Đây là trận chiến quyết định chính Đạo tại nhân gian này, chúng tôi chỉ được thắng lợi, không thể thất bại.
Bởi vì hậu quả của việc thất bại rất lớn, chúng tôi chỉ có thể chết mà thôi.
Tất cả những người thân phía sau chúng tôi, cùng vạn vật sinh linh đều sẽ rơi vào cảnh đồ thán.
Ngay sau khi vừa rời cảng, đoàn thuyền của chúng tôi đã bắt đầu tăng tốc.
Ước tính tầm sáu ngày sau là chúng tôi có thể đến được Biển Sương Mù.
Nếu thuận lợi, sau ba ngày nữa là chúng tôi có thể đến được Đảo Mắt Quỷ.
Đương nhiên, đây là trong tình huống suôn sẻ.
Nhưng hành trình này chắc chắn sẽ không hề thuận lợi như vậy được.
Khoảnh khắc chúng tôi rời khỏi cảng Nham Nhai Thạch, vận mệnh đã sắp xếp chúng tôi buộc phải bước lên con đường huyết chiến rồi.
Ngày đầu tiên trôi qua rất suôn sẻ.
Đương nhiên, chúng tôi vẫn chưa rời khỏi đất liền bao xa.
Tuy nhiên vào ngày thứ hai, một vài thuỷ yêu bơi dưới nước dẫn đường đã truyền tình báo tới.
Họ nói dưới biển xuất hiện một vài con thuỷ quái.
Những con thuỷ quái này đang bơi lang thang ở phía xa, chúng đã phát hiện ra chúng tôi.
Bởi vì khoảng cách rất xa, nên thuỷ yêu cũng không bắt được bọn chúng.
Vì vậy, chúng tôi chỉ có thể mặc kệ thuỷ quái.
Chỉ có thể dặn thuỷ yêu phải theo dõi và kiểm soát chúng chặt chẽ.
Sang đến buổi tối ngày thứ ba, chúng tôi gặp phải sự ngăn cản đầu tiên từ sóng biển.
Nhưng chúng giống như những trận tập kích và làm phiền với quy mô nhỏ.
Làn sóng này dẫn khoảng 30 con thuỷ quái tới đây.
Đám thuỷ quái này cũng giống hệt với bầy thuỷ quái mà trước đó tôi đã từng nhìn thấy.
Chúng có hình người, vảy cá bao quanh khắp cơ thể, còn có mang cá.
Trong tay chúng cầm một loại vũ khí trông như cây lao bắt cá.
Bọn chúng tấn công con thuyền số 7 đầu tiên, nhưng mẹ kiếp, bọn chúng không hề biết được con thuyền số 7 ấy chính là thuyền của Ngũ Độc Giáo và một số môn phái nhỏ ở Miêu Cương.
Nói cách khác, trên thuyền ấy, con mẹ nó toàn là kẻ dùng độc.
Kết quả, đám thuỷ quái này vừa mới tới gần thuyền, đã bị Thánh Cô của Ngũ Độc Giáo là Hoa Yên Chi rắc một ít “gia vị”.
Thứ “Gia vị” này vừa mới gặp nước biển, đã lập tức biến nước biển thành một mảng đỏ ngầu như máu.
Nếu nhìn kỹ, bạn sẽ thấy trong đó có vô số con sâu nhỏ màu đỏ như máu.
Dưới sự khống chế của Hoa Yên Chi, đám sâu kia sinh sôi nảy nở với tốc độ chóng mặt.
Còn chưa tới năm phút, mấy chục con thuỷ quái vừa tấn công thuyền của họ đã bị cổ trùng cắn chết toàn bộ.
Bởi vì chỉ cần dính phải một chút trùng độc này, chỉ trong chốc lát, cơ thể của người bị nhiễm sẽ xuất hiện vô số độc trùng.
Đám sâu này sẽ cắn vào mạch máu, phá hỏng lục phủ ngũ tạng, gặm tuỷ ăn não.
Những con thuỷ quái kia chết một cách vô cùng bi thảm!
Nhìn lại chúng tôi, một chút thiệt hại cũng chẳng có.
Điều này làm cho rất nhiều vị đạo hữu đều nảy sinh lòng sợ hãi với Ngũ Độc Giáo.
Mụ nội nó, thế này thì ai dám trêu chọc bọn họ?
Nói không chừng, một ngày đẹp trời nào đó, bạn sẽ bị người ta hạ cổ trùng, cắn chết ngay trong lúc đang say giấc nồng đấy…
*****
Tuy rằng cổ thuật của Ngũ Độc Giáo rất lợi hại, khiến ai thấy cũng kiếp vía hồn kinh.
Nhưng hiện giờ, các vị đạo hữu thấy cảnh vừa rồi lại rất phấn khích.
Bởi vì Ngũ Độc Giáo đang đứng về phe của chúng tôi.
Đám yêu đồ tà giáo kia đương nhiên sẽ hứng chịu đủ mọi loại đau khổ.
Sau đêm ngày thứ ba, mấy ngày nữa chúng tôi sẽ tiến sâu ra biển.
Chúng tôi đã đi được hàng ngàn hải lý, trên toàn bộ mặt biển, ngoại trừ đoàn thuyền của chúng tôi thì chẳng còn con thuyền nào khác.
Thi thoảng còn nhìn thấy mấy con cá lớn trồi lên mặt nước.
Buổi tối, trên mặt biển còn có vài đốm sáng.
Đó là một con trai biển khổng lồ, nó đang không ngừng đóng mở vỏ trai, hấp thụ ánh trăng, nuôi dưỡng ngọc quý.
Đồng thời, bây giờ không phải mùa mưa.
Cho nên, mặt biển tĩnh lặng, làm cho mọi người đều ngẩng đầu lên ngắm bầu trời đêm.
Ở phía xa đại dương, chính là nơi trận chiến sắp nổ ra, nhưng chúng tôi lại cứ như đang ra biển du lịch vậy.
Thế nhưng, sâu thẳm trong tận đáy lòng, mọi người đều hiểu rõ.
Đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão, khoảng thời gian yên tĩnh cuối cùng trước trận đại chiến.
Cho đến ngày thứ sáu, cuối cùng chúng tôi cũng tới được Biển Sương Mù.
Sương mù dày đặc bao phủ cả bầu trời, che lấp cả một vùng biển bao la.
Sau khi đi vào vùng biển này, tất cả mọi loại công cụ đều trở nên vô ích.
Đến cả những hoa tiêu dày dặn kinh nghiệm hàng hải nhất, cũng sẽ bị lạc trong vùng biển này nếu không có hải đồ.
Mà chúng tôi đã có được hải đồ từ lâu rồi.
Chúng tôi cũng có được một chiếc la bàn định hướng đặc biệt, cho nên việc chúng tôi tìm được Đảo Mắt Quỷ trong màn sương mù cũng chỉ là vấn đề thời gian nữa thôi.
Nhưng trước đó, chúng tôi phải đối mặt với sự ngăn cản mạnh mẽ của Tà Giáo Mắt Quỷ đã.
Bởi vì khoảnh khắc chúng tôi tiến vào trong Biển Sương Mù, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng khí tức áp lực mạnh mẽ.
Dường như, có một loài mãnh thú nào đó rất ghê gớm muốn thoát ra khỏi lồng giam.
Sở dĩ như vậy là vì trên Đảo Mắt Quỷ có một phong ấn.
Đằng sau phong ấn là Thâm Uyên, nơi có con Mắt Quỷ đáng sợ kia.
Nó vốn nằm sâu trong sáu vực.
Một khi phong ấn này bị phá giải, nó sẽ gián tiếp liên thông với sáu vực.
Hiện giờ, phong ấn đã bị suy yếu.
Khí tức của yêu ma tại sáu vực cũng dần dần toả ra.
Cho nên, mọi người mới cảm nhận được cảm giác như vậy.
“Biển Sương Mù!”
“Nơi này chính là Biển Sương Mù sao?”
“Loại khí tức này, áp lực quá!”
“Trước đây tôi đã nghe một vị tiền bối nói, đây chính là khí tức của yêu ma từ sáu vực.