Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2616 - Chương 2516

Chương 2516 Chương 2516

Chẳng lẽ, tiền bối có cách gì sao?

Ngay sau đó, giọng nói của Kỳ Lân tiền bối lại lần nữa vang lên:

“Trong tay cậu có bảy viên linh thạch, bên trong chúng đều ẩn chứa năng lượng vô tận.

Tôi có thể giúp cậu, tạm thời hợp nhất cùng với chúng.

Như thế, cậu có thể có được một nguồn năng lượng vô tận.

Nhưng thời gian của cậu cực ngắn, hơn nữa cũng phải chịu tác dụng phụ rất nghiêm trọng.

Có thể, cậu sẽ phải chết. Cậu dám không?”

Giọng điệu của tiền bối rất nặng nề.

Tuy nhiên, trong lòng tôi lại cảm thấy vui mừng, hiện giờ đang là lúc mấu chốt, tôi có gì mà không dám chứ?

Một khi tôi bị Viêm Tiêu bắt được, cả tam giới đều không thể giữ nổi.

Hy sinh một mình tôi, thì đã tính là gì?

Tôi lập tức mở miệng nói: “Tiền bối, tôi dám, tôi không sợ chết, xin tiền bối hãy giúp tôi.”

Tôi vội vàng nói, bốn vị tiền bối cấp Đạo Đế đứng trước mặt tôi đã sắp không chịu đựng được nữa rồi.

Viêm Tiêu vẫn cười “Ha ha” rất lớn.

Như thể gã đang đùa bỡn con mồi của mình, nên không vội vã giết chết bốn vị tiền bối.

Bởi vì gã cho rằng, gã đã thắng lợi, Thiên môn sắp được mở ra, gã đã trở thành kẻ thống trị thế giới.

Trong khi Viêm Tiêu đang trêu đùa bọn họ, gã hoàn toàn không biết, tôi đang âm thầm trao đổi với Kỳ Lân tiền bối.

“Thế thì được, sẽ hơi đau một chút đấy. Cậu cố gắng chịu đựng nhé.”

“Tiền bối làm đi.” Tôi lại trả lời.

Ngay sau đó, thân kiếm của tiền bối đột nhiên bộc phát ra luồng khí tức cuồn cuộn.

Chớp mắt, bóng dáng một con Kỳ Lân dần xuất hiện.

Tần tiền bối nhìn thấy hình ảnh ấy, trong lòng không khỏi run rẩy.

Ông ấy vô thức hô lên một tiếng: Kiếm Linh.

Mà Viêm Tiêu, thậm chí cả con Mắt Quỷ đang lơ lửng kia, đều nhìn chằm chằm về phía tôi.

Nhưng lúc này, bảy viên linh thạch đột nhiên xoay quanh người tôi.

Cuối cùng, bảy tia sáng màu khổng lồ được phát ra.

Kỳ Lân tiền bối đột nhiên phát ra một tiếng gầm lớn.

“Vèo vèo vèo”, cả bảy viên linh thạch đó đều bay vào giữa lông mày của tôi…

Trong nháy mắt, tôi đã cảm nhận được sự xuất hiện một nguồn sức mạnh vô tận.

Toàn thân tôi đau đớn tột cùng, như thể từng tế bào đều bị xé rách.

Dòng năng lượng liên tục quanh quẩn trong trong cơ thể tôi.

Tinh thần của đã tôi sắp sụp đổ và đau đớn, nhưng giọng nói của Kỳ Lân tiền bối lại vang vọng bên tai tôi.

“Nhóc con, cố gắng một chút. Tôi đang củng cố dòng năng lượng cho cậu.”

Nói thật thì tôi cũng cảm nhận được nó rồi.

Có một luồng khí tức đặc biệt, đang dẫn đường cho bảy dòng năng lượng cường đại kia.

Đó là khí tức của Kỳ Lân tiền bối, tiền bối dùng chính khí tức của mình để dẫn đường cho năng lượng.

Nhưng tôi lại không phát hiện ra rằng…

Thân kiếm của tiền bối, lúc này đây đang xuất hiện những vết nứt, hơn nữa, số lượng vết nứt lại không ngừng tăng lên.

Mà năng lượng trong người tôi bắt đầu tăng lên nhanh chóng, tu vi tăng thẳng lên cảnh giới Đạo Đế đỉnh phong.

Bỗng nhiên, con mắt trên bầu trời đã phát ra một tiếng gầm nặng nề: “Ngăn tên đó lại!”

Âm thanh kia dường như tới từ địa ngục, không rõ nam nữ, có chút mơ hồ, tràn đầy sự căm hận.

Giọng nói này vừa dứt, Viêm Tiêu liền phản ứng lại.

Gã chĩa kiếm về phía tôi, muốn kết thúc sinh mạng của tôi.

Nhưng Tần tiền bối và các vị tiền bối khác lại nghiến răng nghiến lợi, lần lượt đứng dậy, hợp lực để ngăn cản luồng kiếm khí mạnh mẽ này.

“Đáng chết!”

Viêm Tiêu mở miệng, gã định xông về phía trước.

Bốn vị tiền bối dù bị xiềng xích ngăn cản, nhưng họ vẫn ngăn cản Viêm Tiêu lại.

Vì họ muốn tranh thủ thời gian để tôi dung hợp với bảy viên linh thạch.

Sức mạnh to lớn không ngừng tăng lên.

Lúc này, tôi đã đạt tới điểm cực hạn của nhân giới.

Thậm chí, tôi còn cảm nhận được một lớp rào chắn.

Thế nhưng, năng lượng trong người tôi vẫn tiếp tục tăng lên.

Đột nhiên, những đám mây giông xuất hiện trên bầu trời.

Hình như sấm sét sắp xuất hiện rồi.

“Đây, đây là sét trời!”

“Đinh Phàm sắp đột phá cấp Đế rồi.”

“Trời ạ, dẫn cả lôi kiếp tới rồi sao?”

“Đinh, Đinh Phàm, thế mà có thể dẫn lôi kiếp tới.”

“Anh ấy, anh ấy muốn độ kiếp thành tiên ư?”

“…”

Ở nhân giới, tu vi cao nhất chỉ có thể là Đạo Đế đỉnh phong mà thôi.

Nếu muốn tiến lên nữa thì sẽ dẫn sét trời tới.

Bởi vì pháp tắc của nhân giới, không cho phép sức mạnh lớn hơn nữa xuất hiện.

Giờ phút này, tôi đã có được tu vi Đạo Đế đỉnh phong, mà còn sắp tăng lên nữa.

Sét trời xuất hiện, sét có thể đánh xuống bất cứ lúc nào.

Mà lúc này, Kỳ Lân tiền bối lại đột nhiên nói: “Nhóc con, tôi chỉ có thể kiên trì trong một phút thôi…”

“Được rồi tiền bối.” Tôi nhanh nhảu đáp lại.

Sau đó, cả người người tôi bỗng trở nên điên cuồng.

Vốn tôi định sử dụng kiếm Kỳ Lân, nhưng lại phát hiện ra, kiếm Kỳ Lân trong tay mình đã xảy ra dị tượng.

Từng đoạn kiếm đã nứt ra, hoá thành những mảnh sắt gỉ sét, tối màu.

“Cái này, tiền bối…”

Trong lòng tôi hoảng sợ, kiếm chính là bản thể của Kỳ Lân tiền bối.

Bản thể của tiền bối đã hoá thành mảnh sắt gỉ sét, vậy chẳng phải tiền bối, tiền bối sẽ không sống nổi sao?

“Không sao, tôi đã sống bao nhiêu năm tháng, nên đi theo chủ nhân từ sớm rồi.

Nhóc con, hãy hoàn thành sứ mệnh của mình đi!”

Khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhận ra.

Cái giá để tôi tạm thời dung hợp những viên linh thạch kia, chính là tính mạng của tiền bối.

Đột nhiên, tôi rất đau lòng.

Thế nhưng tôi chỉ có một phút mà thôi.

Đồng thời, tôi còn phải đối mặt với khả năng sấm sét sẽ đánh xuống bất cứ lúc nào.

Trong vòng một phút, tôi nhất định phải giết được Viêm Tiêu.

Cùng lúc đó phải phá nát con Mắt Quỷ hư ảo, to lớn kia.

Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Tiền bối, tôi sẽ không để người phải hy sinh vô ích đâu.”

Nói xong, tôi cần Linh Đao lên, phá tan xích sắt trên người.

Bình Luận (0)
Comment