Cùng lúc đó, những vị đồng đạo cũ có được quỷ thọ, vẫn còn ở lại Địa phủ đều lần lượt nhận được tin tức.
Trong tiểu khu Hắc Ám tại thành Phong Đô, Bạch Nguyệt chân nhân đang ngồi uống trà với vài vị tiền bối khác trong Đạo môn.
Phần lớn trong số họ đã chết được hơn tám tháng rồi.
Bởi vì lúc sinh thời, họ có được công đức tương đối cao, sau khi chết đều có được quỷ thọ.
Bọn họ đã lựa chọn ở lại thành Phong Đô, muốn chờ được tin tức tà giáo Mắt Quỷ bị tiêu diệt.
Lúc này, cựu chưởng môn phái Không Động, Thất Quyền đạo trưởng, đã nói với Bạch Nguyệt chân nhân:
“Anh Bạch Nguyệt, chúng ta đã xuống đây được hơn 3 năm rồi nhỉ?
Tính ra thì cũng đã là 1 năm ở trên dương gian rồi.
Các anh có biết được, trong 1 năm qua, Đạo môn thế nào rồi?”
Bạch Nguyệt chân nhân lắc lắc đầu:
“Không rõ lắm, gần đây cũng không có thêm vị đạo hữu nào bị đưa xuống đây nữa.
Tôi nghĩ, sắp tới Đạo môn ta cùng đám Mắt Quỷ chưa xảy ra trận chiến gì lớn cả.
Chắc lúc này đang là giai đoạn nghỉ ngơi, lấy sức.”
“Haizzz, trận chiến trên núi Nhật Nguyệt đó…
Tôi và những người ngã xuống đó, đều là những người tài giỏi nhất, Đạo môn lần này tử thương nghiêm trọng.
Cũng không biết, trong trận chiến kế tiếp, Đạo môn ta có thể vượt qua được hay không.”
Một vị tiền bối từng là trưởng lão của phái Nga Mi, thở dài một tiếng.
Cũng chính vào lúc này, có một quỷ sai dưới sự chỉ dẫn của một quỷ hồn qua đường, đột nhiên đi tới trước mặt mọi người.
Quỷ sai kia vừa đến, liền mở miệng nói:
“Các vị có phải là bốn vị đạo trưởng Bạch Nguyệt, Thất Quyền, Ngũ Hoa, Bạch Ngưu phải không?”
Mấy vị tiền bối vừa nghe thấy thế, bèn liếc mắt nhìn nhau một cái.
“Đó chính là Đạo danh của chúng tôi.”
Quỷ sai nghe thấy thế, hắng giọng một cái, rồi mới nói:
“Đại vương hạ lệnh.
Nhân gian gặp nạn, Đạo môn lại suy yếu đã lâu.
Niệm tình chúng sinh trong thiên hạ, tránh cảnh sinh linh phải đồ thán.
Nếu các người sẵn lòng trở lại dương gian, giúp đỡ Đạo môn vượt qua kiếp nạn này…
Vậy thì có thể tới tập hợp trước Quảng trường lớn Phong Đô.
Đinh Phàm, người được hoàn dương, sẽ đưa các người hồi hồn, trở về dương gian.”
Lời vừa nói ra, trong lòng bốn vị tiền bối đều chấn động.
Thất Quyền đạo trưởng kinh ngạc, hỏi lại quỷ sai:
“Cái gì? Chúng tôi có thể hồi hồn, trở về dương gian sao?”
“Quan gia, anh, anh nói chúng tôi có thể trở về ư?”
“Người hoàn dương, là Đinh Phàm?”
“…”
Điều này làm cho các vị tiền bối rất bất ngờ.
Quỷ sai kia lại gật đầu:
“Không sai, hôm nay có một quỷ hồn vừa xuống đây.
Cậu ta được mười vị Đại vương triệu kiến.
Cuối cùng, còn được đặc xá hoàn dương.
Sở dĩ lần này mọi người có thể hồi hồn, cũng là vì cậu ta đã cầu xin với các vị Đại vương.
Đương nhiên, nếu mọi người không muốn quay về, cũng có thể từ chối.”
Tuy rằng thân xác của bốn vị tiền bối đã chết, nhưng lúc này cũng chẳng khác nào người sống, đều không kìm được mà hít ngược một ngụm khí lạnh.
Trong lòng ai nấy đều khiếp sợ vô cùng.
Mặc dù không vị nào hiểu rõ được nguyên do, nhưng trong lòng cả bốn người bọn họ, ít nhiều gì cũng còn chút chấp niệm.
Đó là chấp niệm tiêu diệt tà giáo Mắt Quỷ, bảo vệ Đạo môn.
Nghe đến đó, họ liên tục nói:
“Bằng lòng, bằng lòng, bần đạo, Bạch Nguyệt, lập tức khởi hành.”
“Đúng đúng đúng, chúng tôi đi ngay, đi ngay đây.”
“…”
“Vậy được rồi, tôi phải đi thông báo cho những người khác nữa.”
Nói xong, quỷ sai kia xoay người, sau đó đi tới nơi khác.
Cùng lúc ấy, cảnh tượng tương tự cũng lần lượt diễn ra trong khắp thành Phong Đô.
Võ Đang, Không Động, Mao Sơn, Kỳ Liên, Tử Vân, Thanh Thành,…
Trên cơ bản, họ đều là những đạo hữu đã chết trong trận chiến ở núi Nhật Nguyệt vào tám tháng trước.
800 đệ tử tinh anh của các môn phái, nhưng cuối cùng chỉ có hơn 200 người trở về.
Hơn 500 người còn lại đã bỏ mạng trong trận chiến ấy, có thể nói là vô cùng bi thảm.
Rất nhiều người sau khi xuống tới Địa phủ, đều tức giận và không cam lòng.
Tuy nhiên, thân xác của họ đã chết, cũng chẳng có cách nào xoay chuyển đất trời.
Cũng có một số ít vị đạo hữu, tuy có được hơn trăm năm quỷ thọ, ngồi trên đống công đức tài sản, trở thành đại gia tại Âm phủ này.
Nhưng họ vẫn chọn trực tiếp đầu thai vì họ muốn sống một cuộc sống khác.
Muốn trưởng thành sớm một chút, rồi gia nhập Đạo môn.
Ấy vậy mà hôm nay, họ lại nhận được tin tức rung trời động đất như thế, làm cho mỗi người đều cảm thấy như đang nằm mơ.
Trong lúc nhất thời, tại nội thành Phong Đô, các đệ tử từ các giáo phái khác nhau bắt đầu tập trung tại Quảng trường lớn Phong Đô.
Trong đó, thậm chí có những vị đạo sĩ đã trở thành quỷ sai rồi.
Ví dụ như cựu chưởng môn của Diệt Yêu Tông, Mạc Tà đạo trưởng.
Hiện tại, ông ấy cũng đang nối tiếp Độc đạo trưởng, trở thành quỷ sai kiến tập.
Mà sau khi Mạc Tà đạo trưởng biết được Độc đạo trưởng là sư phụ của Phong Tuyết Hàn, không khỏi cảm thán.
Cảnh đại chiến của lão Phong và tôi tại núi Nhật Nguyệt, đã được ông ấy kể lại cho Độc đạo trưởng một cách sống động như thật.
Lúc này, tin tức cũng đã được thông báo tới chỗ hai vị đạo trưởng.
Độc đạo trưởng và Mạc Tà đạo trưởng nhận được tin, vừa kiếp sợ, vừa hưng phấn.
Mạc Tà đạo trưởng không chút do dự, trực tiếp lựa chọn hồi hồn.
Ông ấy nói, kiếp trước đã không thể thực hiện được tâm nguyện diệt trừ 3 tà giáo của mình.
Mà phải bỏ mạng tại đỉnh núi Nhật Nguyệt.
Hiện giờ, có được một cơ hội hồi hồn, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Cho dù là hồn phách có tan thành tro bụi đi chăng nữa…
Không bao lâu, tại Quảng trường lớn Phong Đô.
Hàng chục người bắt đầu lục tục tập hợp tại đây, không đến 1 tiếng đồng hồ, ở đây đã có hơn trăm người rồi.
Khi tôi, sư phụ cùng với tên quỷ sai đầu gà dẫn đường, đến nơi…