Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2544

Chương 2544 Chương 2544

Nhưng khi tôi ra tay vẫn chừa cho họ đường sống.

Tôi chỉ giơ tay ngăn cản, chứ không đánh họ đánh hồn phi phách tán.

Nhưng số lượng u hồn quá nhiều, có đôi khi tôi lỡ tay đánh hơi nặng, nên cũng khó tránh khỏi có người bị thương nặng.

Trong lúc nhất thời, một trận đại chiến đã bắt đầu ngay bên ngoài núi Cửu U.

Các thành viên của Quỷ Minh lần lượt ngã xuống, nhưng lại có thêm những bóng dáng khác xuất hiện.

Đồng thời, từ trên núi Cửu U hoặc ở dưới hố sụt, lại có thêm một đám quỷ hồn bay ra.

Đảo mắt một cái, đã thấy xung quanh núi Cửu U đã xuất hiện mấy ngàn u hồn.

Những u hồn kia lại cứ liều mạng mà lao về phía chúng tôi, cả đám đều muốn giết chết tôi.

Tiếng hét chém giết tại núi Cửu U vang lên rung trời, chúng tôi không ngừng bị tấn công.

Tuy ba người chúng tôi có đạo hạnh cao, nhưng khi ra tay đều bị hạn chế.

Vì không muốn lấy tính mạng của bọn họ, cho nên chúng tôi có chút bị động.

Ra tay nặng thì sợ họ chết.

Mà nhẹ quá thì lại rắc rối.

Chẳng có cách nào khác, tôi chỉ có thể mạnh mẽ lao về phía trước.

Lợi dụng tràng vực cường đại và sức mạnh thành thức trên người mình, tôi quét ngang qua xung quanh.

Qua cảm nhận của Phong ca, nguồn gốc của cỗ sát khí kia, xuất phát từ đỉnh núi Cửu U.

Nghĩ lại thì, Mộ Dung Ngôn cũng ở chỗ đó.

Cho nên, chúng tôi lao thẳng đến đỉnh núi Cửu U.

Khi đi ngang qua hố sụt, dưới sự giúp đỡ của Thiên Nhãn, chúng tôi phát hiện ra rằng, nơi đó thế mà lại là “hố người”.

Ở bên dưới có vô số quỷ hồn, lúc nhúc không thể đếm nổi.

Lão Phong và Phong ca chưa từng đi tới nơi nào, cũng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Khi tôi nhìn thấy bên dưới chiếc hố kia đầy rẫy quỷ hồn, không khởi hãi hùng khiếp vía.

“Nơi này, nơi này sao lại có nhiều quỷ hồn như vậy?”

“Không phải ông lão trước đó đã từng nói rồi hay sao! Đây là ngôi mộ của một vị tướng quân.

Một tướng thành công vạn người bỏ xác, cái hố sụt này, sợ là một hố tuẫn táng (“chôn” người sống cùng người chết).”

(Một tướng thành công vạn người bỏ xác (一将功成万骨枯): Đây là câu thơ bắt nguồn từ bài Kỷ Hợi tuế (Hy Tông Quảng Minh nguyên niên) kỳ 1, viết vào đầu năm Quang Minh (880). Khi vua Hy Tông không nắm quyền, mà quyền lực rơi vào tay hoạn quan. Nghĩa quân Hoàng Sào khởi nghĩa, chiếm được 15 châu. Cao Biền phải điều quân dẹp loạn, khiến dân chúng điêu đứng trong loạn ly.

Câu thơ trọn vẹn là “凭君莫话封侯事, 一将功成万骨枯”tạm dịch là “Chớ nói chuyện phong hầu theo vua; Một tướng thành công vạn người bỏ xác.” Ý phê phán bậc quân hầu, quan lại chỉ tập trung vào chức quan, lễ thưởng, danh hiệu mà sẵn sàng hy sinh bao mạng người.)

Tôi đã có suy đoán, nhưng không quá chắc chắn.

Nhưng những điều này đều không quan trọng, điều quan trọng là không ai có thể ngăn cản tôi tới gặp Mộ Dung Ngôn.

Cho dù là mấy ngàn quỷ hồn này, cũng không thể.

Chỉ là khi chúng tôi chạy được tới núi Cửu U, phát hiện ra nơi này càng có nhiều u quỷ tụ tập hơn.

Số lượng đã lên tới hàng chục ngàn.

Mẹ kiếp, rốt cuộc Quỷ Minh đã tập trung bao nhiêu quân ở trong núi Cửu U này thế?

Hơn nữa, những thành viên của Quỷ Minh, lại còn không phải là những u hồn đơn độc.

Dưới trướng mỗi u hồn này còn có một đoàn quỷ binh nữa, thế này chẳng phải đã hình thành nên quân đoàn rồi còn gì?

Giờ phút này, hơn một ngàn kỵ binh quỷ đứng chắn trước mặt chúng tôi.

Một tên quỷ thống lĩnh nói với tôi: “Đinh Phàm, biết điều thì lập tức rời đi ngay. Nếu không, đừng trách bổn tọa vô tình!”

Tôi lạnh lùng, nhìn thằng về phía gã: “Không ai có thể ngăn cản tôi và Ngôn Nhi gặp nhau, cả ngài cũng không được.”

“Không biết tốt xấu!” Vị thống lĩnh Quỷ Minh kia tiếp tục mở miệng.

Lời vừa mới dứt, ngọn giáo trong tay đã chĩa thẳng về phía tôi.

Trong chốc lát, hàng ngàn kỵ binh quỷ đột nhiên thúc ngựa.

Tiếng ngựa chiến hý vang.

Hơn một ngàn kỵ binh quỷ lao về phía ba chúng tôi.

“Lão Đinh, có phải, có phải là chơi hơi lớn rồi không…” Lão Phong không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.

Những gì chúng tôi vừa phải đối mặt, cùng lắm chỉ là u hồn tán loạn.

Dù số lượng nhiều, chúng tôi tôi vẫn có thể cùng lúc đối phó được với nhiều người.

Nhưng giờ phút này, đối mặt với chúng tôi là một đội hình quân sự rồi.

Độ khó lần này đã lớn hơn nhiều.

Quan trọng nhất là chúng tôi không thể tung sát chiêu được, sức mạnh cũng bị hạn chế rất nhiều.

“Lão Phong, Phong ca, hai người lùi lại phía sau đi!”

Nói xong, tôi bước về phía trước một bước.

Toàn thân tôi run lên, đạo khí chín màu bỗng nhiên trào ra.

Sau khi dung hợp với linh khí thuộc tính kim, đạo khí chín màu đã trở nên mạnh hơn.

Trong số những người cùng bậc tu vi, tôi dám tự xưng bất khả chiến bại.

Đối mặt với hàng ngàn kỵ binh quỷ, đạo khí chín màu trực tiếp đánh ra.

“Phanh”.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cương phong nổi lên dữ dội.

Trong lúc nhất thời, người ngã ngựa đổ, hơn một ngàn kỵ binh quỷ đều bị gió mạnh xé nát thành từng mảnh.

Cùng lúc ấy, tôi, lão Phong cùng Phong ca đã nhân cơ hội lao lên.

Khi đạt tới cấp Thánh, tôi đã trải qua một sự thay đổi về chất.

Nên sức mạnh của tôi, không phải là thứ mà có thể dùng số lượng ngăn cản như bình thường được.

Chưa kể tới, cấp Thánh của tôi hoàn toàn khác với những người có cấp Thánh bình thường.

Vì trên người của tôi có nhiều loại linh lực với các thuộc tính khác nhau, giúp cho tôi không có khuyết thiếu về thuộc tính nào.

Sức mạnh của Hỏa Thiên Công khiến sức mạnh của tôi càng thêm hung hãn.

Khi tôi xuyên qua đội hình kỵ binh nọ, những u hồn đứng chắn trước mặt chúng tôi đã chẳng thể tạo nên sức uy hiếp nào.

Trước mắt chỉ còn một mảnh bằng phẳng, chúng tôi cứ thế xông thẳng lên đỉnh núi.

Thế nhưng, vào lúc chúng tôi sắp tới được đỉnh núi…

Bình Luận (0)
Comment