Có một tiếng “Loảng xoảng” vang lên, khí tức vừa rồi đã va chạm với cương khí của Bạch Nguyệt chân nhân và những người khác.
Trong lúc nhất thời, cát đá bay tứ tung, cây cối đung đưa.
Những cơn gió mạnh hỗn loạn, tiếng gió “Ô ô ô” vang lên, không ngừng khuấy động mọi hướng.
Đây chỉ là tàn dư từ sức mạnh của cảnh giới Đạo Thánh, thế mà nó đã khiến Bạch Nguyệt chân nhân, Liệt Hỏa chân nhân cảm nhận được áp lực gấp đôi, suýt thì không ngăn cản được.
Mặc dù sau khi họ đã thi triển bí pháp, cũng có thể đạt tới sức mạnh này.
Tuy nhiên, họ không hề đạt tới cảnh giới Đạo Thánh chân chính.
Còn bình thường, họ vẫn khó mà ngăn cản được loại sức mạnh này.
Tôi đã chậm rãi mở hai mắt ra.
Giờ khắc này, tôi cảm thấy thế giới đã thay đổi.
Bởi vì tinh thần lực tăng lên, sức mạnh trong người tôi cũng tăng lên.
Dường như chính tôi có được sức mạnh huỷ diệt vậy.
Một khi đã đạt được tới cảnh giới này, không chỉ có thể lấy được mọi vật từ xa, mà thậm chí, chỉ cần tôi muốn cũng có thể ngự kiếm bay đi.
Tuy rằng, khoảng cách và mức tiêu hao có thể sẽ rất lớn.
Nhưng quả thật có thể làm được.
Hơn nữa, tôi có thể lờ mờ cảm nhận được sức mạnh áp chế mà trước đó tôi không hề cảm nhận được.
Có lẽ, đó chính là cái gọi là “Pháp tắc”.
Chẳng trách có người nói, sau khi đạt tới tu vi cấp Thánh, chính là đã đạt đến ngưỡng trường sinh bất tử.
Bởi vì chỉ có đạt tới cảnh giới này, mới có thể cảm nhận được những pháp tắc ở trên thế gian, tuy hư vô mờ mịt, tuy vô hình vô dạng, nhưng tồn tại ở khắp nơi trên thế gian…
Tôi đứng lên, không định cảm nhận pháp tắc đó nữa.
Tôi có thể cảm nhận được có bao nhiêu người ở bên ngoài phòng, thông qua sức mạnh thần thức, tôi còn biết được những người kia là ai.
Cơ thể tôi nhẹ nhàng thoải mái, sự mệt mỏi và suy yếu trên người sau khi hồi hồi đã hoàn toàn biến mất.
Ngược lại, tinh thần còn phấn chấn hơn.
Tôi bước ra khỏi phòng.
Khoảnh khắc tôi xuất hiện trước mặt mọi người, tất cả mọi người đều mở to mắt, nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.
“Lão Đinh, cậu lại đột phá rồi.” Lão Phong bất đắc dĩ lắc đầu, đối với tên “Biến thái” như tôi, cậu ta đã chẳng buồn chúc mừng nữa.
“Đinh Phàm, có phải anh nên mời chúng tôi đi uống rượu không?” Quỷ rượu A Đồng cứ hễ mở miệng ra là nhắc tới việc uống rượu.
“Đinh Phàm, chú thật là biến thái.” Từ Lâm Tĩnh không chút khách khí mà mở miệng.
Những người còn lại lúc này cũng phản ứng lại.
Mọi người sôi nổi chúc mừng tôi: “Anh Đinh, chúc mừng, chúc mừng nhé!”
“Đinh đạo hữu thông minh ngút trời, quả thực không phải người thường.”
“Ha ha ha, Đạo môn ta lại có thêm một Đạo Thánh, các vị cường giả lại trở về, ngày tà giáo Mắt Quỷ bị tiêu diệt đã không còn xa.”
“Không sai, ngày tiêu diệt Mắt Quỷ sắp tới gần rồi.”
“…”
Mọi người đều hưng phấn nói.
Phần lớn đều chúng mừng tôi đã đột phá tu vi.
Còn tôi, khi nhìn thấy cảnh phòng ở tan nát vì uy chấn của đạo khí ở phía sau, không khỏi có chút xấu hổ.
Tôi nói với Liệt Hỏa chân nhân: “Liệt Hỏa tiền bối, thật ngại quá! Chót làm hỏng mất phòng của ngài rồi!”
Liệt Hỏa chân nhân chỉ bật cười “Ha ha” rất hào hùng: “Chỉ là một cái phòng cỏn con mà thôi, nếu có người phá phòng mà đạt được tu vi Đạo Thánh, thì có đập mấy căn phòng nữa cũng có sao?”
Sau đó, tôi trò chuyện thêm vài câu lịch sự với mọi người.
Rồi Liệt Hỏa chân nhân lại sắp xếp cho tôi một nơi nghỉ ngơi mới.
Mà tin tức tôi đột phá tới cảnh giới Đạo Thánh, cũng nhanh chóng được truyền khắp cả Đạo môn, nhanh như một cơn gió.
Trong Đại hội Đạo môn lần trước, tôi đã đánh bại rất nhiều đệ tử tài giỏi của các phái.
Sau khi nhận được tin tức này, ai nấy cũng trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc vô cùng.
Rất nhiều người đã lấy việc đánh bại tôi là mục tiêu, nhưng hiện tại, khi biết tôi đã đột phá tới cấp Thánh, chẳng khác nào giáng cho họ một đòn nặng nề.
Tài năng và cơ hội thế này, có đôi khi không phải cứ nỗ lực là có thể bù được vào.
Tất nhiên là cũng rất cần nỗ lực.
Bởi không có nỗ lực, vĩnh viễn chẳng bao giờ nhận được cơ hội như vậy.
Đêm này, đã được định sẵn là một đêm không ngủ.
Đêm nay, đã được định sẵn là ngày tái sinh của Đạo môn.
600 vị cường giả cùng trở về, Đạo môn lại quay về thời kỳ đỉnh cao.
Sau khi đến phòng mới, lão Phong đã đưa những bảo vật mà tôi vẫn luôn mang theo mình, trả lại cho tôi từng cái một.
Kiếm Kỳ Lân còn hoàn chỉnh, Kỳ Lân tiền bối vẫn chìm vào giấc ngủ sâu.
Linh Đao, một con dao găm có thể hấp thụ linh lực của người bị đâm.
Ngoài ra, còn có bảy viên long mạch tinh đan.
Bởi vì sau khi lão Giáo chủ Hắc Liên Giáo chết, viên tinh thạch thuộc tính kim của ông ta đã rơi vào tay của lão Phong.
Như vậy, cả bảy viên linh thạch đã được gom đủ.
Sau khi tôi trở về, lão Phong đã giao hết cả bảy viên cho tôi.
Nhìn bảy viên long mạch tinh đan, trong lòng tôi vừa lạ vừa vui.
Bảy viên linh thạch đã hội tụ.
Chỉ cần cho tôi một chút thời gian, trong đan điền của tôi tất sẽ sinh ra được một viên linh nguyên chín màu.
Đến lúc đó, cả bảy loại linh khí thuộc tính, khí tức của Hoả Thiên Ma Công, cộng cả đạo khí tự thân, tôi sẽ có được chín loại đạo khí.
Có chín loại đạo khí quanh thân, thực lực của tôi tất nhiên sẽ tăng thêm một bậc nữa.
Sau giây phút kích động ngắn ngủi, tôi bắt đầu hỏi về mọi chuyện xảy ra sau khi mình chết.
Đạo môn đã xảy ra chuyện gì?
Còn nữa, vì sao thân xác của tôi lại đến được phái Mao Sơn?
Lão Phong và Từ Lâm Tĩnh nghe tôi hỏi xong, lần lượt kể lại những gì đã xảy ra trong bảy ngày trước.
Sau khi tôi chết, Mộ Dung Ngôn đã hóa thành lệ quỷ áo tím, nhanh chóng đuổi theo hồn phách của tôi.