Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2618

Chương 2618 Chương 2618

Mỗi một người, đều nhìn thấy sự chính nghĩa trên người tôi.

Mỗi một người, đều nhìn thấy được tấm lòng hộ Đạo trên người tôi.

Mà cũng vào lúc này, Mắt Quỷ cũng phóng ra vô số xiềng xích cấp Tiên, muốn khóa chặt tôi lại.

Tuy nhiên, dưới cây Phương Thiên Họa Kích, tôi phát hiện ra, mấy sợi xích kia chẳng hề có tác dụng gì.

Nó có thể chịu được sức mạnh tới cấp Tiên, nhưng sợi xích sắt kia cũng bị tôi lần lượt chặt đứt.

Phương Thiên Họa Kích này nhất định là một món thần binh tuyệt thế.

Đảo mắt một cái, tôi đã đánh tới ngay trước Mắt Quỷ.

Tôi hội tụ toàn bộ sức mạnh của mình, đánh ra một kích.

“Cút về Thâm Uyên của mày đi!”

Con Mắt Quỷ hư ảo kia không cam lòng, nếu như nó bị phá huỷ, nó sẽ vĩnh viễn không thể thoát ra khỏi Thâm Uyên nữa.

Nếu cái bóng của nó vẫn còn đó.

Nó có thể mê hoặc được càng nhiều người hơn, cũng tạo ra càng nhiều Di tộc Mắt Quỷ hơn.

Họ có thể giúp nó thoát khỏi phong ấn vào một ngày nào đó.

Vì thế, nó đã dốc toàn lực để ngăn cản tôi.

Nó cũng đang đợi, chờ đợi đạo sét trời thứ hai đánh chết tôi.

Suy cho cùng, thực lực hiện tại của tôi không phải do mình tự tu luyện mà ra.

Đó chỉ là do lực lượng bên ngoài can thiệp, và bây giờ tôi chẳng khác gì một thể năng lượng mà thôi.

Tuyệt đối không thể chống đỡ được đạo sét trời thứ hai.

Chỉ cần nó cố trụ vững thêm chốc lát, như vậy, cái bóng của nó có thể tiếp tục tồn tại.

Cho nên, khi hai cỗ năng lượng cùng đối đầu, cả hai chúng tôi đều dốc hết sức mình.

Tiếng nổ “Ầm vang” vang lên. https://docs.google.com/uc?export=download&id=1a_TWQIR_TacKTontZybbWRC0-cCIOhha

Những gợn sóng mạnh mẽ dâng trào trong không khí.

Ánh sáng màu đỏ như máu xuất hiện, rồi lan ra toàn bộ đảo Mắt Quỷ.

Đồng thời, những cơn gió mạnh hơn mười mấy cấp độ cũng được hình thành, quét qua toàn bộ đảo Mắt Quỷ.

Cát và đá bay tứ tung, cây cối bị bật cả gốc rễ.

Nếu không thể giết thứ này trong một đòn, thì tôi sẽ thử thêm một lần nữa.

Lúc này, tôi đột nhiên bay lên, tiếp tục đâm thanh Phượng Thiên Họa Kích ra một lần nữa.

Trong miệng tôi hét lên: “Đã đến lúc kết thúc rồi…”

Một kích này, tôi đã dốc hết toàn bộ năng lượng mà mình có, thề phải giết chết thứ dị hợm này.

“Ầm vang!”

Uy lực cường đại dị thường, còn mang theo bảy tia sét.

Bảy loại khí tức thuộc tính bùng nổ tới cực hạn, phảng phất như cả không gian cũng bị bóp méo, bị xé toạc.

Đến cả linh mạch của trái đất cũng bị khơi dậy,

Xung quanh đảo Mắt Quỷ cũng xuất hiện cơn sóng thần ngập trời.

Toàn bộ đảo Mắt Quỷ lúc này cũng đang rung chuyển.

Một đòn này, cái bóng của Mắt Quỷ rốt cuộc cũng không thể ngăn cản được nữa.

“Không…”

Một tiếng gầm trầm trầm xen lẫn sự không cam lòng bất chợt vang lên.

Một tiếng “Ầm vang” cực lớn xuất hiện.

Âm thanh này lan ra khắp cả đảo Mắt Quỷ, không ngừng vang vọng trong không gian.

Ảo ảnh của tròng mắt khổng lồ kia, cũng bị vỡ thành nhiều mảnh ngay vào giây phút này, hóa thành hư vô.

Cột sáng màu đỏ phóng ra từ trong Thiên môn, lúc này cũng đã biến mất.

Ánh sáng đỏ rực như máu bao phủ toàn bộ đảo Mắt Quỷ cũng theo đó mà biến mất, mọi thứ trở lại bình tĩnh.

Còn những tên yêu đạo, quỷ tu,… của tà giáo Mắt Quỷ đã từng hấp thụ sức mạnh của con Mắt Quỷ kia…

Sau khi con Mắt Quỷ kia nổ tung, tất cả bọn chúng cũng bị tiêu diệt theo.

Con mắt thứ ba trên trán của bọn chúng cũng liên tục nổ tung, lần lượt ngã xuống đất, chết tươi.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ lực lượng phản kháng trên đảo Mắt Quỷ, đều bị thanh trừ chỉ trong tích tắc…

Còn tôi, bởi vì đã tự rút cạn năng lượng trong toàn thân….

Nên cơ thể cũng trực tiếp rơi từ trên độ cao 30 mét xuống.

Tôi ngửa đầu lên trời, nhìn cái bóng của Mắt Quỷ đang mờ dần rồi hóa thành hư vô.

Tuy rằng cơ thể tôi bị suy yếu và đau đớn, nhưng đột nhiên, tôi lại mỉm cười.

Tôi đã hoàn thành, sứ mệnh của mình.

Cuối cùng tôi cũng giết chết Viêm Tiêu, tiêu diệt Mắt Quỷ…

Mắt Quỷ biến mất, khí tức áp chế ở nơi này cũng vì vậy mà biến mất theo.

Mộ Dung Ngôn là người đầu tiên chạy tới, ôm lấy tôi khi tôi ngã xuống đất.

“Đinh Phàm!” Mộ Dung Ngôn nhìn tôi đã suy yếu, hai mắt rưng rưng.

Tôi mỉm cười: “Anh, chúng ta, thành công rồi.”

Mộ Dung Ngôn cũng mỉm cười, không ngừng gật đầu.

“Ừ, ừm, chúng ta thành công rồi…”

Thế nhưng, ngay vào lúc này…

Đạo sét trời thứ hai cũng đã hình thành, một tiếng nổ “Ầm vang” lớn xuất hiện.

Từ trên cửu trùng thiên (chín tầng trời), sấm sét giáng thẳng xuống.

Giờ phút này, đừng nói đến chuyện chạy trốn, tôi thậm chí còn không có sức lực để di chuyển.

Mộ Dung Ngôn ôm lấy tôi: “Dù thế nào đi chăng nữa, em cũng sẽ ở bên anh.”

Trong nháy mắt, tôi đã biết Mộ Dung Ngôn muốn làm gì.

Cô ấy, thế mà lại muốn cùng tôi đối đầu với sét trời.

Nhưng với đạo hạnh của cô ấy, cùng đạo hạnh của tôi, làm sao có thể ngăn cản được.

Đây là Tiên kiếp, chỉ có thần tiên thực sự mới có thể căn cản nổi.

Tôi cùng lắm mới chỉ nắm được năng lượng cấp Tiên, chứ không phải thần tiên thực sự.

Hiện giờ, sét trời đánh xuống, nếu bị nó đánh trúng, chúng tôi tất phải hồn phi phách tán.

Mộ Dung Ngôn đang muốn chịu chết cùng với tôi.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, tôi biết, mình có nói gì thêm cũng vô dụng.

Cho dù tôi có phải chết, cô ấy cũng muốn chết cùng tôi.

Ở một khía cạnh nào đó, Dương Tuyết và Mộ Dung Ngôn đều là cùng một loại người.

Tôi chỉ cười, không nói gì cả.

Tôi nhìn về phía chín đạo sét trời của lôi kiếp đang nhanh chóng lao tới.

“Lão Đinh…”

“Đinh Phàm…”

“Đinh đạo hữu!”

“Minh chủ.”

“Không…”

“Mau tránh ra!”

“Tránh đi!”

“…”

Trong nháy mắt, rất nhiều người đều hét lên với chúng tôi.

Nhưng họ lại phát hiện ra, chúng tôi chẳng hề có ý định trốn tránh, mọi người không khỏi phẫn nộ hét lên.

Bình Luận (0)
Comment