Tấm thiệp mời này còn xuất hiện rất nhiều sự bài xích đối với tôi, thậm chí còn khiến tôi cảm nhận được một luồng tử khí nồng đậm, mà luồng tử khí nồng đậm đó giống như muốn chui vào tay của tôi vậy.
Tay của tôi có chút run rẩy và cảm giác có chút cầm không được.
Nhưng sao tôi có thể buông tay vào lúc này? Làm như thế thì mất mặt chết mất?
Đây là do người ta tự mình đưa thiệp mời, nếu thực sự đánh rơi nó xuống đất. Đầu tiên là không giữ thể diện cho người ta, sau đó chính là làm mất hết thể diện của mình, ngay cả thiệp mời cũng không cầm nổi thì còn có thể làm gì khác nữa?
Vì vậy mà trong lòng tôi nghĩ, ngay cả khi tấm thiệp mời này thực sự còn sống thì tôi cũng phải giữ nó thật chặt.
Trong miệng cắn răng một cái, thân thể run lên, âm thầm vận chuyển đạo khí của mình để trấn áp sức mạnh băng hàn ở trên tấm thiệp mời kia.
Nhưng tôi lại phát hiện, luồng sức mạnh băng hàn kia mạnh đến mức khiến tôi có chút áp chế không được.
Dạ Phong đứng bên cạnh thấy vậy thì lại cười như không cười.
Mộ Dung Ngôn cau mày, tựa hồ muốn mở miệng nói gì đó, giống như cũng muốn ra tay, nhưng thấy tôi vận khí ngăn cản thì cũng không lập tức ra tay.
Mà tấm thiệp mời của Quỷ này lại có chút quỷ dị, hơn nữa còn rất thích nhắm vào người sống, xem ra đạo khí bình thường thì không thể áp chế được lực lượng băng hàn ở trên đó.
Mà cái tên Dạ Phong này e rằng cũng muốn thấy tôi tự biến mình thành trò hề.
Tôi nhanh chóng phân tích và cảm thấy tên này quả nhiên không có ý tốt.
Sao tôi có thể để cho tên đó thành công chứ? Nếu đạo khí bình thường không áp chế được thì dùng Hỏa Thiên Khí áp chế vậy.
Mà đạo khí này còn rất bá đạo, hơn nữa còn vô cùng hung lệ.
Nghĩ đến đây, tôi cũng lập tức vận chuyển Hỏa Thiên công, sau đó lặng yên không một tiếng động mà vận chuyển Hỏa Thiên Khí.
Ngay khi Hỏa Thiên Khí này vừa được vận chuyển, cảm giác lạnh lẽo khó chịu phát ra từ cánh tay đã lập tức giảm đi rất nhiều.
Không chỉ có như thế, ngay cả hai tên nam quỷ trung niên vốn đứng yên không nhúc nhích ở sau lưng Dạ Phong như con rối kia, cũng vì việc tôi vận chuyển Hỏa Thiên Khí mà đột nhiên thay đổi.
Đôi mắt lập tức nhìn chằm chằm vào tôi. Thậm chí ở trong đó còn có chút kinh hãi.
Dạ Phong đứng bên cạnh cũng phát hiện ra tôi đang dần dần ngăn chặn được cỗ âm lực kia, đồng thời cũng cảm giác được từ trong cơ thể của tôi đang phóng xuất ra một cỗ khí tức đặc biệt.
Mà cỗ khí tức này còn cực kỳ khắc chế anh ta, khiến anh ta cảm thấy không thoải mái.
Về phần tấm thiệp mời kia cũng bắt đầu dần dần dừng lại, khí đen cuồn cuộn nhanh chóng tan đi.
Cuối cùng, tấm thiệp mời lại biến thành một tấm thiệp mời màu đen bình thường.
Sau khi xem đến đó, cuối cùng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Mộ Dung Ngôn ở bên cạnh thầm lo lắng thay cho tôi.
Tấm thiệp mời của Quỷ này chắc chắn không bình thường. Bởi vì nó là một thứ được ngưng tụ từ tử khí, cũng là một thứ hoàn toàn không thể xuất hiện ở trong thế giới của người sống.
Ma quỷ chạm vào thứ này thì không sao, nhưng nếu để người sống chạm vào thì sẽ giống như tình huống mà tôi vừa gặp phải.
Đầu tiên sẽ cảm giác được một cỗ âm khí lạnh lẽo, sau đó xuất hiện bài xích, cuối cùng là bị vật đó phản phệ lại người giữ.
Nếu như bị tử khí cực kỳ lạnh lẽo này phản phệ, hậu quả của nó như thế nào thì cũng có thể tưởng tượng được.
Nếu một người sống bị loại tử khí này rót vào cơ thể, người đó có thể nhẹ thì bệnh nặng một hồi, nặng thì giảm thọ hoặc bỏ mạng..
Trừ phi người nắm giữ có thể trấn áp cỗ tử khí kia, nếu không thì không còn cách nào khác.
Đương nhiên, vừa rồi tôi đã làm được, lợi dụng Hỏa Thiên Khí mà áp chế cỗ tử khí kia.
Tên Dạ Phong này thực sự muốn tôi biến mình thành trò hề ngay trước mặt Mộ Dung Ngôn mà.
Mà Mộ Dung Ngôn cũng không có khả năng đứng trơ mắt nhìn tôi bị tử khí chui vào cơ thể.
Dù sao người ta cũng có lòng tốt gửi thiệp mời cho tôi, nếu như ngay cả thiệp mời cũng không giữ được mà phải nhờ người khác giúp đỡ, vậy thì về sau cái sĩ diện này tôi cũng không cần dùng tới nữa.
Sở dĩ Mộ Dung Ngôn không giúp tôi ngay từ đầu cũng chính là vì điểm này.
Cũng may là cuối cùng tôi đã thành công áp chế được, không chỉ tiếp được thiệp mời của Quỷ mà còn không đánh mất mặt mũi của mình.
Thấy tôi đã cầm được thiệp mời, Dạ Phong cố nở ra một nụ cười gượng ép nói: “Đinh Phàm công tử, vừa rồi luồng đạo khí đặc biệt kia đúng là rất lợi hại. Bởi vì tấm thiệp mời này được cô đọng từ tử khí trăm năm mà thành, nếu như để đám quỷ như tôi hấp thụ thì có thể gia tăng công lực, nhưng nếu người sống bị lây nhiễm, nhẹ thì bệnh nặng, nặng thì giảm thọ. Nhưng tu vi của Đinh Phàm công tử chỉ là Đạo sư sơ kỳ mà thôi, nhưng lại có thể trấn trụ luồng tử khí này, thực sự đáng kinh ngạc!”
Dạ Phong cười nói, nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy rất kinh ngạc.
Bản thân tôi vẫn chưa có hành động gì, vậy mà tên này chỉ cần dựa vào ánh mắt là có thể nhìn ra tu vi của tôi là gì, mà điều này cũng chứng tỏ thực lực của cái tên Dạ Phong này mạnh mẽ đến mức nào.