưng hôm nay, Đạo môn lại ban hành một mệnh lệnh mới.
Đây cũng là động thái lớn nhất của Đạo Môn trong vòng hai năm qua.
Hơn nữa, đó là một cuộc phản công chủ động.
Mệnh lệnh này rất đơn giản.
Trong vòng ba ngày, các thế lực tập trung tại rừng Tử Vong, tổng tấn công vào trụ sở chính của Nhật Nguyệt Giáo.
Đây là một mật lệnh của Đạo môn.
Nó cũng là một điều cực kỳ bí mật trong Đạo môn.
Hơn nữa, mọi sự sắp xếp và hành động,… đều chỉ có ban lãnh đạo cấp cao của Đạo môn mới được biết.
Đệ tử của các phái cũng không biết rõ được nội dung mệnh lệnh này, thậm chí họ còn không biết mình phải làm gì.
Bởi vì tôi là “Sứ giả của liên minh ba phe”, cho nên tôi mới nhận được tin tức này từ rất sớm.
Ngay lúc tôi nhận được thông tin này, cả người tôi lập tức tràn đầy năng lượng.
Cuộc tấn công vào trụ sở chính của Nhật Nguyệt Giáo thực sự khiến cho người khác phải trông mong.
Mối thù của sư phụ và Độc đạo trưởng đã chất chứa trong lòng tôi bao nhiêu năm nay.
Ba ngày sau, chắc chắn tôi sẽ trả mối thù này.
Thế nhưng, tôi lại chẳng hề hay biết gì về rừng Tử Vong cả.
Thậm chí, trước kia tôi cũng chưa từng nghe ai nhắc về khu rừng ấy.
Đó là nơi nào? Nằm ở nơi đâu?
Lão Phong, Từ Lâm Tĩnh, Hồ Lục Gia, Hồ Thất Nãi, đều là những người tôi có thể tin tưởng.
Cho nên, sau khi nhận được tin tức này, tôi cũng báo lại cho bọn họ biết.
Ngay khi mấy người họ nghe được tin tức này, ai nấy đều kích động dị thường.
Lão Phong thậm chí còn đập bàn đứng dậy, năm đó, vì để giúp chúng tôi chạy trốn, một mình Độc đạo trưởng đã ngăn cản Lăng Thiên, Thấm Tuyết và những tên yêu đạo khác, đến nỗi phải dùng tới Tử chú và mất mạng.
Hiện giờ, cuối cùng Đạo môn cũng đã ra tay với Nhật Nguyệt Giáo.
Như vậy bảo sao cậu ấy không phấn khích cho được?
Thế nhưng, lão Phong cũng chẳng biết rừng Tử Vong ở nơi nào.
Còn Từ Lâm Tĩnh đứng một bên, khẽ nhíu mày, sau đó mới lên tiếng: “Thật không ngờ, rừng Tử Vong thực sự tồn tại.”
Vừa nghe Từ Lâm Tĩnh nói như vậy, lão Phong đã hỏi lại một câu theo bản năng: “Tĩnh Tĩnh, em biết rừng Tử Vong sao?”
Từ Lâm Tĩnh lắc đầu: “Cũng không hẳn là biết, nhưng cũng từng nghe về nơi ấy một chút.”