Nhìn thấy cảnh này, ba người chúng tôi lại dừng lại.
Tôi chẳng dám rề rà, chỉ chắp tay nói: “Tôi là Đinh Phàm, chuyến này đến đây chỉ để gặp Mộ Dung Ngôn.”
Nhưng tôi vừa dứt lời thì giọng nói đó lại vang lên: “Hừ, hóa ra cậu chính tên khốn đã hại Minh chủ của chúng tôi. Chúng bay đâu, bắt cậu ta cho tôi.”
Giọng nói có xen lẫn một chút tức giận.
Và ngay khi giọng nói kia vừa dứt, những cái bóng mờ mờ ở xung quanh đã ngưng tụ thành thực thể.
Trong chớp mắt, hàng trăm quỷ hồn đã xuất hiện.
Trên tay những quỷ hồn này đều lăm lăm một con dao thép, sắc mặt của ai nấy đều trắng bệch.
Bọn họ chỉ vừa mới xuất hiện, chẳng nói chẳng rằng, đã giơ dao lên muốn chém giết.
“Giết!”
Tôi không khỏi cau mày.
Quỷ hồn cầm đầu gọi Mộ Dung Ngôn là Minh chủ, vậy có nghĩa là họ cũng là thành viên của Quỷ Minh.
Bọn họ đều là đồng minh của Đạo Minh, họ đều là quỷ tốt, chứ không phải ác quỷ.
Hơn nữa, anh ta cũng nói tôi là người làm hại Mộ Dung Ngôn, cho nên mới ra lệnh cho các quỷ hồn trong Quỷ Minh ra tay với tôi.
Nói các khác, mấy quỷ hồn này đều không phải ác quỷ, mà nguyên nhân ra tay là vì Mộ Dung Ngôn.
Như vậy, tôi chẳng có lý do gì để ra tay với bọn họ, càng không thể giết chết họ.
Bởi vậy, tôi vội vàng nói:
“Đợi đã, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.
Tôi và Minh chủ Mộ Dung Ngôn của các anh đã tự định chung thân. Sao các anh lại làm thế này?”
(Tự định chung thân 私定终生: một từ cổ, ý nói hai người có tình cảm đã ước hẹn bên nhau cả đời.)
“Cậu là người, Minh chủ của bọn tôi là quỷ.
Tự định chung thân thì có ý nghĩa gì chứ?
Nếu không phải do cậu, sao thần trí của Minh chủ chúng tôi lại bị rối loạn chứ?
Bớt nói nhảm đi. Giết cậu ta!
Chờ khi nào cậu biến thành quỷ thì hãy nói sau…”
Giọng nói bí ẩn kia lại lần nữa vang lên.
Hàng trăm u quỷ ở xung quanh đã trực tiếp lao về phía chúng tôi.
Thực lực của những u quỷ này cũng khá cao, nhưng trước mặt ba người chúng tôi thì cũng chẳng cao đến thế.
Lão Phong cùng Phong ca thấy tôi không ra tay, nên họ cũng đứng yên.
Chỉ bắt chước tôi mà né đòn.
Lúc này, lão Phong không khỏi cười khổ:
“Lão Đinh, xem ra cậu cũng không được chào đón cho lắm nhỉ!”
Chính xác là không được chào đón. Nhưng cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách.
Tôi lập tức nói với hơn trăm u quỷ ở xung quanh: “Các vị, tôi không muốn làm mọi người bị thương. Tôi chỉ muốn gặp Ngôn Nhi mà thôi. Xin lỗi nhé!”
Nói xong, cả người tôi run lên.
Khí tức cường đại bùng nổ.
Sức mạnh thần thức cấp Thánh quét qua mọi phía, hình thành nên tràng vực cấp Thánh, nghiền áp toàn bộ núi rừng.
Trong lúc nhất thời, chung quanh chỉ nghe thấy tiếng gió gầm thét.
Chỉ trong nháy mắt, một tràng vực vô hình đã bao trùm hơn trăm u quỷ trong đó.
Mới giây trước chúng u quỷ còn giương dao múa vuốt với chúng tôi, lúc này ai nấy cũng kêu la thảm thiết, rồi trực tiếp ngã xuống xuống đất.
Dưới sự trấn áp của sức mạnh thần thức và tràng vực, bọn họ chỉ cảm thấy sức lực trong mình như bị rút cạn.
Tạm thời, khó có thể nhúc nhích.
Mà người luôn tránh mặt kia nhìn thấy một màn này, cũng bị dọa cho hãi hùng khiếp vía.
“Cậu, cậu, cậu đã, đã đạt tới, đạt tới cảnh giới Đạo Thánh…”
Trong ngữ điệu của người nọ tràn đầy vẻ kinh hãi.
Lúc này tôi cũng đã xác định được vị trí của người nọ.
Chí ở ngay sau tảng lớn đá cách đó không xa.
Nhưng tôi cũng không tấn công người nọ.
Thay vào đó, tôi chỉ nói với những thành viên trong Quỷ Minh đang nằm la liệt dưới đất: “Các vị, đắc tội rồi. Chuyến này Đinh Phàm tôi tới chỉ để gặp Ngôn Nhi thôi.”
Nói xong, tôi đi thẳng về phía trước.
Mà giọng nói đã ngăn cản tôi lại vang lên một lần nữa: “Cho dù, cho dù cậu có là Đạo Thánh, hôm nay cũng đừng, đừng mơ mà nhìn thấy Minh chủ nhà tôi…”
Tôi phớt là người nọ, tiếp tục đi về phía trước.
Thế mà chúng tôi mới vừa đi được vài bước, một tiếng còi dài đột nhiên vang lên, như xé toạc màn đêm và vang vọng khắp núi Cửu U.
“Chi…”
Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ núi Cửu U rung chuyển.
Âm khí và hàn khí tăng mạnh, bốn phía xung quanh chúng tôi, những vong hồn lại lần lượt xuất hiện.
Trong chớp mắt, đã có hàng trăm hàng ngàn u hồn…
*****
Phía trước và xung quanh chúng tôi, những u hồn lại lần lượt xuất hiện.
Ba người chúng tôi lại đành dừng lại.
Lúc này Phong ca còn không quên trêu chọc tôi một câu: “Đinh Phàm, buổi lễ chào mừng này của cậu, thú vị thật đấy!”
“Lão Đinh, bây giờ chúng ta nên làm gì?” Lão Phong lên tiếng.
Tôi nhìn quanh bốn phía.
Tuy rằng trước mặt có hàng trăm, hàng ngàn u hồn ngăn cản, nhưng hôm nay, tôi nhất định phải gặp được Mộ Dung Ngôn.
Tôi không tin, Mộ Dung Ngôn sẽ không gặp tôi.
Hơn nữa, trong tay tôi còn có một đoạn cỏ Uổng Tử, là hy vọng để cô ấy có thể sống lại.
Tôi không nghĩ nhiều, trực tiếp lên tiếng: “Nếu bọn họ không cho tôi đi vào, tôi sẽ tự mình đi vào trong!”
Nói xong, tôi bước nhanh về phía trước.
Lão Phong cùng Phong ca cũng nhanh chóng đuổi theo sau.
Giọng nói kia tiếp tục hét lên: “Ngăn lại bọn họ, tốt nhất là giết chết Đinh Phàm…”
Ngay khi giọng nói này phát ra, vô số quỷ hồn ở xung quanh đã hành động.
Đây đều là thành viên của Quỷ Minh, mà núi Cửu U này cũng đã trở thành cứ điểm của Quỷ Minh.
Rốt cuộc, sau khi nhận được sự hỗ trợ và nguồn lực của Đạo Minh, sức mạnh của Quỷ Minh tại đây, trong vòng hai năm qua đã phát triển nhanh chóng.
Hơn nữa, ba tà giáo bị tiêu diệt, nên thế lực của Quỷ Minh gần như đã bao trùm toàn bộ vùng đất phía đông.
Bây giờ, hàng ngàn u quỷ đang tấn công về phía chúng tôi.
Hơn nữa, những u quỷ này lại thực sự muốn giết chết chúng tôi.