Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 154

Unknown Chương 154

“Vậy đàn em của cô cũng nhiệt tình thật đó, tôi rất thích. Nếu có cơ hội thì nhất định phải làm quen mới được.” Miêu Đại Yên rất ngạc nhiên, sau đó lấy lại tinh thần, mỉm cười vỗ vào vai của Khúc Nhiên nói.

Đạo diễn và những người khác cũng đứng ở một bên híp mắt cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy đó Tiểu Nhiên, làm phiền cô chuyển lời lại là được, nếu đàn em của cô có việc không thể đến thì cũng không sao cả.”

“... Dạ được, thế thì để tôi nói lại với em ấy.” Thấy mọi người đều đã nói như vậy rồi, Khúc Nhiên chỉ đành nhận lời rằng sẽ quay về hỏi Tô Tái Tái thôi.

Dù sao thì có đồng ý đi hay không còn tùy thuộc vào bản thân Tô Tái Tái nữa, cô ấy chỉ truyền đạt lại lời của mọi người mà thôi.

Đạo diễn gật đầu, chuẩn bị nói thêm điều gì đó thì Phương Hiểu Tuyết vốn đang ngồi ở một bên đợi đột nhiên nói chen vào.

“Đạo diễn à, mọi người nói xong chưa vậy? Có thể về trước được không?” Cô ta đứng ở đó, bất mãn nhìn đám người Khúc Nhiên, hậm hực nói: “Tôi còn phải về livestream nữa đấy.”

Vừa rồi lúc nhân viên công tác thu dọn đồ đạc thì dọn luôn cả ghế dựa lưng của cô ta, khiến tâm tình cô ta bây giờ vô cùng không tốt.

Cái gì thế này? Có một Khúc Nhiên tới tranh đoạt danh tiếng với cô ta thì thôi đi, chẳng lẽ còn tính thêm một cô em gái khác vào nữa sao?

Thật sự buồn cười chết mất.

Phương Hiểu Tuyết nghĩ vậy thì lại nhịn không được quay qua lườm Khúc Nhiên một cái.

Cô ta không biết bởi vì lúc nãy cô ta không nghe khuyên bảo, nhất quyết quay đầu lại đã khiến tổ đạo diễn không hề hài lòng.

Bây giờ cô ta lại còn ở bên cạnh không ngừng thúc giục, đừng nói là trả lời, ngay cả gật đầu đạo diễn cũng không muốn làm.

Chị Hà thấy vậy lập tức cười hòa giải nói: “Được rồi, bây giờ có thể về rồi, hôm nay mọi người đều vất vả rồi.” Chị ấy dừng lại một chút, tùy tiện chỉ vào một nhân viên công tác rồi nói: “Này? A Quần, cậu giúp Hiểu Tuyết cầm con rối lên xe nhé.”

“Vâng!” A Quần trả lời, lập tức chạy tới nhặt con rối bị Phương Hiểu Tuyết tùy tiện ném qua một bên lên, rồi lại chạy tới trước mặt cô ta, cười hì hì nói: “Tiền bối Hiểu Tuyết, chúng ta lên xe trước nhỉ?”

Trong ngành giải trí này, có thể được người khác gọi một tiếng “tiền bối” thì tuyệt đối là một cách tán thành thân phận của người đó.

Đối với Phương Hiểu Tuyết một lòng muốn gia nhập làng giải trí mà nói, câu này êm tai một cách lạ lùng.

Phương Hiểu Tuyết được vuốt lông lập tức bày ra phong thái của “tiền bối”, hơi ưỡn cằm ra, đi lên xe.

“Thật là…” Miêu Đại Yên nhìn bộ dáng của cô ta cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Cuối cùng chú ấy chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, rồi quay qua nhìn Khúc Nhiên, nói: “Tiểu Nhiên, chúng ta cũng lên xe chứ?”

Khúc Nhiên gật gật đầu, cô ấy chào hỏi đạo diễn và mọi người xong, ba người cùng nhau lên xe.

Phương Hiểu Tuyết mới vừa lên xe, đang ngồi tại chỗ chỉnh lại lớp trang điểm thì thấy Khúc Nhiên đi lên.

Cô ta “Bộp” một tiếng, đóng gương trang điểm cầm tay lại, giọng điệu quái gở nói: “Chà! Cô Khúc lên xe rồi sao? Thật ngại quá, tôi ngồi ở vị trí C mất rồi. Hay là… Để tôi nhường lại cho cô?”

Cái gọi là vị trí C cũng chỉ là chỗ ngồi an toàn nhất trong xe mà thôi.

Ngoài miệng Phương Hiểu Tuyết nói như thế nhưng thật ra cô ta chẳng hề động đậy lấy một chút.

Cô ta khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào gối, bộ dáng vô cùng khiêu khích nhìn Khúc Nhiên.

Lần này không cần Vệ Cát nói gì, ngược lại Miêu Đại Yên nhíu mày nói trước: “Phương Hiểu Tuyết, mọi người đều mệt mỏi cả đêm rồi, cô yên tĩnh một chút đi. Không phải lúc về cô còn phải phát sóng trực tiếp sao? Cô tranh thủ lúc này nghỉ ngơi dưỡng sức đi, như vậy lên màn ảnh mới đẹp được, sẽ không trông cô quá tiều tụy.”

Bình thường Miêu Đại Yên lúc nào cũng cười hì hì, là người hài hước thú vị, bây giờ đột nhiên lại nói một câu như thế thật sự đã trấn áp được Phương Hiểu Tuyết.

Cô ta khẽ hừ một tiếng rồi không nói gì nữa, sau đó tiếp tục mở gương trang điểm cầm tay của mình ra tiếp tục xem lại lớp trang điểm.


Bình Luận (0)
Comment