Nghe đến đó, tôi quay đầu lại, nhìn thoáng qua Long Tuyền đạo trưởng.
Long Tuyền đạo trưởng khẽ gật đầu, coi như đồng ý.
Sau đó tôi mới trả lời: “Được rồi, tôi quay lại thăm Dương Tuyết trước, tập xong cậu tới tìm tôi.”
Dứt lời, tôi quay đầu đi thẳng.
Khi tôi đi xa hơn một chút, lại nghe thấy được tiếng quỷ khóc sói gào, hoá ra là Phong ca đang ở trong bóng râm của hẻm núi.
Nhìn kỹ lại, là Tây Môn tiền bối đang tiến hành buổi huấn luyện đặc biệt cho anh ấy.
Nhưng tôi nhìn mà chẳng hiểu phương pháp huấn luyện đặc biệt này.
Tôi cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi khắp bốn phía, hẳn là một cuộc chiến cường độ cao và bài huấn luyện đặc biệt.
Tôi không có quấy rầy họ, trực tiếp rời đi.
Được ba vị kiếm khách dương gian trong quá khứ hướng dẫn, quả là vinh dự cho ba người chúng tôi.
Sau đó, tôi trở lại Bách Hoa Cung.
Gặp lại Dương Tuyết lần nữa, tôi liền cảm nhận ba hồn bảy phách của Dương Tuyết. Quả thực đã tốt hơn nhiều so với một năm trước, nhưng cô ấy vẫn hôn mê như cũ.
Tôi đứng chỗ đó im lặng nhìn thêm một lát, rồi quay trở về phòng của mình.
Tắm rửa một phen, thay một bộ quần áo mới.
Không bao lâu, lão Phong cùng Phong ca đã trở lại.
Một năm không gặp, tên mặt trắng lão Phong không chỉ đen sạm đi, mà cơ bắp của cậu ấy còn phát triển rất nhiều.
Cậu ấy bắt đầu thay đổi hình tượng, hoá thành người đàn ông cơ bắp như Long Tuyền tiền bối, thật sự khác xa hình ảnh lão Phong nữ tính trước đó.
Về phần Phong ca, bởi vì anh ấy là quỷ nên chẳng có thay đổi gì.
Điều đáng giá nhắc tới chính là, tu vi của cả hai người họ đều đã tăng lên.
Ba tháng trước thông qua việc tu luyện toàn bộ Bách Hoa bí điển. Họ đã thành công tách ra.
Nói cách khác, hiện giờ hai người bọn họ đã không còn trong cảnh hai hồn chung một thân nữa.
Bọn họ đã hoàn toàn lấy lại được tự do.
Hồn phách của hai người họ, cũng không còn bị trói buộc nữa.
Nhưng bởi vì hồn phách bị chia lìa, nên đạo hạnh của Phong ca không có cách nào tiến lên được nữa.
Trước đây, chỉ cần tu vi của lão Phong tăng lên, tu vi của Phong ca cũng tự động tăng lên một bước.
Tu vi của Phong ca vĩnh viễn cao hơn lão Phong một kỳ vị.
Bây giờ, hồn phách của hai người đã tách ra, nên tu vi của Phong ca không còn cao hơn lão Phong.
Tu vi của cả hai người đều là Đạo Tôn trung kỳ.
Giờ phút này, cả hai người họ quyết định xuống núi cùng với tôi.
Cùng tới núi Cửu U tìm Mộ Dung Ngôn.
Một là, họ muốn thoát khỏi những buổi huấn luyện đặc biệt rất tàn bạo trong hơn một năm qua.
Hai là, sau khi xuống núi, ba người chúng tôi cũng có thể chăm sóc và giúp đỡ nhau.
Cho nên, ba người chúng tôi lại kết bạn lần nữa, chuẩn bị xuống núi.
Trước khi xuống núi, chúng tôi vốn định đi chào A Đồng và Tần Hương một câu.
Kết quả, cả hai người họ đều đang bế quan.
Hơn nữa, còn đang bước tới giai đoạn mấu chốt.
Bởi vậy, chúng tôi cũng chẳng tới làm phiền họ nữa.
Lúc này, không chỉ có A Đồng và Tần Hương, mà toàn bộ những đệ tử trẻ tuổi của Đạo môn, hiện giờ gần như đều đang bế quan và huấn luyện đặc biệt.
Hơn một năm nay Đạo môn đã rất yên bình.
Trung Nguyên cũng hoà bình, tất cả thế lực tà ác ở Trung Nguyên về cơ bản đã bị quét sạch.
Thế lực của Quỷ Minh về cơ bản đã tiếp nhận công việc bảo vệ ở khắp nơi trên dương gian.
Các tông môn đều đang nghỉ ngơi lấy lại sức
Những người tài cùng tôi trở về từ Địa phủ cũng tạm thời nghỉ ngơi.
Dù tu vi của họ đang tăng lên, nhưng không đáng kể, bởi vì gần như không còn nhiều không gian.
Nhưng trái lại, trong số những người trẻ tuổi của thế hệ chúng tôi, lại có thêm rất nhiều người trẻ có tài năng vượt trội, hơn nữa còn có rất nhiều.
Dường như đã yên tĩnh quá lâu, nhưng ở cái thời đại mạt pháp này, lại chuẩn bị nghênh đón một vụ nổ lớn.
Trong đó, không thiếu những người có tài năng ngút trời như Lý Đông Lôi, Vương Triều Dương, Dương Tấn, Vu Băng, Tử U, Quách Thần Phi, Phó Linh…
Có vài vị tiền bối và đạo trưởng nổi danh đã khẳng định rằng, trong số những người trẻ tuổi này, khả năng cao sẽ có người đạt đến cảnh giới Đạo Thánh.
Nếu không phải do Đại Đạo chấn áp, chúng tôi không sinh ra trong thời đại mạt pháp, linh khí khô kiệt…
Thì cũng không quá khi nói bọn họ đã có được tư cách thăng tiên…
Cho nên, hiện giờ sau khi Đạo môn vừa thu thập vừa điều chỉnh lại tài nguyên, thì đều dồn hết lên người những vị đệ tử trẻ tuổi nọ.
Đủ các loại pháp thuật, bí thuật, tiên đan bảo dược, cùng các loại pháp bảo… đều trao lại hết cho bọn họ.
Bách Hoa Cung gần như cũng phân phát toàn bộ Bách Hoa Dịch của họ ra ngoài.
Hồ tộc thậm chí còn huy động toàn bộ tiên gia trong tộc, liên thủ cùng với Đạo môn.
Ví dụ như Hoàng tiên, Thường tiên, Bạch tiên, Hùng tiên,… cũng lấy rất nhiều báu vật của đất trời, giao lại cho Đạo môn.
Cũng từ đó mà Đạo môn chế luyện ra các loại đan dược.
Cuối cùng, lại khen thưởng đan dược cho những nhân tài mới hoặc những người có công đức trong Đạo môn.
Hiện giờ tất cả mọi người trong Đạo môn đều đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng.
Toàn bộ các thế lực tại Trung Nguyên đều bắt tay với nhau dưới sự uy hiếp của ba tà giáo.
Bởi vì mọi người đều biết, một khi Đạo môn thất bại trong trận đại chiến, đám Mắt Quỷ sẽ mở phong ấn ra.
Hậu quả khi ấy thật không dám tưởng tượng.
Toàn bộ trái đất sẽ bị tàn phá, sinh linh đồ thán, không một ai có thể sống sót.
Tổ chim đã bị phá, liệu có còn quả trứng nào lành không?
Cho nên hiện tại, toàn bộ Đạo môn tại dương gian đều nhiệt tình tu luyện.
Đây cũng là lúc Đạo môn đạt tới thời kỳ “thịnh thế” chưa từng có, kể từ khi thời đại mạt pháp bắt đầu.