Mọi người lần lượt nói, họ đặt tất cả hy vọng của mình lên người tôi.
Nghe đến đó, tôi nghiến răng một cái, chuẩn bị rời khỏi đây.
Mà lúc này, Mộ Dung Ngôn đứng cách đó không xa. đột nhiên mở miệng nói: “Đinh Phàm, em lên đó cùng với anh!”
Nhìn ánh mắt kiên định của Mộ Dung Ngôn, tôi khẽ gật đầu: “Được!”
Nói xong, cả hai chúng tôi đều quay người, mở ra một con đường máu, tiến thẳng lên đỉnh núi, nơi Thiên môn toạ lạc.
Sau khi tiến lên phía trước, không ai có thể ngăn cản được hai chúng tôi.
Bây giờ, tất cả quái vật, yêu đạo, tà tu,… đều đang ngăn cản sức tiến công của các phái Đạo môn ở dưới chân núi Thiên môn.
Trên núi, chỉ còn một ít quỷ tu canh núi, thực lực không được tính là quá mạnh.
Mặc dù ở đây, chúng tôi đã bị Mắt Quỷ áp chế, nhưng tôi và Mộ Dung Ngôn vẫn có thể bay lên trên không.
Giờ phút này, những tên cường giả còn lại của tà giáo Mắt Quỷ đều đã bị giữ chân.
Không ai ngăn cản chúng tôi, hai người chúng tôi lại có thể bay lượn trên không, vì thế chúng tôi đã xông thẳng lên đỉnh núi Thiên môn.
Đồng thời, tôi cũng tiện tay chém chết thêm mấy tên cường giả của tà giáo Mắt Quỷ.
Tuy rằng bên phía chúng tôi đã chịu tổn thất nghiêm trọng.
Nhưng quả thật, chúng tôi đang bắt đầu chiếm được thế thượng phong.
Trong đó, có một vài đệ tử của các phái cũng lục tục phá được phòng tuyến, tiến thẳng lên đỉnh núi Thiên môn.
Tốc độ của tôi và Mộ Dung Ngôn cực nhanh, cho dù có bị năng lượng của Mắt Quỷ kiềm chế, nhưng cũng nhanh chóng tiến tới đỉnh núi của đảo Mắt Quỷ.
Nơi này chính là nơi được gọi là Thiên môn.
Ánh sáng đỏ như máu chiếu thẳng tới bầu trời được giải phóng từ đây.
Con mắt lơ lửng trên bầu trời, đang ngưng tụ dưới ánh sáng đỏ rực như máu này.
Thiên môn chỉ có hai cây cột màu đen, rất cao.
Mỗi một cây cột đều cao hơn 30 mét, bên trên có khắc những phù văn đặc biệt.
Đó chính là phong ấn.
Một khi Mắt Quỷ trên không trung ngưng tụ thành thực thể, có nghĩa là phong ấn đã bị phá bỏ.
Nơi này sẽ được nối liền với Thâm Uyên và sáu vực, đám yêu ma quỷ quái từ nơi đó sẽ tràn tới thế giới của chúng tôi.
Đứng trước Thiên môn, có một người đàn ông cao lớn.
Khuôn mặt người nọ anh tuấn lạnh lùng, đôi môi màu tím của gã đặc biệt bắt mắt.
Người này chẳng phải ai khác, chính là Giáo chủ của tà giáo Mắt Quỷ, kẻ đã sống hơn 300 năm, Viêm Tiêu.
Bên cạnh gã là một cỗ quan tài bằng thuỷ tinh.
Gã đưa lưng về phía Thiên môn, lẳng lặng nhìn tôi và Mộ Dung Ngôn.
Phía trước người gã, có tới hơn trăm tên cường giả của phái Mắt Quỷ.
Giờ phút này, chúng đang quỳ trên mặt đất, hướng mặt về phía Viêm Tiêu…
****
Ngay khi tôi và Mộ Dung Ngôn vừa xuất hiện, hơn một trăm tên yêu đồ Mắt Quỷ này cùng đồng loạt đứng dậy.
Chúng nhìn về phía tôi và Mộ Dung Ngôn, đột nhiên hét lớn:
“Thề sống chết bảo vệ Thánh Đình.”
“Thề sống chết bảo vệ Thánh Đình.”
“Thề sống chết bảo vệ Thánh Đình.”
“…”
Sau khi liên tục hét lên vài lần, hơn một trăm tên cường giả Mắt Quỷ này lần lượt ra tay với tôi và Mộ Dung Ngôn.
Tất cả những tên cường giả này, hẳn đều ôm tâm trạng sẵn sàng hy sinh rồi.
Chúng đã hấp thụ chân nguyên vô tận của Mắt Quỷ, thực lực đều đã đạt tới cấp Thánh.
Số lượng của chúng có hơn trăm người.
Một trăm cường giả cấp Thánh.
Nhìn thấy cảnh này, cả tôi và Mộ Dung Ngôn đều không khỏi hơi kinh ngạc.
Hơn trăm tên cấp Thánh, mẹ kiếp, đây là khái niệm gì?
Nói ra thì có khả năng sẽ không ai tin được.
Tuy nhiên, sau khi cần thận quan sát, hai người chúng tôi vẫn phát hiện ra điều kỳ lạ.
Năng lực của bọn chúng hẳn chỉ đạt cực hạn khi ở trên đỉnh núi này.
Chỉ là do sức mạnh của Mắt Quỷ, cho nên chúng mới trở nên mạnh mẽ như vậy mà thôi.
Nhưng khoảng cách này là vô cùng hạn chế.
Một khi chúng rời khỏi đỉnh núi này, bọn chúng sẽ không thể nào lên tới cấp Thánh.
Nói cách khác, trạng thái hiện tại của bọn chúng, chẳng qua chỉ là một thể năng lượng.
Mỗi một tên ở đây đều là vật dẫn cho Mắt Quỷ, chỉ thế mà thôi.
Ngay cả khi tôi không giết chúng, chúng cũng chẳng còn sống được bao lâu, rất nhanh sẽ chết.
Bởi vì năng lượng quá lớn nên chúng có thể sẽ không chịu đựng được lâu nữa đâu.
Nhưng chúng tôi không đủ thời gian để chờ đợi.
Dù rằng chúng tôi biết đám này chỉ là vật dẫn năng lượng cho Mắt Quỷ, chỉ là một thể năng lượng mà thôi, chúng đang dùng chính mạng sống của mình để chiến đấu với chúng tôi.
Nhưng, chúng tôi cũng chỉ có thể đón nhận như cũ.
Như thế mới có thể tiết kiệm thời gian, mới có thể ngăn cản Thiên môn bị mở ra, phong ấn bị phá vỡ.
Chớp mắt, tôi cùng Mộ Dung Ngôn đã lao vào đánh nhau với hơn trăm tên cấp Thánh kia.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, phía trước Thiên môn nổ ra một trận đại chiến, trước nay chưa từng xảy ra.
Tôi và Mộ Dung Ngôn lấy hai đấu hơn trăm. Hơn trăm tên cấp Thánh, trong đó có rất nhiều thể năng lượng đã đạt đến cảnh giới Đạo Thánh đỉnh phong.
Hơn nữa, chúng tôi còn bị khí tức từ ảo ảnh con Mắt Quỷ trên đầu áp chế.
Tuy rằng, lúc này, tu vi của tôi đã lên đến cảnh giới Đạo Đế trung kỳ, nhưng tôi vẫn phải gắng hết sức.
Mộ Dung Ngôn mới tiếp cận Đạo Đế, cơ thể lại bị thương nhiều lần.
Giữa trận chiến, các vị đồng đạo ở dưới chân núi cũng lục tục tấn công lên núi.
Khi nhìn thấy ở đây có hơn trăm tên yêu đạo cấp Thánh, họ cũng không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.
Thế nhưng, chẳng có ai do dự.
Mọi người sôi nổi gia nhập vòng chiến đấu, dù biết rằng rất khó khăn.
Nhưng sau khi trải qua một khoảng thời gian dài chiến đấu…
Chúng tôi vẫn giành được thắng lợi.
Khi tên yêu đạo cuối cùng trong số hơn trăm tên cấp Thánh ngã xuống, cả một tà giáo Mắt Quỷ chỉ còn lại đúng một người là Viêm Tiêu.