Địa điểm tổ chức đại hội chính là dãy sơn mạch Nam Lĩnh. Nơi đây có địa hình vô cùng đặc biệt, tựa như có một con chân long to lớn vắt ngang qua lục địa, khắp nơi bao phủ bởi vô số núi đồi và các cánh rừng nguyên sinh dày đặc.
Theo phong thủy, dãy sơn mạch ấy là nơi hội tụ long mạch tự nhiên trên khắp mảnh đại lục này, thậm chí còn từng sinh ra một mỏ nguyên quáng khổng lồ. Sau khi bị tìm thấy, nơi đây đã diễn ra một cuộc tranh đoạt giữa các đại giáo, hầu như các đại thế gia, giáo phái đỉnh cấp đều đến tham dự.
Đó được xem là một thời đại đẫm máu, tu sĩ chết vô số, các giáo phái cũng tử thương thảm trọng, tổn thất nặng nề. Tuy nhiên, dù trả giá lớn như thế nhưng họ cũng không thu được mỏ nguyên quáng kia. Vốn dĩ nó đã thông linh, có thể phi thiên độn địa, dù cho đã lục tung dãy sơn mạch lên cũng không thể tìm được.
Mặc dù không đạt được mỏ nguyên quáng kia nhưng bản thân dãy sơn mạch này linh khí nồng đậm, là bảo địa tu luyện tuyệt thế. Nhất là vị trí tại trung tâm, nơi đã sản sinh ra mỏ nguyên quáng được các giáo đạt thành nhận thức chung _ xưng là thánh địa, chỉ dành cho tu sĩ nhân tộc tham ngộ. Về sau chư giáo thống nhất lấy nơi đây làm nơi tổ chức đại hội tu giả mười năm một lần. Quán quân và mười nhân vật đầu bảng đều nhận được những phần thưởng vô cùng quý giá, thậm chí còn có thể tiến vào trung tâm thánh địa để tu luyện.
Hôm nay, đông đảo tu sĩ ồ ạt tiến về sơn mạch Nam Lĩnh, ai ai cũng đều tràn ngập vẻ phấn khởi. Bình thường thánh địa được các đại giáo phân chia cai quản, có thể nói là bất khả xâm phạm, tán tu và đệ tử bình thường không thể vào được. Những người được vào thường xuyên chỉ có đệ tử trọng điểm các giáo cùng một số tồn tại cổ lão mà thôi. Vậy nên cũng chỉ có sự kiện lớn như đại hội này diễn ra thánh địa mới được mở cửa để mọi người cùng tiến vào. Trên mọi nẻo đường đều đông nghịt người, ai ai cũng đều muốn nhanh chóng đến báo danh tại các cứ điểm.
Phủ Lăng gia, phân bộ
Một phái đoàn hoành tráng đang chuẩn bị xuất phát, từng cỗ xe to lớn được kéo bởi những con hung thú khổng lồ, hình thể đồ sộ, oai hùng dữ tợn. Phía trước phái đoàn, một cánh cổng truyền tống to lớn đang được khởi động và đưa tất cả mọi người đến một địa phương khác, là phụ cận của sơn mạch Nam Lĩnh.
Cùng lúc đó, cũng có hàng loạt cánh cổng truyền tống được mở ra tại đây, rất nhiều đại giáo đại phái cùng nhau xuất hiện, khí tràng hùng hậu, chiến kì phấp phới. Trong số đó, hai tông phái và hai gia tộc lớn nhất đại lục gồm có Hạ Viên Thiên Giáo và Tiên Liên Huyền Giáo cùng Lăng gia và Chu gia. Họ là nhóm bốn thế lực lớn nhất trên mảnh đại lục này, cuộc tranh đoạt năm xưa cũng đã chứng minh sức mạnh kinh khủng của tứ thế lực này và sau khi trận chiến kết thúc, cũng chính họ đã thành lập nên thánh địa.
Với những phần thưởng vô cùng hấp dẫn đã thu hút đông đảo tu sĩ tham gia, đây là dịp để các đại giáo có thể phô trương thanh thế của mình, đồng thời cũng là để tìm kiếm và tuyển chọn ra những mầm trẻ triển vọng từ trên khắp đại lục. Tại đây, các hùng chủ bễ nghễ một phương trong tương lai chuẩn bị xuất đầu lộ diện.
Chỉ trong một ngày đã có đến hàng trăm ngàn người báo danh, số lượng phải gọi là khổng lồ. Chỉ sau ba ngày, khi kết thúc thời gian báo danh thì đã có đến một tỉ người tham gia. Toàn bộ đều là tu sĩ thế hệ trẻ dưới 30 tuổi và tu vi không vượt quá nguyên thần cảnh - cảnh giới thứ ba trong hệ thống tu luyện theo thể lệ của cuộc thi.
Đại hội tu sĩ tất nhiên lấy chiến lực làm trọng, các cuộc chiến tỉ võ đẫm máu chính là bắt buộc nhưng bên cạnh đó cũng sẽ có một số cuộc thi khác không bắt buộc như luyện đan, khắc trận, giả kim. Chúng đều là những cuộc thi có phần thưởng rất phong phú, được rất nhiều tu sĩ có chuyên môn tham gia đông đảo.
Đại hội sẽ được chia làm hai phần, với phần đầu là xông qua một nơi được xưng là cấm địa không chỉ của cả sơn mạch Nam Lĩnh mà là của cả đại lục, Điện viên Lâm. Thông thường vào mùa này trong năm, lực lượng pháp tắc kỳ lạ của Điện viên sẽ được giảm xuống thấp nhất. Như vậy cho dù là một tiểu tu sĩ cũng có thể vượt qua, tuy nhiên nguy hiểm cũng không chỉ có như thế, Điện viên lâm tồn tại hàng trăm ngàn hung thú, tất cả bọn chúng đều vô cùng khủng bố.
Đấy là chưa kể đến còn có các thú vương khiến cho giáo chủ, trưởng lão các đại phái cũng ngao ngán. Chỉ mới cách đây hơn một tuần, một đợt thú triều khủng bố đã xông ra khỏi Điện Viên và càn quét mọi thứ, khiến cho một số đại giáo cũng phải khiếp sợ khi ra quân đối phó. Muốn an toàn mà sinh tồn tại Điện Viên lâm thì nên tránh xa địa bàn của những con thú vương kia, không thì chắc chắn sẽ phải chết.
Việc xông qua Điện Viên lâm được xem như là khảo nghiệm thứ nhất, trong vòng một tuần lễ phải vượt qua và đến được trung tâm sơn mạch, nơi mà đại hội thật sự được tổ chức. Mặc dù việc xông qua nơi này nguy hiểm trập trùng, mỗi năm đều có cả ngàn người chết đi.
Nhưng thế giới này mạnh được yếu thua, người muốn chạm đến được đỉnh cao của tu chân thì phải vượt qua được mọi hiểm cảnh. Hơn nữa Điện Viên lâm chứa đựng nhiều cơ duyên hiếm có, nên ai ai cũng mong muốn đi để thử vận may của mình. Dù những thứ đó chưa chắc có thể dùng nhưng cũng có thể đổi được lấy nhiều phần thưởng quý khác.
Trong thời gian là một tuần để xông qua Điện viên hơn mấy trăm dặm, mỗi tu sĩ đều được phát cho một miếng ngọc bội tiếp dẫn, ai gặp nguy hiểm tới tính mạng thì có thể bóp vỡ nó để được truyền tống ra ngoài, tuy nhiên như vậy thì cũng tương đương bỏ cuộc.
Các tu sĩ cũng được phát cho một tấm bản đồ để biết được nơi nào cực độ nguy hiểm mà tránh đi, vì đây là một cuộc chiến sinh tồn giữa nhân tộc và thú tộc, hai chủng tộc trời sinh phải đương đầu nhau nên sẽ không có chuyện nói ỷ mạnh hiếp yếu. Nếu chạm phải man thú cường đại thì chỉ có chết mà thôi.
Sau khi kết thúc báo danh một ngày thì đại hội chính thức được bắt đầu, tất cả những tu sĩ báo danh đều đã được phát ngọc bội tiếp dẫn, sau khi kích hoạt thì từng tia sáng bao phủ lấy người sở hữu rồi bay vút lên trời.