“Tôi đã nóng lòng không chờ nổi nữa rồi.”
“Sư muội, lát nữa phải theo sát sư huynh, chúng ta nhất định phải chém giết đến thiên hôn địa ám mới thôi.”
(Thiên hôn địa ám 天昏地暗: Tình trạng tối tăm, mù mịt, đầy rắc rối, phức tạp, khó tìm phương hướng, khó lòng tháo gỡ, giải quyết.)
“Nhật Nguyệt Giáo, chúng mày chắc không ngờ được đâu!”
“…”
Nhiều giọng nói khác nhau liên tục vang lên, nhưng ngữ khí của bọn họ lại tràn ngập khát vọng.
Suốt hành trình này, đã có những vị đạo hữu ngã xuống.
Chúng tôi không thể mang thi hài của họ theo, chỉ có thể mang theo một sợi tóc của họ.
Chúng tôi muốn mang theo một sợi tóc của bọn họ, muốn họ được cùng chứng kiến cảnh trụ sở chính của Nhật Nguyệt Giáo bị huỷ diệt.
Trong khi rất nhiều vị đồng đạo đều sôi nổi bàn tán, Minh chủ Bạch Nguyệt chân nhân lại lần nữa đưa ra mệnh lệnh.
Bảo mọi người nghỉ ngơi và ẩn náu trong vòng 2 tiếng đồng hồ.
Chờ đến khi trăng lên cao, tới giờ Tý, sẽ bất ngờ tấn công thẳng vào Nhật Nguyệt Giáo…
(Giờ Tý: tương ứng với khoảng thời gian từ 23:00 ngày hôm trước tới 01:00 ngày hôm sau. Theo Ngũ hành giờ Tý tương ứng với Thủy, theo thuyết Âm-Dương giờ Tý là Dương.)
*****
Sau một hành trình cường độ cao, dù có đan dược hỗ trợ, nhưng cơ thể của chúng tôi vẫn rất mệt mỏi.
Vì vậy mọi người đều biết rằng, trong khoảng 2 tiếng đồng hồ này, chúng tôi phải tận dụng nghỉ ngơi thật tốt.
Bởi vậy, sau khi mệnh lệnh được đưa ra…
Mỗi một người đều lấy Bổ Linh Đan ra, nhanh chóng dùng thuốc, rồi ngồi xuống nghỉ ngơi và thiền định.
Nhưng đối với tôi, điều đó không cần thiết.
Bởi vì tôi đang nắm giữ sáu viên linh thạch, trong cơ thể có linh lực tinh thuần, từ khi đan điền được mở ra, sức chứa của nó cũng tăng lên rất nhiều.
Suốt cả hành trình này, về cơ bản tôi chẳng tiêu hao bao nhiêu sức lực cả.
Tôi ghé vào trong một bụi cây, nhìn về phía Nhật Nguyệt Giáo cách đó xa xa.
Trước khi tới đây, không ai dám nghĩa tới.
Căn nguyên của tội ác này sẽ ẩn giấu ở nơi đây.
Tất cả yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt đều bị kiểm soát ở nơi này.
Bọn chúng, hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp, đã bị khống chế trên rất nhiều phương diện.
Hơn nữa, nếu so sánh với tà giáo Mắt Quỷ, trong tà giáo Nhật Nguyệt này còn ẩn giấu nhiều nguy hiểm hơn.
Bởi vì cứ điểm của bọn chúng có thể là một công ty hậu cần, cũng có thể là một công ty tài chính.
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì rất khó phân biệt.
Cũng giống như công ty hậu cầu và công nghệ Hoà Minh.
Nếu không phải chúng tôi có được manh mối, căn bản chẳng có ai phát hiện ra, đó chính là một cứ điểm của Nhật Nguyệt Giáo cả.
Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa, chỉ cần hôm nay chúng tôi có thể huỷ diệt nơi này…
Tất cả các cứ điểm của Nhật Nguyệt Giáo đang ẩn náu trong thành phố cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn.
Đến lúc đó, bọn chúng sẽ không còn nhận được sự chỉ huy thống nhất.
Chuyện phá huỷ từng nơi cũng trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Kế hoạch của Đạo minh rất rõ ràng, nhưng mấu chốt của lần này chính là thành công.
Đang lúc tôi mải suy nghĩ về chuyện này, Dương Tuyết đột nhiên nhích lại gần, rồi kề sát người tôi mà hỏi: “Đang nghĩ gì vậy?”
Nhìn thấy Dương Tuyết, tôi thở dài: “Tiếp theo, tôi e rằng sẽ lại là một trận huyết chiến.”
“Đúng vậy! Nơi này cao thủ nhiều như mây, yêu đồ vô số kể.
Để hoàn thành nhiệm vụ lần này, không phải là một chuyện dễ dàng đâu…”
Dương Tuyết cũng không khỏi cảm khái.
Tôi gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Nhưng cũng mỉm cười, mở miệng: “Chúng ta đều sẽ ổn thôi.”
Dương Tuyết nghe tôi nói thế, cũng mỉm cười mà gật đầu.
Nhưng đằng sau còn một vế mà chúng tôi chưa nói.
Dù có khó khăn cũng chẳng còn đường quay đầu.
Trong trận chiến này, chỉ có thành công chứ không được thất bại.
Một khi thất bại, tình hình của Đạo môn sẽ càng lúc càng xấu.
Thậm chí, sẽ không còn khả năng chiến đấu chống lại ba tà giáo một lần nữa.
Kế tiếp, tôi và Dương Tuyết lặng lẽ trò chuyện một lúc lâu.
Chỉ là khoảng thời gian thoải mái luôn trôi qua rất nhanh, 2 tiếng đồng hồ dường như chỉ chớp mắt một cái đã hết.
Lúc này đã là giờ Tý.
Hàng trăm đạo hữu lần lượt mở mắt.
Mỗi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, lần lượt chờ lệnh, chuẩn bị cho một cuộc tấn công bất ngờ vào tà giáo Nhật Nguyệt.
Bạch Nguyệt chân nhân và các vị cao tầng của Đạo môn đã có kế hoạch toàn diện từ sớm.
Hiện giờ, khi thời gian vừa đến, Bạch Nguyệt chân nhân và những vị tiền bối khác đều đã đứng trước mặt mọi người.
Hơn 800 vị đồng đạo, cùng mấy trăm quỷ tu và gần trăm dã tiên đều đã đứng kín cả khu rừng.
Cả khu rừng bây giờ im lặng như tờ.
Ngay cả tiếng thở, dường như cũng biến mất.
Tuy nhiên, lúc này, trong không khí lại tràn ngập sát khí.
Sau khi trầm mặc một hồi lâu, Bạch Nguyệt chân nhân mới đứng trước mặt mọi người, lên tiếng:
“Các vị.
Hôm nay, chúng ta sẽ thay trời hành Đạo, trảm yêu trừ ma.”
Âm thanh của Bạch Nguyệt chân nhân không lớn, nhưng mọi người đều có thể nghe rõ.
Sau khi nói xong, ông ấy lại nhìn lướt qua tất cả mọi người.
Nhìn thấy trong ánh mắt của mọi người đều tràn đầy nhiệt huyết.
Lúc này, không một lời nào được thốt ra.
Bạch Nguyệt chân nhân cũng không ở chần chờ, lập tức rút kiếm của mình ra.
Ông ấy chỉ kiếm vào núi Nhật Nguyệt cách đó không xa: “Hành động!”
Chúng đệ tử của các phái vừa nghe được lời này, liền giống như ngực hoang thoát cương, đồng loạt xông về phía núi Nhật Nguyệt.
Bên tai tôi chỉ vang lên những tiếng bước chân “rầm rập rầm rập”.
Mấy trăm quỷ tu cũng dùng tốc độ nhanh nhất, chỉ chớp mắt đã hóa thành một làn sương đen, phóng thằng về núi Nhật Nguyệt.
Gần một trăm dã tiên cũng đã biến về hình dáng hồ ly chỉ trong tích tắc, cấp tốc chạy về phía núi Nhật Nguyệt.
Bọn họ có năng lực ẩn nấp cực kỳ mạnh.
Bọn họ xông thẳng về phía trước, thứ nhất có thể trở thành trinh thám, thứ hai có thể giết người một cách vô hình, trở thành quân tiên phong giết chết đám lính canh gác và tuần tra trên ngọn núi kia.