Tôi sửng sốt một lúc, từ giọng điệu khinh thường và thái độ kiêu ngạo của đối phương, tôi đã nhận ra người này đang coi thường tôi!
Ngô Huệ Huệ đứng ở bên cạnh có vẻ hơi xấu hổ khi nghe thấy điều này.
Dù sao tôi cũng là người do cô ấy giới thiệu, hiện tại tôi không được chào đón, cô ấy cũng có chút áy náy.
Mà đây cũng là chuyện bình thường thôi, dù sao tôi cũng còn quá trẻ tuổi.
Mặc dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng ngoài mặt tôi cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Tôi cũng không vội, trái lại còn đốt một điếu thuốc, thản nhiên nói: "Phong vân vũ tàng long, hồ Hải Hà trạch mà. Âm mộ dương trạch, thế thế phong thuỷ. Chỗ này râm mắt, lại quay mặt vào núi, nơi này tụ tập rất nhiều thứ bẩn thỉu. Nếu đoàn phim không giải quyết những thứ này, vẫn còn có muốn tiếp tục đóng phim ở nơi này, e rằng còn phải chết thêm vài mạng người..... "
***Phong vân vũ tàng long, hồ Hải Hà trạch mà***: Trong gió, mây, mưa là nơi có rồng ẩn núp, sông hồ biển đều có thể là khu vực dùng để xây nhà.
***Âm mộ dương trạch, thế thế phong thuỷ***: Mộ của người chết, nhà của người sống đều phải nhìn vào phong thủy.
Ngay khi nghe được nhận xét này của tôi, Trương đạo diễn lập tức sửng sốt.
Sau đó tôi nhìn về phía Ngô Huệ Huệ, lấy từ trong túi ra một lá bùa đưa cho cô ấy, rồi nói: “Vật này có thể cứu mạng cô, nhưng đừng ở đây quá lâu!”
Nói xong, tôi liền chào bọn họ rồi rời đi.
Dương Tuyết cũng không nói gì, thấy tôi định rời đi, cùng liền đi theo mà không nán lại nơi này.
Nhưng hai người chúng tôi vừa đi được vài bước, Trương đạo diễn đang ngây người đã tỉnh lại, lập tức nói: "Đạo trưởng, xin dừng bước..."
Nghe thấy đối phương gọi mình, Dương Tuyết không khỏi nở nụ cười.
Nhưng tôi chỉ cúi mặt nói chuyện mà không quay đầu lại: “Trương đạo diễn, còn chuyện gì nữa không?”
"Đạo trưởng, vừa rồi tôi thật sơ suất, nếu đạo trưởng đã tới đây, sao không vào nhìn đoàn phim của chúng tôi một chút..." Trương đạo diễn vội vàng nói, rồi đi vòng tới trước mặt tôi.
Trước khi quay phim, ông ta cũng đã từng mời người tới đây nhìn phong thủy.
Lúc này cẩn thận nhớ lại mấy câu nói của người kia về bố cục phong thuỷ ở đây quả thật giống hệt như lời nói của tôi.
Nhưng tôi chỉ mới tới đây không lâu, liền có thể nhìn ra phong thủy ở nơi này, cho dù tôi không phải là một cao thủ, thì cũng là người có bản lĩnh thật.
Hơn nữa câu nói vừa rồi của tôi, nếu không giải quyết “thứ bẩn thỉu” ở đây, nhất định sẽ có thêm người chết, điều này đã khiến ông ta hoảng sợ.
Với tư cách là một đạo diễn, ông ta không muốn có thêm bất kỳ tai nạn nào xảy ra với đoàn phim nên đã hạ thấp bản thân và gọi tôi là "Đạo Trưởng".
Nghe đến đây, tôi không khỏi cười thầm: “Trương đạo diễn, chẳng phải ông thấy tôi còn quá trẻ sao?”
"Không không không, mới vừa rồi là tôi có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, không ngờ Đinh đạo trưởng mới chỉ nhìn thoáng qua nơi này đã có thể biết được phong thủy ở đây, cậu nhất định là người có bản lĩnh! Hiện tại đoàn làm phim của chúng tôi thật sự đã gặp khó khăn, vì vậy xin cậu hãy ở lại giúp đỡ chúng tôi... ". Trương đạo diễn cơ hồ đã biến thành một người khác, không còn vẻ ngoài xa cách và khinh thường vừa rồi.
Huệ Nhi nghe thấy vậy, cũng nói thêm vào: “Đúng vậy, Đinh Phàm! Xin hãy giúp đỡ đoàn phim của chúng tôi, nếu không, đêm nay chúng tôi khó có thể ngủ được ……”
************
Vị Trương đạo diễn kiêu ngạo này thực sự khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng chúng tôi từ xa đến đây chính là để làm việc, và đó cũng là trách nhiệm của những người trừ tà chúng tôi .
Vì vậy khi nghe thấy thỉnh cầu của Ngô Huệ Huệ, tôi cũng không làm khó bọn họ nữa.
Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó nói: "Đã như vậy, mọi người hãy kể cho tôi biết những chuyện đã xảy ra ở đây đi!"
Trong lúc nói chuyện, tôi cũng không khách khí mà trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh ở trước mặt toàn bộ người trong đoàn làm phim.
Nhưng tất cả những người có mặt ở đây nhìn thấy như vậy, đều không có ý kiến gì.
Trương đạo diễn và Ngô Huệ Huệ liền nhích lại, đồng thời nói với tôi: "Đinh Phàm, chúng tôi đã đến đây từ nửa tháng trước ..."
Ngay sau đó, đạo diễnTrương, Ngô Huệ Huệ và các diễn viên khác đã kể cho tôi và Dương Tuyết nghe những gì đã xảy ra trong nửa tháng qua, cũng như chi tiết về hai người đã gặp tai nạn.
Chuyện là như thế này, hai mươi ngày trước, bởi vì nội dung của kịch bản, sau khi Trương đạo diễn nghe người khác giới thiệu thì đã tìm được căn biệt thự trước mặt làm địa điểm quay phim.
Sở dĩ chọn nơi này là vì bên trong căn biệt thự này có tất cả đồ dùng cần thiết và phí thuê cũng rất thấp.
Bọn họ chỉ là một đoàn phim quay một bộ phim chiếu mạng với vốn đầu tư thấp, không thể so sánh được với các dự án có mức đầu tư hàng trăm triệu tệ.