18 cái bóng đột nhiên xuất hiện trước mắt chúng tôi.
Khoảnh khắc 18 cái bóng này xuất hiện, tôi cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của hồn lực.
Đây là lúc cao thủ xuất hiện rồi.
Tôi dừng lại ngay lập tức.
Ngay sau đó, 18 chiếc bóng mờ ảo khi dần ngưng tụ thành hình dáng thật.
Nhìn kỹ lại, đó là 18 vị quỷ tu cường đại.
Trong số những vị quỷ tu này, tôi chỉ nhận ra mỗi một người.
Đó chính là Lịch Thiên, chủ nhân của hàng vạn ngôi mộ tại Lưỡng Hồ, vị quỷ tu mà tôi đã từng được gặp trong trận chiến tại núi Nhật Nguyệt.
Còn 17 vị còn lại, tôi chẳng biết một ai cả.
Tuy nhiên, trông 17 vị quỷ tu này đều có khí tức sánh ngang với Lịch Thiên, thậm chí còn mạnh hơn.
Nói cách khác, trong số 18 vị quỷ tu này, không một ai có tu vi thấp hơn bậc Đạo Tôn.
18 vị quỷ tu có cấp bậc Đạo Tôn, loại sức chiến đấu này thật đáng sợ.
Ngoài ra, dưới chân núi còn có mấy ngàn u hồn. Chỉ sợ là họ còn có thể quét sạch cả nhân gian mất.
Chẳng trách trước đây Đạo môn rất kiêng kị chuyện hợp lực với Quỷ Minh.
Mới chỉ qua hai năm mà thôi, với tài nguyên Đạo Minh cung cấp, vậy mà Quỷ Minh đã có được lực lượng và sức chiến đấu như vậy.
Lúc này, một ông lão tay cầm quải trượng, bống nhiên bước lên trước, nói: “Cậu Đinh, mời cậu trở về cho!”
Tôi không quen biết ông ấy, nhưng khí tức của ông ấy rất mãnh liệt, có thể tương đương với tôi.
Nhưng tôi cũng không sợ, mở miệng nói thẳng: “Tôi tới nơi này, chỉ vì để gặp Mộ Dung Ngôn. Nếu không được gặp cô ấy, tôi sẽ không rời đi.”
Vừa dứt lời, một người đàn ông thô lỗ nói: “Hừm, cậu không đi cũng được. Tự sát ngay tại đây đi. Rồi về cùng phe chúng tôi, trở thành quỷ tu.”
“Không sai, cậu tự sát thành quỷ đi! Nếu không, đường mơ tới chuyện gặp Minh chủ của chúng tôi nữa.”
“Tôi thấy cậu ta còn tiếc mạng lắm, chúng ta dứt khoát ra tay đi, giúp cậu ta thành quỷ.”
“Tên nhãi này đã hại Minh chủ của chúng ta đến mức này, là cho bần đạo chỉ cần nghĩ tới đã thấy tức rồi…”
“…”
Trong lúc nhất thời, 18 vị quỷ tu không ngừng lên tiếng, thảo luận ầm ĩ.
Thông qua lời nói của bọn họ, tôi cảm nhận được, tình hình của Mộ Dung Ngôn không tốt.
Hơn nữa, bọn họ còn rất hận tôi, muốn ép tôi chết để trở thành quỷ tu.
Đang lúc tôi chuẩn bị mở lời, Lịch Thiên vốn im lặng hồi lâu bỗng lên tiếng.
Anh ta nói: “Quan chủ, cậu đi đi! Bây giờ không phải lúc thích hợp để cậu gặp Minh chủ đâu.”
Thấy Lịch Thiên mở miệng, tôi liền hỏi một câu: “Sao lại thế? Lần này tôi tới đây chính là vì chuyện này.”
Lịch Thiên thở dài nói: “Tuy Minh chủ đã xuất quan, nhưng tình hình vẫn chưa ổn định lắm. Nếu cậu tới gặp cô ấy, chỉ sợ sẽ lại khiến cô ấy bị kích động. Cậu đi đi!”
Lịch Thiên vừa mới dứt lời, một quỷ tu cao lớn đột nhiên rút trường đao ra.
Người nọ lạnh lùng nói:
“Lịch Thiên, anh lảm nhảm với cậu ta làm cái quái gì.
18 vị quỷ chủ của Quỷ Minh ta đã tề tụ tại đây, lại có thêm 5000 đệ tử.
Chúng ta đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, giết chết tên nhãi này, dứt khoát chặt đứt chấp niệm của Minh chủ đi…”
*****
Tên quỷ chủ cao lớn kia vừa dứt lời, những quỷ chủ còn lại nghe vậy không khỏi liếc mắt nhìn nhau một lượt.
Rất nhiều quỷ tu đều khẽ gật đầu.
Chỉ có Lịch Thiên nhíu mày nói: “Như thế không hay đâu! Không thì cứ để cậu ta rời đi đi.”
“Lịch Thiên, từ khi nào lá gan của anh lại nhỏ như vậy?
Chúng ta chỉ giết cậu ta, để cậu ta biến thành quỷ tu mà thôi, chứ đâu khiến cậu ta phải hồn phi phách tán.”
“Lịch Thiên, anh không muốn ra tay cũng được thôi, cứ đứng một bên quan sát trận chiến là được!” Lại thêm một vị quỷ chủ lên tiếng.
“Thế này…”
Lịch Thiên còn muốn nói thêm gì đó, nhưng còn chưa kịp cất lời.
Tên quỷ chủ cao lớn kia bỗng nhiên nổi giận.
Hồn lực bùng nổ, hắn giơ trường đạo lên, muốn chém về phía tôi.
Quỷ tu này có thực lực bất phàm.
Là một trong 18 quỷ chủ của Quỷ Minh.
Sau khi nhận được vô số tài nguyên do Đạo Minh cung cấp, chỉ trong hai năm ngắn ngủi, tu vi của gã đã tiến bộ vượt bậc.
Đã đạt tới cảnh giới Đạo Tôn trung kỳ, có thể nói là bá chủ một phương.
Gã vừa động tay, những vị quỷ chủ còn lại cũng nhanh chóng hành động.
Trong số những quỷ chủ này, người có tu vi thấp nhất cũng là Đạo Tôn sơ kỳ rồi.
Có tu vi cao nhất là hai lão quỷ.
Một người có tu vi cận Đạo Thánh, một người có tu vi Đạo Thánh sơ kỳ.
Xét về mặt tu vi, họ cũng chẳng hề kém gì tôi cả.
Giờ phút này, 17 quỷ chủ đồng thời ra tay.
Điều này khiến lão Đinh cùng lão Phong đứng bên cạnh tôi cũng cảm nhận được áp lực.
Vậy mà tôi vẫn chẳng sợ chút nào, chỉ bình thản nói với lão Phong và Phong ca: “Lão Phong, Phong ca, hai người lui ra sau nhé.”
Nói xong, tôi tụ khí trong người, đạo khí chín màu bùng nổ.
Uy lực bậc Thánh khuấy động bốn phương.
Cả người tôi bắn thẳng ra như một viên đạn đại bác.
Trong chớp mắt, tôi đã lao vào đánh nhau cùng với 17 quỷ chủ.
Chỉ có Lịch Thiên là không tham gia vào vòng chiến, chỉ đứng từ xa quan sát với sắc mặt lo lắng.
Giờ phút này, 18 vị cường giả từ cấp Đạo Tôn trở lên đang giao chiến trong núi Cửu U.
Áp lực to lớn đó khiến tất cả u quỷ trên cả núi Cửu U đều cảm nhận được sức ép mạnh mẽ.
Rất nhiều u quỷ trong núi bị luồng khí tức kia ép phải lùi lại phía sau không ngừng.
Lão Phong và Phong ca cũng chỉ có thể vận đạo khí hộ thể.
Hai anh em nhìn chúng tôi với vẻ mặt ngưng trọng.
“Rầm rầm”, kiếm khí không ngừng càn quét.
Nhưng tôi vẫn ngạo nghễ không chịu lùi.
Vừa thình lình ra tay, tay tôi đã tóm lấy cổ của một vị quỷ chủ.
Vị quỷ chủ này, chính là chủ của vùng sông Ba Xuyên.
Hai năm trước gã đã đầu quân cho Quỷ Minh, được Mộ Dung Ngôn coi trọng, đã bổ nhiệm làm một trong 18 vị quỷ chủ.