Kế tiếp, mạch máu xanh đen cũng dần nổi lên nơi khóe mắt, khiến nó càng thêm dữ tợn.
“So với đàn ông thì đương nhiên là tôi thích các cô gái hơn rồi.” “Miêu Đại Yên” nhìn chằm chằm Khúc Nhiên bằng ánh mắt tham lam, còn lè lưỡi liếm môi trông đến là kinh tởm.
Nhưng vừa mới dứt lời, “Miêu Đại Yên” lập tức nổi điên, gào lớn một câu về phía sau: “Câm miệng! Tối ngày khóc lóc, phiền chết đi được!”
Khúc Nhiên trợn trừng mắt, không biết thứ này đang nói chuyện với ai nữa. Còn Miêu Đại Yên và Vệ Cát đang đứng phía sau lưng nó thì sợ đến độ nuốt nước miếng, hai mắt dán chặt lên phần gáy của nó.
Phía sau gáy nó lộ ra nửa gương mặt của phụ nữ được giấu sau mái tóc, vặn vẹo nhìn Miêu Đại Yên và Vệ Cát chằm chằm, nửa đôi môi liên tục khép mở, chẳng biết đang lẩm bẩm chuyện gì.
Nước mắt đen tuyền cũng liên tục chảy tràn từ hốc mắt, khiến mái tóc vốn đã không sạch sẽ lại trông càng thêm dơ bẩn.
“Thứ này… là gì vậy…” Miêu Đại Yên cảm thấy giờ phút này, ngoại trừ sợ hãi ra thì còn rất kinh tởm.
Vừa dứt lời…
“Là oán linh vô tội bị chết oan nên quay về bám lên người hung thủ thôi mà.”
Giọng điệu điềm đạm truyền tới từ cửa sổ, thu hút sự chú ý của toàn bộ nhóm Khúc Nhiên.
Chẳng biết từ khi nào mà Tô Tái Tái đã ngồi vắt vẻo trên khung cửa sổ mở toang, vừa nhìn thứ kia vừa cười bảo: “Và tôi thích gặp kiểu này hơn là ác linh bình thường đấy.”
Dứt lời, Tô Tái Tái khẽ dời mắt, nhìn về phía nữ quỷ đang không ngừng chảy nước mắt, hỏi: “Chị gái kia ơi, tôi giúp chị tụ hồn khóa phách, đồng thời dựng lại hồn thể cho chị nhé, thấy sao hả?”
“Yên tâm…”
Tô Tái Tái mỉm cười, trông cực kỳ chân thành, rạng rỡ, nhưng lời cô nói ra lại khiến nhóm Miêu Đại Yên phải rùng mình.
“Tay nghề của tôi điêu luyện lắm đấy.”
Sau đó thì sao?
Sau đó thì đám người Miêu Đại Yên đã được nhìn thấy tận mắt cái gì gọi là “làm nhiều quen tay” mà Tô Tái Tái nói.
Tô Tái Tái thẳng tay lột phần da đầu của ác quỷ xuống, kéo nữ quỷ ra khỏi hồn của ông ta.
Trong quá trình này, ác quỷ đều luôn rống lên, vô cùng đáng sợ.
Mặc dù Miêu Đại Yên cảm thấy tình hình bây giờ quá máu me kinh tởm, nhưng mà nghĩ tới những hành vi phạm tội mà lúc nãy ác quỷ đã khai thì lại cảm thấy ông ta bị trừng phạt rất đúng tội.
Nữ quỷ thì ngồi ở bên che mặt lại rống to, không phải vì sợ mà là như vì đã được giải thoát.
Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường, không ngờ rằng bởi vì tan làm trễ mà bị một tên lưu manh thất nghiệp chú ý tới, thậm chí lúc bị uy hiếp, bởi vì quá sợ hãi mà đã bỏ qua cơ hội cuối cùng để tự cứu bản thân.
Đợi tới khi ông ta thành công, lại không hề thả cô ấy ra như lời đã hứa mà còn nắm lấy tóc cô ấy nhấn xuống nước, muốn dìm chết cô ấy.
Phải đến lúc đó thì nữ quỷ mới đột nhiên bạo động lên, cố gắng chống cự đánh nhau với ông ta.
Mặc dù cuối cùng vẫn không thể thoát chết được, nhưng ít ra thì cũng có thể báo thù thay cho mình, bởi vì ông ta cũng bị trượt chân té chết đuối ở dưới sông.
Nhưng cô ấy lại không thể ngờ được rằng hồn phách của hai người lại bị dính liền lại với nhau.
Mặc dù ông ta đã chết nhưng lòng ác vẫn không thay đổi, thế nên đã biến thành một ác quỷ, hơn nữa bởi vì chết ngoài ý muốn nên càng muốn hại thêm nhiều người hơn nữa, muốn cho bọn họ chôn cùng với ông ta.
Nữ quỷ không thể nào ngăn cản ác quỷ lại được, thế nên cô ấy chỉ có thể cố gắng phát ra tiếng cảnh báo, hy vọng sẽ không có ai bị hại giống như mình.
Đây quả thực là sống không bằng chết, bởi vì sau khi chết thành quỷ còn phải bị dính chặt với kẻ đã hại chết mình, bị ép làm nhiều chuyện xấu mà cô ấy hoàn toàn không muốn làm, không muốn thấy nhất.
Không nghĩ tới bây giờ nữ quỷ lại có được cơ hội được cứu giúp.
Cũng bởi vì được ban cho một ‘cuộc đời mới’ lần này khiến cho nữ quỷ không nhịn được mà khóc rống lên.
Nhưng lại nghĩ tới mình không có tương lai, lại khiến cho nữ quỷ đau khổ không thôi.