Tia năng lượng đen nọ ngưng tụ lại, cuối cùng xuất hiện trên lòng bàn tay của tên ma bệnh mặt trắng kia.
Đột nhiên, một hạt ngọc màu đen ngưng tụ và bừng sáng trên lòng bàn tay của Giáo chủ Nhật Nguyệt Giáo.
Hạt ngọc kia không lớn, đường kính khoảng 2 đến 3 cm.
Tuy nhiên, ánh sáng đen mà nó phóng ra lại cực kỳ chói mắt.
Hơn nữa, khí tức mà nó toả ra càng khiến người khác cảm thấy khiếp sợ.
Khí tức ấy rất đặc biệt, khiến cho người ta cảm thấy cả linh hồn cũng phải run rẩy.
Tuy nhiên, nhìn về phía đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Giáo kia lại ngược lại, tinh thần của cả đám như phấn chấn hẳn lên.
Dưới ánh sáng đen đó, mỗi tên như được tắm trong gió xuân, trong dáng vẻ vô cùng thoải mái.
Đang lúc chúng tôi kinh nghi (kinh ngạc và nghi ngờ) về thứ kia, ánh mắt của tên ma bệnh mặt trắng kia bỗng nhiên nhìn về phía tôi đang đứng giữa đám đông.
“Khụ khụ khụ.
Nhãi con, mày còn nhớ về thứ này không?”
Giọng nói của tên này không lớn, nhưng lại khiến tất cả mọi người cùng chú ý về phía tôi.
Bạch Nguyệt chân nhân, Phi Hồng chân nhân, Trường Uyên chân nhân, Liệt Hỏa chân nhân và các vị tiền bối khác đều nhìn về phía tôi.
Còn tôi thì không khỏi nhíu mày.
Sau đó, tôi mở miệng, đáp lại tên kia:
“Làm sao lại không nhớ chứ?
Nếu tao nhớ không nhầm, thứ này được chúng mày gọi là tổ nguyên.”
Tôi tiến lên phía trước một bước, thẳng thừng đáp lại.
“Tổ nguyên? Đây có phải là loại năng lượng đen kỳ lạ có thể nuốt chửng khí tức của người khác, mà hai năm trước cậu đã từng nhắc tới không?” Bạch Nguyệt chân nhân vội hỏi lại.
Năm đó, chính tôi là người đã báo cáo lại tin này về cho Đạo môn.
Tôi thẳng thắn gật đầu, nhưng ngoại trừ điều này, tôi không biết gì khác về thứ tổ nguyên kia.
“Khá lắm, đến giờ mà mày vẫn còn nhớ rõ.
Hôm nay, tao sẽ cho chúng mày biết.
Tổ nguyên của giáo tao lợi hại thế nào…”
Nói xong, thân thể tên ma bệnh mặt trắng kia bỗng run lên.
Một cỗ Yêu Năng bùng nổ, viên ngọc màu đen kia lập tức chấn động.
Từng luồng khí đen cũng theo đó mà trào ra.
Mà lúc này, trên mặt của những tên yêu đồ xung quanh tên Giáo chủ đều lộ rõ sự hưng phấn.
Ngay sau đó, chúng tôi liền nhìn thấy những luồng khí màu đen kia chui vào trong cơ thể của đám yêu đồ.
Chỉ chớp mặt một cái, Yêu Năng trong người đám yêu đồ đã tăng lên rất nhiều.
Huyết mạch trong người bọn chúng quay cuồng, gân xanh không ngừng nổi lên.
Sau đó, những tiếng gầm lớn xuất hiện.
Những gã yêu đạo kia đã hóa yêu hoặc chưa hóa yêu, thế nhưng vào lúc này, bọn chúng lại bước vào giai đoạn yêu hoá thứ hai, hoặc thứ ba.
Tên yêu đồ mặt sói thân người lúc này lại hoá thú thêm một lần nữa.
Khí tức Yêu Năng cường đại khiến cho cơ thể gã lớn lên gần nửa thước với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Cánh tay của gã lớn ra một vòng, móng vuốt cũng trở nên sắc bén và thon dài hơn.
Lông tóc của tên này cũng dựng ngược cả lên.
Một tên yêu đồ hình gấu, sau khi hấp thụ khí đen xong, cơ thể cũng càng trở nên to lớn hơn.
Gã đã trực tiếp biến thành một con quái vật thân gấu cao hơn 3 mét.
Tiếng gầm thét “Ngao ngao” vang lên không ngừng, mỗi một tên yêu đồ đều đang hoá yêu.
Kéo theo đó, khí tức Yêu Năng mà bọn chúng toả ra, cũng càng trở nên mãnh liệt vô cùng.
Có thể đoán được, vào lúc này, đạo hạnh và tu vi của hơn 200 tên yêu đồ có mặt ở đây, đều đã tăng lên ít nhất một hoặc hai kỳ vị.
Khó trách thứ kia lại được chúng gọi là “Tổ nguyên”.
Hoá ra hạt ngọc bé tí kia lại là nguồn gốc năng lượng Yêu Năng của đám Nhật Nguyệt Giáo.
Là nguồn gốc biến con người thành yêu quái…
*****
Khi tên ma bệnh mặt trắng, Giáo chủ của Nhật Nguyệt Giáo xuất hiện, thế cục lại thay đổi.
Tuy rằng tôi không biết tên khốn này tên là gì.
Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.
Điều quan trọng lúc này là, hôm nay, gã và đám yêu đồ của mình phải chết ở nơi này.
Hạt ngọc yêu nguyên đáng ghét kia, cũng cần phải bị phá huỷ.
Nhìn thấy cảnh trước mặt, Bạch Nguyệt chân nhân lập tức giơ trường kiếm lên, nói:
“Các vị đồng đạo, trảm yêu trừ ma, thay trời hành Đạo. Giết!”
Bạch Nguyệt chân nhân vừa hô to một tiếng, cả người ông ấy đã như mũi tên bắn khỏi dây cung, phóng thẳng lên trước.
Chưởng môn các phái cũng là những người đầu tiên ra tay, họ đồng loạt lao lên theo Bạch Nguyệt chân nhân.
Mà tôi, cũng siết chặt thanh kiếm Thái Nguyên, lao lên chém giết.
Đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Giáo đứng một bên cũng lần lượt cất lên tiếng gầm thét của dã thú.
Mấy trăm tên yêu đồ cùng vọt lên, “nghênh đón” chúng tôi.
Bọn chúng đều đã biến thành dạng nửa người nửa yêu quái.
Sức mạnh của mỗi một tên đều được tăng cao.
“Ngao ngao…”
Từng tiếng gầm thét nối đuôi nhau xuất hiện.
Trong phút chốc, nhân mã của hai bên đã chạm chán với nhau.
Trận đại chiến vừa chạm đã bùng nổ ngay.
Trận chiến này cực kỳ thảm khốc, chỉ vừa chạm trán đã có hơn mười người bên phía chúng tôi tử thương.
Phía bên đối phương cũng có mấy tên yêu đồ bị chém chết.
Mà gã ma bệnh mặt trắng kia lại không hề ra tay, 12 tên yêu vệ đứng sau lưng gã đều đã vọt ra.
12 tên yêu vệ này có thực lực mạnh mẽ, lại được sự hỗ trợ từ tổ nguyên mà khiến Yêu Năng tăng vọt.
Trong một khoảng thời gian ngắn, tu vi của đám này đều đã tăng vọt lên cảnh giới Đạo Tôn sơ kỳ.
Mụ nội nhà nó, trong nháy mắt, 12 tên cao thủ đạt cảnh giới Đạo Tôn sơ kỳ cùng lao ra.
Hơn nữa, trong đó còn có mấy tên có sức chiến đấu rất cao.
Ít nhất cũng phải tới bậc Đạo Tôn đỉnh phong.
Vốn dĩ thế lực hai bên đang ngang bằng nhau…
Tuy nhiên hiện giờ, sự xuất hiện của 12 tên yêu vệ kia lại khiến tình thế bắt đầu thay đổi.
Thế nhưng, chúng tôi đã chẳng còn đường lui nữa rồi.
Dẫu vậy, bên phe chúng tôi cũng có ba vị có thực lực cường đại nhất, đó là Bạch Nguyệt chân nhân, Phi Hồng chân nhân và Liệt Hỏa chân nhân.