Tần Miên Miên buông tấm thẻ trong tay xuống, nhìn về phía màn hình.
Chữ đen trên nền trắng được phóng to lên nhiều lần, in đậm khiến cho người nhìn cực kỳ chói mắt.
Tần Miên Miên khó chịu nheo mắt lại.
Câu hỏi đầu tiên.
"Bạn có cảm thấy đối phương sẽ phản bội bạn không?"
Nếu là chị gái trong giấc mơ thì Tần Miên Miên không dám chắc, nhưng Trang Sinh hiểu mộng [1], ranh giới giữa mơ với thực thường rất mờ nhạt.
[1]: Điển tích "Trang Chu mộng hồ điệp", kể về một lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm hay là bướm mộng thấy hóa Chu (nguồn: Wikipedia).
Tần Miên Miên cũng không vội trả lời, nàng bước tới, giả vờ như nghiên cứu màn hình trước mặt nhưng thực ra là đang suy nghĩ chuyện khác.
Cuối cùng, trên màn hình hiện ra hai lựa chọn là có hoặc không.
Chỉ cần nhấn xuống, đó sẽ là câu trả lời của bản thân.
Rốt cuộc kia là giấc mơ thôi sao? Tần Miên Miên ấn xuống——
Sẽ không.
Giản Ánh An lựa chọn không, cô tin chắc rằng Tần Miên Miên sẽ không phản bội cô, không những vậy mà cô cũng sẽ không bao giờ phản bội Tần Miên Miên.
Không biết bên Miên Miên thế nào, sau khi chọn đáp án xong, Giản Ánh An lại nghĩ tới Tần Miên Miên.
Tần Miên Miên vốn dính người, tựa như chú mèo cưng được nuôi trong nhà, lớn như vậy rồi mà vẫn giữ bản tính mèo con.
Em ấy sẽ đến gần cô, nhẹ nhàng nói em ấy thích cô, sẽ ôm lấy cô, dù chỉ ôm được cánh tay cũng không buông ra.
Sẽ làm nũng ra vẻ dễ thương, sẽ thẳng thắn mà nói những lời trong lòng.
Vì vậy, bất cứ khi nào cô có thời gian rảnh liền vướng bận nàng.
Dù chỉ cách nhau một bức tường, Giản Ánh An cũng sẽ suy nghĩ, bây giờ Miên Miên đang làm gì nhỉ.
Em ấy có tức giận không?
Giản Ánh An vì suy nghĩ của mình mà bật cười thành tiếng, cô nhìn thấy màn hình lóe lên, chuyển sang câu hỏi tiếp theo.
Câu hỏi thứ hai.
"Bạn có phản bội đối phương không?"
Thời điểm lựa chọn được đưa ra, Giản Ánh An không chút do dự mà chọn không.
Hai người đã lớn lên cùng nhau, dù cho không thích nhau thì vẫn sẽ là người nhà đáng tin cậy trong lòng đối phương.
Huống chi cô còn thích Tần Miên Miên.
Thích chính là vạn kiếp bất phục, Giản Ánh An đột nhiên hiểu ra được, tại sao kiếp trước Tần Miên Miên lại nỗ lực đến cứu cô.
Câu hỏi thứ ba.
"Mẹ và người kia cùng rơi xuống nước, bạn sẽ chọn cứu ai trước?"
Giản Ánh An sửng sốt, câu hỏi kinh điển giữa các đôi tình nhân đột nhiên lại đặt ở đây, hơn nữa chỉ có hai lựa chọn.
Vô nghĩa, đương nhiên là cứu Miên Miên.
Giản Ánh An không cần suy nghĩ đã có câu trả lời, nhưng câu hỏi này cô không thể trả lời ngay, phải đợi thêm vài giây nữa mới chọn đáp án. Nhưng cho dù là như vậy thì tốc độ trả lời của cô vẫn tính là cực kỳ nhanh.
Sau khi trả lời tất cả các câu hỏi, cánh cửa sẽ tự động mở ra, người chơi sẽ được ra ngoài lấy manh mối.
Các nhân viên thu thập xong câu trả lời của họ, khó hiểu vò đầu.
Chỉ cần hai người đưa ra đáp án trái ngược nhau thì sẽ có người xông vào loại người, nhưng mà lựa chọn của cả hai đều giống hệt nhau, giống như trước khi tiến vào hai người đã trao đổi đáp án vậy!
Ngay cả việc lựa chọn cứu ai trước cũng giống nhau!
Quan trọng nhất là trong quá trình giám sát, hai người đều không quá do dự khi gặp phải câu hỏi này!
Mấy đứa hiếu thảo như vậy, mẹ của mấy đứa có biết không?
Vẻ mặt của nhân viên công tác vô cùng vi diệu...
Cửa mở, Giản Ánh An và Tần Miên Miên đồng thời đi ra, hai người nhìn nhau, không hẹn mà cùng mỉm cười, ăn ý đến mức có thể so với chị em song sinh.
Nhân viên công tác lấy manh mối ra, nói đùa: "Suýt nữa tôi đã nghĩ hai em có quan hệ huyết thống đấy."
Giản Ánh An cười sâu xa: "Chúng em không có quan hệ huyết thống đâu ạ."
Nhân viên cười mấy tiếng: "Haha, đương nhiên chúng tôi biết, chẳng qua là muốn nói các em ăn ý quá thôi."
"Ăn ý?" Giản Ánh An nhếch môi, "Đây không phải là bài kiểm tra lòng tin sao?"
Nhân viên hơi giật giật khóe môi: "Đúng vậy, là kiểm tra lòng tin!"
Sau đó không nhịn được hỏi: "Tại sao hai người lại chọn cứu nhau trước vậy?"
Khi Giản Ánh An chọn đáp án cho câu hỏi này thì cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị loại rồi, lại không ngờ rằng Tần Miên Miên cũng chọn cứu cô trước. Đây không còn là chuyện chỉ nghĩ cho bản thân thôi, mà còn phải chịu sự lên án của xã hội đấy!
Giản Ánh An trầm ngâm: "Em không có mẹ."
Vậy thì thật là...Nhân viên nhìn về phía Tần Miên Miên đang xem manh mối. Cảm nhận được ánh mắt, nàng ngẩng đầu lên.
Những người xung quanh cũng hỏi lại câu hỏi đó một lần.
"Tại sao em lại chọn cứu Giản Ánh An?"
Tần Miên Miên cười rất tươi, vô tư nói: "Bởi vì em không tìm được mẹ của em, bà ấy đã không còn nữa rồi."
Nhân viên công tác:"......"
Con đường của hai bạn trẻ này thật lắm chông gai, lẽ ra anh không nên hỏi câu này mới đúng.
Tần Miên Miên đưa manh mối và tấm thẻ cho Giản Ánh An, manh mối không rõ ràng, nàng xem không hiểu.
Trên đường trở về, Tần Miên Miên cau mày: "Chị ơi, thẻ hết hiệu lực rồi, em không bảo vệ chị được nữa."
Giản Ánh An: "Chị còn chưa tìm được thân phận của mình mà."
Tần Miên Miên hơi buồn ngủ: "Dạ, vậy đổi lại chị bảo vệ em nha."
Nàng ngáp một cái, dựa vào vai Giản Ánh An ngủ một lúc lâu.
Buổi ghi hình đã kết thúc.
Nhìn chung thì tập này được thiết kế để tăng độ tương tác giữa các khách mời, kịch bản không sinh động lắm, chủ yếu dựa vào diễn xuất của khách mời, dù sao thì Giản Ánh An và Tần Miên Miên buộc chặt không rời, không ai có thể chia cắt được họ.
Cuối cùng chỉ còn lại Tần Miên Miên trong nhóm chuột, còn đội mèo không bị loại hết nên đã giành chiến thắng.
Giang An Ngôn đưa ra đề nghị mời cơm, các sao nam khác đều đồng ý.
Giản Ánh An: "Miên Miên buồn ngủ rồi ạ."
Giang An Ngôn: "...Được rồi, em đưa em ấy về nghỉ ngơi trước đi."
Tần Miên Miên không phải người nổi tiếng như bọn họ, thường xuyên quay phim mấy tháng trời, ngày đêm điên đảo nhưng cơ thể vẫn chịu đựng được.
Thế là hai người quay về, cũng không ai nói ra nói vào.
Nhiều nhất sẽ có người hỏi: "Hai người họ trước đó có quen nhau sao?"
Bởi vì quan hệ giữa hai người tốt đến nỗi ai cũng tưởng là đã có kế hoạch từ trước, trong chương trình thì ân ái trắng trợn, tựa như giây tiếp theo sẽ chính thức công khai, hotsearch đỏ chót.
Giang An Ngôn nhìn qua, nàng chỉ khách sáo mời khách mà thôi, nếu đã cho đủ mặt mũi rồi thì sẽ rời đi.
Chuyện giữa Giản Ánh An và Tần Miên Miên, trong lòng Giản Ánh An tự có sắp xếp, Giang An Ngôn không có ý định nói gì thêm.
Giản Ánh An chật vật đặt người lên giường.
Tần Miên Miên đã ngủ rồi, cô cũng không muốn đánh thức em ấy nên dọc đường đi cô rất cẩn thận, sợ đụng phải em ấy hoặc là gây ra tiếng động đánh thức Miên Miên.
Mặc dù có thang máy nhưng Giản Ánh An vẫn mệt mỏi như mới leo tám tầng lầu.
Đợi Tần Miên Miên ngủ say rồi, cô mới đi xem tiến độ kế hoạch.
Blind box đã được phát hành thành công và bán rất chạy. Do số lượng mô hình búp bê bằng nhau nên ngay cả khi mở không ra cũng dễ dàng tìm người để đổi, vì vậy đánh giá rất tốt.
Đợt mở bán thứ hai đã bắt đầu, tính tới tính lui cũng được khá nhiều tiền.