Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2517

Chương 2517 Chương 2517

Sau đó, một lần nữa phong ấn cánh cửa dẫn tới sáu vực.

Nếu không, với lực lượng của Đạo môn tại nhân giới hiện tại…

Rất khó có thể đối phó được với Mắt Quỷ.

Nếu Đạo môn tại nhân gian thất bại, vậy thì cả nhân gian đều sẽ đại bại.

Đến lúc đó, sáu vực sẽ được giải phóng, tất cả yêu ma tại đó sẽ tràn lên nhân gian.

Cõi người lúc ấy có thể sẽ trở thành luyện ngục.

Địa phủ này, này sẽ tràn ngập những linh hồn than khóc…”

Giờ phút này, tôi đã dùng hết tài biện luận của mình, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, hùng hồn và mạnh mẽ, mỗi một lời nói ra đều chạm tới tận đáy lòng của những vị có mặt tại đây.

Ngay cả Thập Điện Diêm La cũng bị những lời này làm cho cảm động, không khỏi hút ngược một ngụm khí lạnh.

*****

Tôi đang lấy hết dũng cảm để nói ra những lời này.

Bởi nếu là ngày thường, tôi dám nói như thế thì chắc chắn sẽ phạm phải tội lớn.

Giống như những gì Quỷ Vương đã nói, người đã chết không nên nghĩ đến việc quay trở lại nhân giới.

Đây là quy luật sinh tử, đồng thời đây cũng là chế độ tử vong mà mỗi một sinh linh đều phải tuân theo.

Các vị Diêm La, Phán Quan, quan lớn tại Địa phủ,… có mặt ở đây, đều là những vị thần giữ gìn và rất trung thành với chế độ này.

Thế nhưng lúc này, tình hình có chút khác biệt.

Đạo môn suy yếu đã lâu, chúng tiên thần lại bởi vì quy tắc của Thiên Đạo mà không thể xuất hiện.

Nếu Đạo môn thất bại, Mắt Quỷ chiến thắng…

Như vậy, kết quả chỉ có thể giống hệt như những lời Viêm Tiêu đã từng nói tại đảo Mắt Quỷ vào năm ấy.

Họ sẽ thả Mắt Quỷ ra.

Mà một khí Mắt Quỷ đã xuất hiện, Đạo môn có còn cơ hội để phong ấn con đường tới sáu vực nữa không?

Câu trả lời là: Tuyệt đối không thể.

Cho nên, ngày Mắt Quỷ hiện thế, thì gần như có nghĩa là phong ấn sáu vực bị phá vỡ.

Muốn chiến thắng được tà giáo Mắt Quỷ, ngoại trừ việc kiên định hoàn thành phương án do Quỷ Minh của Mộ Dung Ngôn đưa ra.

Chiêu binh mãi mã ở khắp nơi, sáng lập một quân đoàn vong linh.

(Chiêu binh mãi mã 招兵买马: chiêu mộ binh lính, mua ngựa chiến để chuẩn bị cho chiến tranh.)

Vì thế, vào lúc này, tôi mới đưa ra lời đề nghị để tất cả các vị đạo hữu trong Đạo môn đã chết đều được hoàn dương.

Có như vậy, sức mạnh của Đạo môn chúng tôi mới lại được khôi phục về thời kỳ đỉnh cao.

Cộng thêm cả Tứ Đế của Đạo môn, hẳn là có thể chiến đấu với đám Mắt Quỷ và Viêm Tiêu một lần nữa.

(Tứ Đế của Đạo môn 道门四帝: Đó là 4 vị thiên đế phò tá Tam Thanh trong Thiên giới Đạo giáo. Tên đầy đủ của các vị đó là: Một, Hạo thiên kim khuyết chí tôn Ngọc Hoàng đại đế; hai, Trung thiên tử vi bắc cực Thái Hoàng đại đế; ba, Câu trần thượng cung nam cực Thiên Hoàng đại đế; bốn, Thừa thiên hiệu pháp Hậu Thổ hoàng địa kỳ.)

Vẻ mặt của Thập Điện Diêm La đã có chút thay đổi rồi.

Thế nhưng mấy vị văn thần võ tướng đứng trong đại điện lại ồn ào hẳn lên: “Làm càn.”

“Một người đã chết mà có ý tưởng như vậy, thật là to gan lớn mật.”

“Một mình cậu hoàn dương đã là chuyện vọng tưởng rồi.

Còn muốn mang theo nhiều người cùng hoàn dương nữa, cậu cho rằng chuyện này có thể xảy ra được không?”

“Đại vương, theo ý kiến của vi thần, ta cứ ném thẳng Đinh Phàm vào thành uổng Tử, để cho cậu ta được tỉnh táo mà suy ngẫm lại.”

“Đúng vậy, Đại vương, phải để cho tên nhóc này hiểu được, người đã chết thì không được phép hoàn dương.”

“…”

Trong lúc nhất thời, đám văn thần võ tướng tại Địa phủ bắt đầu phản đối ý tưởng của tôi.

Nhưng vào lúc này, Thập Điện Diêm La lại âm thầm trao đổi với nhau bằng ánh mắt.

Cuối cùng, chỉ thấy họ khẽ gật đầu một cái.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy Tần Quảng Vương nói: “Được rồi, tất cả im lặng đi!”

Ngài ấy vừa dứt lời, toàn bộ đại điện rơi vào im lặng.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Quảng Vương, tôi cũng quỳ trên mặt đất, chờ Tần Quảng Vương đưa ra quyết định.

Lời nói của tôi, đúng là có hơi “Làm càn” thật.

Quả thật nó đã làm trái với pháp tắc tại Địa phủ, nhưng quả thật tôi chẳng nói sai một lời.

Muốn chiến thắng được Mắt Quỷ, cách tôi vừa đưa ra, chính là cách tốt nhất.

Như vậy, mới có cơ hội để đánh bại tà giáo Mắt Quỷ.

Đồng thời, cũng là cách tốt nhất để bảo vệ chúng sinh trong thiên hạ.

Trong lúc nhất thời, cả đại điện đều trở nên yên tĩnh.

Tần Quảng Vương nhìn lướt qua một lượt, cuối cùng lại nhìn về phía chúng tôi ở dưới điện:

“Sau khi cân nhắc, chúng tôi cho rằng lời của Đinh Phàm cũng có lý…”

Lời nói còn chưa nói xong, chúng đại thần ở phía dưới liền kích động.

“Đại vương, không được đâu, dương thọ của Đinh Phàm và những đạo sĩ khác đều đã tận.

Hẳn nên đi chuyển thế đầu thai mới đúng, sao có thể để cậu ta tuỳ ý sống lại được?

Đại vương, xin ngài hãy nghĩ kỹ lại!”

“Đúng vậy đấy Đại vương, tùy tiện để một người được sống lại, đây là chuyện vi phạm Thiên quy (luật trời).”

“Đại vương…”

“…”

Các vị quan dưới Địa phủ không ngừng lên tiếng khuyên can.

Thế nhưng, Biện Thành Vương, vị Minh Vương thứ sáu, lập tức đập vào bàn án.

Một tiếng “Loảng xoảng” trầm vang xuất hiện.

“Im lặng hết đi…”

Mọi người thấy Biện Thành Vương đã nổi giận, tất cả đều im bặt.

Sau đó, Tần Quảng Vương tiếp tục nói:

“Hiện giờ, nhân giới nguy nan.

Yêu ma từ sáu vực đang ngo ngoe rục rịch.

Hiện tại chúng ta đều bị pháp tắc của Thiên Đạo kiềm chế, không thể rời khỏi Minh giới.

Nếu đám yêu ma sáu vực thực sự phá giải được phong ấn, vậy thì chúng sinh sẽ gặp tai ương, nhân gian gặp cảnh đồ thán.

Cả Tam giới đều sẽ bị đe doạ.”

Nói tới đây, Tần Quảng Vương tạm dừng một chút.

Ngài nhìn lướt qua mọi người dưới điện một lượt.

Cuối cùng, mười vị Diêm La đồng loạt cầm lấy chiếc Kinh Đường Mộc của mình lên.

(Kinh Đường Mộc 惊堂木: Là một khối gỗ cứng hình chữ nhật có góc cạnh, lớn nhỏ thường là vừa tay người cầm, thường được các vị vua chúa và quan lại thời xưa sử dụng.)

Bình Luận (0)
Comment