Thiên Giáng Đại Vận ( Dịch Full )

Chương 356 - Chương 255: Tiếp Kiến Lão Phu Nhân.

Chương 255: Tiếp kiến lão phu nhân.

- Được, ta đi ngay đây.

Đại Ngưu đáp một tiếng rồi vác côn đi ra khỏi đại sảnh.

Chu Thiên Giáng đảo tròng mắt, sắc mặt rất ngưng trọng nhìn Chiêm Linh:

- Linh Nhi, ta phải ngồi ở nhà để chờ tin tức, bên Quách phủ kia xem ra chỉ có thể làm phiền nàng một chuyến rồi. Chuyện lớn như vậy, phái hạ nhân đi thì không được tôn trọng, chỉ có thể phái muội đích thân đến kể lại tình hình cho lão phu nhân rồi nhân cơ hội này mà thân thiết hơn với lão phu nhân.

- Muội không đi!

Chiêm Linh vừa nghe vậy liền từ chối không chút khách khí.

Lâm Phong vốn muốn đến Quách phủ một chuyến để kể lại tình hình nhưng vừa thấy Chu Thiên Giáng nháy mắt một cái thì ông lập tức hiểu thủ đoạn của hắn. Xem ra hắn muốn nhân cơ hội này để lão phu nhân gặp mặt Chiêm Linh, cũng tạo cơ sở tốt cho hôn điển sau xuân, bằng không nếu lão phu nhân không đồng ý thì Chiêm Linh có muốn gả cho Chu Thiên Giáng cũng có chút rắc rối.

- Linh Nhi, nếu đã như vậy thì xem ra ta đành phải đích thân đi một chuyến rồi.

Chu Thiên Giáng nói xong thì lén nháy mắt với Lâm Phong.

Lâm Phong ho khan một tiếng rồi tiếp lời:

- Thiên Giáng, con tốt nhất là cẩn thận một chút, phỏng chừng Trác Hành vẫn còn giấu nhân thủ trong thành. Con là mục tiêu chính của y, nếu ép y quá, không chừng y sẽ nhân lúc con ra khỏi cửa mà cho con một trận đấy.

Lâm Phong nói xong, giả bộ rất mệt mỏi nửa tựa vào ghế.

Chiêm Linh biến sắc. Chu Nhất bị thương, mấy người Hạ Thanh đều bận việc, bên người Chu Thiên Giáng lại không có ai bảo vệ.

- Thiên Giáng, hay là…muội đi cùng huynh!

Chiêm Linh nhăn nhó nói.

- Linh Nhi, cái này thì không cần đâu. Sư phụ cần nghỉ ngơi ngay bây giờ, trong nhà phải có người quản lý mọi việc, nếu không mấy người Chu Nhị và Hạ Thanh truyền tin về, không có ai trả lời là không được.

Chu Thiên Giáng nhìn Chiêm Linh rất “chân thành”, dáng vẻ như rất quan tâm đến nàng.

- Vậy…vậy thì để muội đi đi.

Chiêm Linh cắn môi, trong lòng nàng thừa biết Chu Thiên Giáng đang cố ý giở trò nhưng nàng cũng không vạch trần, nếu Chu Thiên Giáng muốn sắp xếp để nàng đến Quách phủ thì Chiêm Linh cũng cảm thấy mình nên gặp lão phu nhân một cái.

- Linh Nhi, dù sao ta cũng không có chuyện gì, vừa hay có thể đi cùng muội một chuyến. Quách gia là định sơn chi bảo của Đại Phong, cũng nên đi tiếp kiến một cái.

Da Luật Đậu Cáp tiếp lời.

- Hay quá, vậy muội về phòng thay y phục, tỷ chờ ở đây nhé.

Trong lòng Chiêm Linh vui vẻ, có Da Luật Đậu Cáp đi cùng thì cũng đỡ ngại hơn nhiều.

Nhìn Chiêm Linh chạy ra khỏi đại sảnh, Da Luật Đậu Cáp vẻ mặt xấu xa nhìn Lâm Phong:

- Ta nói này lão gia tử, ngài cũng lớn tuổi như vậy rồi mà còn giúp đồ đệ lừa gạt người khác, ngài đừng quên Chiêm Linh cũng là chất nữ của sư môn ngài đấy.

Lâm Phong bị Da Luật Đậu Cáp nói cho cái mặt già cũng phát ngại, tức giận trừng mắt nhìn nàng một cái:

- Nha đầu thối, cẩn thận chốc nữa ta tìm Đại Ngưu tính sổ đấy.

Da Luật Đậu Cáp không thèm để ý cười hai tiếng:

- Hai người yên tâm đi, có ta đi cùng, đảm bảo sẽ khiến Quách lão phu nhân vui vẻ ra mặt luôn.

Da Luật Đậu Cáp nói xong thì lắc lư thân hình to lớn bước ra ngoài.

Lâm Phong nhìn Chu Thiên Giáng, thở dài lắc lắc đầu. Mấy nha đầu này ai nấy cũng thông minh khôn khéo, sau này tiểu tử ngươi tha hồ hưởng thụ rồi.

Trong Chu phủ đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe ngựa, nhanh chóng chạy về phủ Trấn Nam tướng quân dưới sự bảo vệ của thị vệ trong phủ.

Tuy bây giờ là rạng sáng nhưng trong thời đại này cũng không có hoạt động về đêm, mọi người đều có thói quen ngủ sớm dậy sớm. Hậu viện Quách gia, lão phu nhân rửa mặt xong đang thưởng thức trà sớm còn Quách Dĩnh đang múa đao luyện bổng trong sân, rèn luyện cơ thể.

Một quản gia vội vàng bước vào:

- Lão phu nhân, Chu phủ có người tới cầu kiến, nói là Thiên Thanh nữ Chiêm Linh và Da Luật Đậu Cáp muốn bái kiến người ạ.

- Hả? Hai nha đầu này mới sáng sớm tinh mơ đã đến bái kiến ta sao?

Quách lão phu nhân cảm thấy hơi kỳ quái, không hiểu tên Chu Thiên Giáng này đang giở trò quỷ gì. Tuy là bái kiến nhưng cần gì phải đến vào sáng sớm như vậy chứ? Hơn nữa nữ tử tên Chiêm Linh này còn là một dã nữ nhân mà Chu Thiên Giáng đưa từ Thiên Thanh về. Một nữ tử chưa xuất giá mà lại có thai sống trong Chu phủ, ấn tượng của Chiêm Linh trong mắt Quách lão phu nhân rất tồi tệ.

- Thiên Giáng muốn đưa người đến bái kiến thì cứ vào thẳng đi là được, còn khách sáo cái gì nữa.

Quách lão phu nhân nhẹ giọng nói.

- Lão phu nhân, Chu đại nhân không đi cùng, chỉ có hai nữ tử Thiên Thanh kia và thị vệ Chu phủ thôi ạ.

Quản gia vội nói.

- Hả? Chỉ có hai người họ?

Quách lão phu nhân trong lòng hơi giật mình, ngẫm nghĩ một chút rồi gọi với ra ngoài cửa:

- Dĩnh Tử, con vào đây một chút.

Quách Dĩnh nghe thấy tiếng gọi của nãi nãi (bà nội) thì bỏ binh khí chạy vào. Vừa nghe thấy bảo Chiêm Linh và Da Luật Đậu Cáp đến phủ thì Quách Dĩnh cũng có chút kinh ngạc.

- Dĩnh Tử, con thay nãi nãi ra tiếp đón một chút, không thể để người ta chê cười lễ nghĩa Đại Phong được.

Lão phu nhân phân phó một tiếng.

Quách Dĩnh gật đầu đáp ứng, vội vã chạy ra ngoài. Quách lão phu nhân thừa biết thân phận của Da Luật Đậu Cáp và Chiêm Linh, nếu đặt trong Đại Phong triều thì hai người này đều là nhân vật có cấp bậc quận chúa, công chúa, bất kể thế nào thì vẫn phải thể hiện lễ tiết cần có.

Quách Dĩnh thân là chủ nhà, lúc này cũng vô cùng nhiệt tình và rộng lượng dẫn Da Luật Đậu Cáp và Chiêm Linh vào. Khi lão phu nhân nhìn thấy cơ thể to lớn của Da Luật Đậu Cáp thì cũng bị chấn động một chút.

- Vãn bối Da Luật Đậu Cáp bái kiến lão phu nhân!

- Vãn bối Chiêm Linh bái kiến lão phu nhân!

Da Luật Đậu Cáp và Chiêm Linh cùng chân thành thi lễ.

- Ha ha, đừng khách sáo như vậy. Dĩnh Tử, mau bảo người ta ngồi xuống.

Lão phu nhân cười nói, tuy trong lòng bà rất phản cảm với Chiêm Linh nhưng thể hiện ngoài mặt lại rất hài hòa.

Chiêm Linh và Da Luật Đậu Cáp ngồi xuống, lão phu nhân quả thực rất lo lắng liệu cái ghế kia có bị cô bé mập mạp này ngồi cho sập hay không. Thảo nào người ta đồn đại mười mấy tiểu tử mới khiêng được khuê nữ này vào Chu phủ, trước kia lão phu nhân còn chưa tin nhưng bây giờ nhìn thấy Da Luật Đậu Cáp thì bà cảm thấy lời đồn kia không giả chút nào.

Quách Dĩnh hơi kỳ quái là sao hai người này lại đến cửa sớm như vậy, mở miệng hỏi trước:

- Linh Nhi, Đậu Cáp, sao hai người dậy sớm vậy?

Chiêm Linh cười khổ một tiếng:

- Không phải dậy sớm mà là một đêm không ngủ.

- Một đêm không ngủ.

Quách Dĩnh kinh ngạc nhìn hai người.

- Không ngờ lang trung Lý Tảo trong phủ lại chính là Quỷ Y Trác Hành, đêm qua bọn ta lên kế hoạch vạch chân tướng nhưng không ngờ Chu Nhất đại ca bị y ám toán, lại còn để y trốn thoát. May là Lâm sư bá đến kịp lúc, nếu không Chu Nhất đại ca…đã gặp rắc rối rồi.

Chiêm Linh nói ngắn gọn.

Quách lão phu nhân và Quách Dĩnh vừa nghe thấy vậy thì há to miệng, không ngờ Quỷ Y Trác Hành lại ẩn núp trong Chu phủ nhiều ngày như vậy, nếu không bị phát hiện thì đúng là đại họa kinh thiên động địa.

- Lâm Phong có bị thương không?

Quách lão phu nhân vội hỏi.

- Lão phu nhân, sư bá vẫn khỏe nhưng vì chữa thương cho Chu Nhất đại ca nên cũng mệt mỏi cả đêm.

Chiêm Linh trả lời.

Da Luật Đậu Cáp thấy cảnh tượng trước mặt rất hòa hợp, Quách lão phu nhân này không hổ là xuất thân danh môn, ngôn ngữ cử chỉ đều vô cùng điềm đạm.

Da Luật Đậu Cáp cười nói:

- Lão phu nhân, Quỷ Y Trác Hành cũng bị thương, ý của Thiên Giáng là muốn đến phủ mượn chút nhân thủ mai phục theo dõi ở các hiệu thuốc y quán trong thành. Vốn Thiên Giáng muốn đích thân đến nhưng Linh Nhi nói muốn mượn cơ hội này bái kiến lão phu nhân một chút nên hai người vãn bối mới mạo muội đến đây. Lúc vãn bối ở Thiên Thanh đã từng nghe nói Quách gia là trụ cột của Đại Phong, hôm nay có thể gặp lão phu nhân, đúng là phúc ba đời của vãn bối.

Mấy lời nịnh nọt này của Da Luật Đậu Cáp khiến trong lòng lão phu nhân vô cùng vui vẻ. Về mặt này thì Chiêm Linh không thể so với Da Luật Đậu Cáp.

- Dĩnh nha đầu, lập tức tập kết thị vệ trong phủ, tất cả nghe theo sự sai phái của Thiên Giáng. Trác Hành chưa bị diệt thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn.

Lão phu nhân nghiêm túc phân phó.

Quách Dĩnh gật gật đầu rồi lại nhìn Chiêm Linh hỏi:

- Linh Nhi, Thiên Giáng huynh ấy…không sao chứ?

Không đợi Chiêm Linh trả lời thì Da Luật Đậu Cáp đã cướp lời nói:

- May mà có Linh Nhi bảo vệ bên cạnh Thiên Giáng, nếu không Trác Hành đã đắc thủ rồi. Đúng rồi, người của mọi người cứ đến thẳng Hình Bộ ti nha tìm Hạ Thanh đại ca nhé, huynh ấy sẽ sắp xếp đến theo dõi y quán nào.

Chiêm Linh cảm kích gật gật đầu, có Da Luật Đậu Cáp đi cùng nàng cũng bớt đi không ít rắc rối, nếu không không biết nàng sẽ ngại đến mức nào nữa.

Chu Thiên Giáng vẫn thấp thỏm không yên trong phủ đợi tin. Lúc đi hắn đã lặng lẽ phân phó thị vệ, có chuyện gì thì lập tức quay về báo cáo.

Trong phòng có đốt chậu than, Lâm Phong bọc trong chăn, nằm luôn trên ghế ở phòng khách đánh một giấc. Đã gần giữa trưa mà mấy người Hạ Thanh không có tin tức gì mà bên Quách phủ cũng chẳng thấy động tĩnh gì.

Chu Thiên Giáng sốt ruột đi qua đi lại, nếu mấy người Chiêm Linh không về thì hắn cũng chuẩn bị đến Quách phủ xem sao. Hắn lo Chiêm Linh rèn luyện ở chiến trường biên cương thì tính tình nóng nảy, vạn nhất làm loạn lên thì rắc rối rồi.

Phải biết rằng Chu Thiên Giáng chuẩn bị sau xuân sẽ lấy Quách Dĩnh và Ngọc Nhi vào cửa, đến lúc đó hôn điển của ba người sẽ cùng cử hành. Chu Thiên Giáng không lo Tĩnh Vương nhưng nếu lão phu nhân không đồng ý thì hắn cũng chẳng còn cách nào, vậy nên hắn muốn sắp xếp cho Chiêm Linh và lão phu nhân gặp mặt, chỉ khi lão phu nhân chấp nhận thì Chiêm Linh mới có thể trở thành một trong những nữ chủ nhân của Chu phủ.

Bình Luận (0)
Comment