Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2615

Chương 2615 Chương 2615

Trận chiến trở nên rất kịch liệt, thương vong vô số.

Ở không trung cách đó không xa, nhóm chiến đấu của Tần tiền bối và những người khác cũng đang tiến vào giai đoạn gay cấn.

Trận chiến của tôi và Viêm Tiêu cũng vô cùng khốc liệt.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi nhất định sẽ thua.

Nhưng vào lúc này, Tần tiền bối, Long Tuyền tiền bối cùng những tiền bối khác đột nhiên bộc lộ thực lực.

Long Tuyền tiền bối kích hoạt thuật Tam Độn Nạp Thân, dùng một quyền đánh bay một tên yêu đạo mạnh mẽ cấp Đế.

Tần tiền bối cũng đột nhiên ra tay, trực tiếp giết chết một tên yêu đạo.

Cung chủ Bách Hoa Cung cũng đánh cây kích của mình ra, sấm sét lóe lên, lại giết chết một tên yêu đạo khác.

Những tên yêu đạo này đều là thể năng lượng được tạo nên từ sức mạnh của Mắt Quỷ, chứ tu vi bản thân của chúng vốn không cao như vậy.

Sau khi đám này chết đi, cán cân đã nghiêng sang một bên.

Vừa rồi, sức lực hai bên còn ngang nhau, giờ phút này các vị tiền bối đã chiếm được thế thượng phong.

Mấy tên yêu đạo Mắt Quỷ cấp Đế đã ngã xuống hết rồi.

Phía bên chúng tôi, Hồ Mẫu, Giáo chủ Ngũ Độc Giáo, Tây Môn tiền bối cũng bị thương nặng, mất đi sức chiến đấu.

Giáo hoàng Sử Ngang, thậm chí còn bị đánh ngất.

Hiện tại, chỉ còn bốn vị Đạo Đế là vẫn còn sức chiến đấu, nhưng họ đều đã bị thương.

Bọn họ lao tới với tốc độ chóng mặt, nháy mắt đã chạy tới đỉnh Thiên môn, nơi tôi đang chiến đấu.

Thấy thế, tôi không khỏi vui mừng.

Bốn vị tiền bối cùng với tôi, chẳng lẽ còn không đánh lại được Viêm Tiêu hay sao?

Ai ngờ Viêm Tiêu lại đột nhiên cười lạnh: “Tới vừa đúng lúc!”

Nói xong, trên trán của Viêm Tiêu xuất hiện tròng mắt thứ ba, khí tức cường đại bùng nổ.

Con Mắt Quỷ đang ngưng tụ trên trời không kia, trực tiếp đáp xuống.

Khoảnh khắc ấy, nó đã bao phủ toàn bộ đỉnh núi và Thiên môn.

Trong phút chốc, áp lực vô tận đánh úp tới.

Uy lực kia quá mạnh, khiến cho cả tôi và bốn vị Đạo Đế đều phải phun ra một ngụm máu tươi.

Đồng thời, con mắt kia đột nhiên bắn ra năm sợi xích màu đen có thể phát sáng.

Đó là những sợi xích sắt được biến đổi từ dòng năng lượng của nó, chỉ chớp mắt, xích sắt đã quấn quanh năm người chúng tôi.

Chúng tôi muốn tránh thoát, lại phát hiện mình không thể thoát ra được.

Hơn nữa, sợi xích sắt kia còn không ngừng hút lấy năng lượng trong cơ thể của chúng tôi.

Tốc độ hút quá nhanh khiến sức lực của tôi trong nháy mắt bị giảm xuống, chỉ còn ở cảnh giới tiếp cận Đạo Đế.

“Không ổn, chúng ta trúng chiêu rồi.” Long Tuyền tiền bối lên tiếng.

“Xiềng xích đánh không được, giãy giụa cũng không xong, mà năng lượng trong người lại biến mất càng nhanh.” Cung chủ Bách Hoa Cung cũng góp lời.

“Đây không phải là sức mạnh của nhân gian giới chúng ta, nó đến từ sáu vực.” Quỷ Mẫu nói.

“Chẳng lẽ, chúng ta không thể hoá giải được thảm họa này hay sao?” Tần tiền bối nhíu mày.

Đạo môn đã chuẩn bị lâu như vậy, toàn bộ các thế lực trên nhân gian cùng tụ hợp, chẳng lẽ vẫn phải chịu thất bại ư?

Viêm Tiêu lại đột nhiên bật cười “Ha ha”.

“Bản tôn đã sớm chuẩn bị cho các người rồi.

Sức mạnh này của Mắt Thánh, được đặc biệt sử dụng để đối phó với các người.

Đây là sức mạnh cấp Tiên, nó có thể phá vỡ sức mạnh của pháp tắc tại nhân gian.

Cho dù có là thần tiên đi nữa, cũng khó có thể tránh thoát.

Chưa kể, các người còn chưa đạt tới cảnh giới cấp Tiên.”

Khó trách đám xiềng xích này vừa vững chắc lại có thể hút được năng lượng của chúng tôi, hoá ra nó là đồ vật thuộc cấp Tiên.

Tôi rất kinh ngạc, sau đó cũng rơi vào trong trầm mặc.

Nếu thật sự là đồ vật cấp Tiên, chúng tôi còn có khả năng chiến thắng hay không?

“Khương Minh, bây giờ mày hãy lấy mạng mình để mở Thiên môn ra đi!”

Nói xong, Viêm Tiêu ra tay, chuẩn bị giết chết tôi.

Tuy nhiên, Tần tiền bối cũng đột nhiên ra tay, do bị xiềng xích hạn chế, nhưng ông ấy vẫn đứng ở trước mặt, chặn đường Viêm Tiêu.

Đồng thời, Long Tuyền chân nhân, Quỷ Mẫu, Bách Hoa Cung chủ cũng làm y hệt như vậy.

“Các vị tiền bối!”

Tôi nhìn bóng lưng của bốn vị Đạo Đế, bóng lưng của họ thật hùng vĩ, trong lòng tôi không khỏi cảm động.

Tần tiền bối lại nói với tôi: “Đinh Phàm, còn chưa đến giây phút cuối cùng, sống hay chết, còn rất khó nói.”

“Nhóc con, đừng ngây người ra nữa.” Long Tuyền chân nhân cũng mở miệng.

Mà Viêm Tiêu, lại tiếp tục ra tay.

Bốn vị tiền bối vẫn nghiến răng ngăn cản gã.

Nhưng sau mỗi một lần ngăn cản, năng lượng và thể lực trong cơ thể họ lại bị hao hụt một lượng lớn.

Thực lực giảm xuống chóng mặt, hiện tại, tu vi của họ đã rơi xuống cảnh giới Đạo Đế sơ kỳ.

Còn Viêm Tiêu lại có tu vi Đạo Đế đỉnh phong.

“Ha ha ha, giãy giụa cũng vô ích thôi.”

Nói xong, một đạo kiếm khí lại quét qua.

Bốn vị tiền bối lần lượt ho ra máu, thậm chí còn chẳng đứng vững được nữa.

Tôi nhìn bọn họ, nhìn thi thể của Dương Tuyết, lại nhìn sang các vị đồng đạo đang hăng hái chiến đấu ở bên ngoài, họ đang không tiếc thân mình để ngăn cản đám yêu đạo.

Tôi cảm giác như mình đang rơi vào tuyệt cảnh.

Tôi đã vận dụng tất cả các kỹ năng của mình rồi.

Tuy nhiên vẫn không thể trở thành đối thủ của Viêm Tiêu, hiện tại tôi còn bị xích sắt trói buộc, đến bảo vệ bản thân còn khó khăn.

Tôi có thể làm gì để thay đổi cục diện trận chiến đây?

Tôi nắm chặt kiếm Kỳ Lân, không ngừng chém vào chiếc xích sắt được tạo từ năng lượng kia.

Âm thanh “Đang đang đang” vang lên, tôi cố gắng phá đứt đoạn xích này.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Tôi phải làm gì, mới có thể xoay chuyển tình hình trận chiến này?

Nhưng vào lúc này, bên tai tôi bỗng nhiên vang lên một giọng nói: “Nhóc con, cuối cùng tôi cũng giúp được cậu một phen rồi!”

“Tiền bối?” Tôi có chút ngạc nhiên, Kỳ Lân tiền bối sẽ giúp tôi một phen ư?

Bình Luận (0)
Comment