Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2547

Chương 2547 Chương 2547

Cho dù lúc này, cô ấy đã trở thành lệ quỷ áo tím, là ác quỷ cực âm cực sát trong truyền thuyết.

Nhưng tình cảm của cô ấy dành cho tôi vẫn y như trước, không hề thay đổi.

Tôi từ từ lấy cỏ Uổng Tử ra.

Một đoạn cỏ nhỏ màu xanh lục, chỉ còn lại một đoạn ngắn ở giữa.

Màu xanh biếc tươi đẹp, ẩn ẩn trong đó có luồng năng lượng mãnh liệt, dao động của cách kỳ lạ.

Từ phía xa, 18 quỷ chủ đều đã nhìn thấy thứ ấy.

“Đó, đó là cái gì?”

“Khí tức kỳ lạ kia, làm cho toàn thân tôi đều thấy dễ chịu.”

“Kia là loại cỏ gì vậy? Mùi hương toả ra làm tâm trạng tôi thoải mái…”

“…”

18 quỷ chủ dù đứng xa như vậy, nhưng vẫn có thể cảm nhận được một chút, ai nấy đều kinh ngạc mà cảm thán không ngừng.

Tất nhiên họ không biết rằng thứ này chính là tiên bảo của Địa phủ.

Phải mất hàng nghìn năm mới có được một ngọn cỏ như vậy, đó là kết quả của do âm sát khí ngưng tụ lại.

Đó là vật của cõi chết, là báu vật quý giá của cõi chết.

Đối với linh hồn của mọi sinh linh, nó có tác dụng chữa trị rất mạnh và đặc biệt.

Mộ Dung Ngôn dù đã thành quỷ cực âm cực sát, nhưng nét mặt cũng hơi thay đổi.

Cô ấy hít một hơi thật sâu: “Mùi này thơm quá.”

Tôi mỉm cười: “Ngôn Nhi, mau ăn đi!”

Mộ Dung Ngôn gật đầu một cái, cầm lấy đoạn cỏ trong tay, chuẩn bị ăn nó.

Bỗng nhiên, vào đúng lúc này, trong cơ thể của cô ấy, lại thình lình bộc phát ra một luồng sát khí mãnh liệt dị thường.

Vẻ mặt vừa rồi còn dịu dàng hạnh phúc, nháy mắt đã trở nên lạnh lùng và dữ tợn.

Cô ấy nắm chặt cỏ Uổng Tử, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Đôi mắt vừa rồi còn lấp lánh sáng ngời, thế mà giờ phút này, nó lại hoá thành đôi mắt trắng bệch vô hồn.

Trên mặt cô ấy cũng lộ ra tia sát khí lạnh lùng.

Cả người cô ấy chìm trong sát khí, bỗng nhiên kích động: “Anh, anh là ai?

Anh đang làm gì? Sao lại cho tôi dùng thứ này?

Anh, sao anh lại giả dạng thành Đinh Phàm?

Anh ấy chết rồi, anh ấy đã chết rồi.

Là anh, là anh đã giết anh ấy.

Đúng, đúng là anh, chính là anh.

Phải chết, anh nhất định phải chết…”

****

Tất cả điều này thay đổi quá nhanh, đến mức tôi thậm chí còn không kịp lấy lại bình tĩnh.

Thái độ của Mộ Dung Ngôn đã thay đổi, so với vừa rồi, hoàn toàn khác với dáng vẻ vừa rồi.

Sát khí đột nhiên quấy rối, khiến cho tâm trí của Mộ Dung Ngôn có chút không ổn định.

Nhìn Mộ Dung Ngôn trước mắt, tôi rất đau lòng.

Bởi vì tất cả chuyện này, đều là do tôi mà nên.

Tất cả là do tôi, nên Mộ Dung Ngôn mới biến thành dáng vẻ này.

Tất cả là do tôi, nên Mộ Dung Ngôn mới biến thành cực âm cực sát, tâm trí mới bị sát khí ảnh hưởng.

“Thi Muội, là anh đây! Anh là Đinh Phàm!” Tôi vội kêu tên cô ấy.

“Không, anh ấy đã chết, anh ấy chết rồi. Anh biết không? Anh biết không?”

Mộ Dung Ngôn lại la hét, từ trong lời nói của cô ấy, tôi có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Mộ Dung Ngôn.

Tình yêu cô ấy dành cho tôi, làm cho tôi vô cùng cảm động.

Cho dù đã hoá sát đi chăng nữa, nhưng trong lòng Mộ Dung Ngôn vẫn có tôi, có dáng hình của tôi, vẫn có tình cảm dành cho tôi.

Chỉ là hiện tại, cô ấy không được tỉnh táo mà thôi.

“Là anh, anh đã về rồi đây. Anh đã quay lại rồi.”

“Không, là anh đã giết anh ấy. Tôi phải giết anh, báo thù cho đồ tồi đó…”

Nói xong, Mộ Dung Ngôn bỗng nhiên ra tay.

Sát khí cường đại quét qua, một chưởng nhằm thẳng vào ngực tôi.

Nếu lúc này, bị Mộ Dung Ngôn đánh trúng, dù tôi không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Cảm nhận được sát khí cường đại dao động, sau khi Mộ Dung Ngôn hóa thành lệ quỷ, tu vi của cô ấy đã đạt tới được cảnh giới Đạo Thánh trung kỳ.

Năm xưa, trước khi Mộ Dung Ngôn rơi vào tay đám Mắt Quỷ, bản thể của cô ấy hẳn là có tu vi rất cao.

Chắc cũng đã tới được cảnh giới Đạo Tôn đỉnh phong.

Thật sự không ngờ tới, dù đã hoá thành âm sát, nhưng đạo hạnh của Mộ Dung Ngôn vẫn đạt được tới cảnh giới Đạo Thánh trung kỳ.

Cảnh giới này, đã vượt qua tôi hẳn một kỳ vị.

Ở cảnh giới Đạo Thánh, chỉ cách một kỳ bị thôi cũng đã là nghiêng trời lệch đất.

Đối với những người tu Đạo như chúng tôi, chỉ một kỳ nho nhỏ này cũng là cách biệt rất lớn.

Dù có cố gắng tu luyện mười năm, trăm năm, cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.

Cho dù trên người tôi có linh lực chín màu, dám tự xưng là vô địch trong những người cùng cấp, nhưng lúc này tôi cũng không dám lơ là.

Đạo khí trong người tôi bùng nổ, dừng như hóa thành ngọn lửa chín màu.

Tôi trực tiếp ngăn cản Mộ Dung Ngôn.

Chỉ trong tích tắc, hai người chúng tôi đã lao vào đánh nhau.

Uy lực cuồng mãnh cấp Đạo Thánh, rung chuyển toàn bộ núi Cửu U.

18 quỷ chủ, cùng lão Phong, Phong ca và tất cả quỷ hồn còn lại của Quỷ Minh đang ở dưới chân núi, đều cảm nhận được loại áp lực này.

Biểu hiện của hai người chúng tôi trong trận chiến này, đều mạnh mẽ đến dị thường.

Một người, có tu vi cực cao, lại còn hóa thành lệ quỷ áo tím, cực âm cực sát, là Mộ Dung Ngôn.

Người còn lại, trên thân có đạo khí chín màu, lại có thêm rất nhiều loại linh lực thuộc tính khác nhau, đó chính là tôi.

Nhờ có những loại đạo khí này, nên tôi có thể ngăn lại bất cứ loại linh lực thuộc tính nào.

Hơn nữa, Hoả Thiên Công có tác dụng áp chế đặc biệt đối với quỷ hồn.

Cho nên, dù tu vi của Mộ Dung Ngôn có cao hơn tôi một kỳ vị, nhưng cũng khó có thể đánh bại tôi được.

Về phần tôi, tôi cũng không ra tay nặng với Mộ Dung Ngôn.

Mà tôi chỉ liên tục phòng ngự một cách bị động, đồng thời không ngừng gọi cô ấy: “Thi Muội, em tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi…”

Trận chiến diễn ra ác liệt, khí thế cuồng bạo bao trùm.

Bình Luận (0)
Comment