Thi Muội (Dịch Full)

Chương 691

Chương 691 Chương 691

“Thi, Thi Muội!” Trên gương mặt của tôi tràn đầy lo lắng, nhìn thân thể càng ngày càng thấp thoáng của Mộ Dung Ngôn, trong lòng liền dâng lên cảm giác có gì đó không đúng.

Nhưng Mộ Dung Ngôn vẫn quay đầu cười với tôi một cái: “Tra nam chết dẫm, anh phải tin tưởng tôi, tôi đã làm chiến khôi hơn trăm năm rồi, thật vất vả lắm, vất vả lắm mới có thể trốn thoát được, hiện tại, hiện tại cũng không muốn quay lại..."

Sau khi nói xong, Thi Muội ngẩng đầu lên, lần nữa xông về phía đàn quỷ đang đánh úp về phía bên này, cùng với hai tên yêu đạo Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân.

Về phần bên kia, lão Phong và Phong ca vẫn đang tử chiến, nhưng hai người bọn họ đã bị ba tầng quỷ bao vây.

Theo đạo lực tiêu hao, hiệu quả chiến đấu cũng không ngừng giảm xuống.

Lúc này bọn họ đã có chút không chống đỡ được nữa, người nào người nấy cũng đều bị thương.

Ngay cả Phong ca cũng vì để bảo vệ lão Phong mà chịu rất nhiều đòn tấn công...

Không, không được, tôi tuyệt đối không thể tiếp tục nằm ở chỗ này, tôi phải giúp họ, phải giúp bọn họ.

Tôi run lên, muốn thoát khỏi xiềng xích của chú ấn do Quỷ Tam Nguyên thi triển.

Tôi không muốn để người khác tới bảo vệ mình, tôi không muốn kìm hãm người khác, tôi muốn cùng mọi người sát cánh chiến đấu...

Tôi không muốn, tôi không muốn, tôi lẩm bẩm một mình, đột nhiên bước vào trạng thái rất "phấn khích".

Trong trạng thái này, tôi đã thoát khỏi chú ấn của Quỷ Tam Nguyên từng chút một...

Nhưng vào lúc này, lão Phong đột nhiên kêu lên một tiếng, bởi vì cậu ta đã bị lệ quỷ đánh trúng lưng và đã ngã xuống đất.

Sau đó, lão Phong nhanh chóng bị một con quái vật bốn chân đè xuống đất, rút đi rất nhiều tinh khí và dương khí, khiến cơ thể của cậu ta khó lòng cử động được.

Phong ca muốn cứu lão Phong ra, nhưng bản thân vẫn bị bầy quỷ bao vây như vậy thì cũng không đấu lại được.

Cánh tay bị mấy con lệ quỷ nắm lấy, cuối cùng là bị một con yêu quái bốn chân đè xuống đất, sau đó hồn lực trực tiếp bị nó hút ra, khiến anh ta suy yếu đến mức không còn năng lực phản kháng.

Không chỉ như vậy, ngay cả Mộ Dung Ngôn muốn tiến lên giải cứu cũng bị hai tên yêu đạo là Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân liên thủ đánh bại, lại bị đánh bay ngược ra sau thêm lần nữa.

Mặc dù đã ngã xuống bên cạnh tôi thêm lần nữa, nhưng Mộ Dung Ngôn vẫn rất quật cường.

Cô ấy liếc nhìn tôi đang vật lộn và run rẩy không ngừng, nghiến răng một cái, lại muốn đứng dậy và tái chiến lần nữa.

Nhưng đây không phải là bản thể của Mộ Dung Ngôn, mà là thông qua trận pháp của ấn đen ở trên cánh tay của tôi làm linh môi.

Sau khi bị đánh gục nhiều lần như vậy, thì làm gì còn sức mà chiến đấu nữa?

Cô ấy đã thử lại nhiều lần liên tiếp, nhưng vẫn không thể đứng dậy nổi.

Đánh đến tận lúc này, cơ hồ có thể nói là chúng tôi đã thua…

*****************

Khi nhìn thấy Mộ Dung Ngôn lại ngã xuống bên cạnh tôi thêm lần nữa, cơ thể tôi càng run rẩy kịch liệt.

Không phải là vì sợ hãi, mà là vì giãy dụa.

Tôi phải đứng dậy, tôi không thể tiếp tục nằm trên mặt đất, để mặc người khác cấu xé tôi như vậy được.

“Thi, Thi Muội!” Tôi run rẩy mở miệng nói.

Mộ Dung Ngôn nhìn qua tôi, vẫn là vẻ mặt kiên định đó: "Tôi, tôi sẽ, sẽ bảo vệ anh..."

Nói xong, Mộ Dung Ngôn tiếp tục dùng sức, muốn đứng lên.

Kết quả là lại thất bại một lần nữa và ngã xuống đất thêm một lần nữa.

"Ha ha ha! Đây chính là đệ nhất chiến khôi năm đó của Thánh Giáo chúng ta sao? Đã trúng một gậy hồn chuỳ của tôi mà còn có thể kiên trì được như vậy. Quả nhiên, ý chí của cô rất kinh người đấy, nhưng đáng tiếc là đã phản bội Thánh Giáo của chúng tôi mất rồi!" Quỷ Tam Nguyên đắc ý nói.

"Hừ! Tên phản đồ này, Thánh Giáo đã bồi dưỡng cô ta nhiều năm, giáo chủ coi trọng cô ta như vậy, thậm chí cô ta còn có thể chiếm được một chút sức mạnh của Mắt Thánh, nhưng cô ta lại dám phản bội lại Thánh Giáo!" Dì Mỹ Nhân tức giận nói.

"Dì Mỹ Nhân, Quỷ tiền bối. Nữ quỷ này thật là lợi hại, suýt chút nữa đã giết chết tôi rồi." Trương Từ Đào đi tới, lau vết máu ở khóe miệng, trên mặt lộ ra vẻ không vui.

"Tiểu Đào, đừng nhìn bộ dạng hiện tại của nữ quỷ này như vậy, cô ta chính là đệ nhất chiến khôi năm đó của Thánh Giáo chúng ta đấy." Quỷ Tam Nguyên tiếp tục nói.

"Ồ! Thì ra là nữ quỷ này. Chỉ tiếc là người tới vào hôm nay không phải chân thân, nếu không chúng ta đã có thể bắt được cô ta và lập công lớn rồi!" Trương Tử Đào có chút kích động.

"Ha ha ha, yên tâm đi, chuyện này sẽ sớm xảy ra thôi." Quỷ Tam Nguyên tiếp tục cười nói.

"..."

Mộ Dung Ngôn vẫn cố gắng đứng lên, nhưng cuối cùng vẫn không thể thành công.

Tôi nhìn Mộ Dung Ngôn kiên trì hết lần này đến lần khác rồi lại thất bại hết lần này đến lần khác, trong lòng tôi sinh ra cảm giác khó chịu không thể diễn tả được.

Bình Luận (0)
Comment