Nếu như đây là một cái hồ bình thường thì mặt nước phải ấm nóng mới đúng.
Nhưng lúc này, khi Tô Tái Tái thả tay xuống thì chỉ cảm thấy được sự lạnh lẽo.
Người giấy nhỏ bò từ trong mũ choàng ra, nó ngồi trên vai của Tô Tái Tái, hai tay chống má nhìn về phía hồ nước cùng với cô.
Như thể đang chờ thứ gì đó xuất hiện vậy.
Tay của Tô Tái Tái đang ngâm trong nước, không biết là do nước hồ ảnh hưởng hay sao nhưng phần da dưới nước của cô trông trắng bệch một cách kỳ lạ.
Cả hai đợi trong chốc lát, đến khi người giấy nhỏ bắt đầu có chút mất kiên nhẫn thì có thứ gì đó chậm rãi nổi lên từ dưới đáy nước.
Mới nhìn qua thì nó giống như một đống đen thui bồng bềnh, na ná như rong biển đang trôi nổi dưới đáy biển vậy.
Nhưng chờ đến khi thứ đó đến gần mặt nước, họ mới phát hiện đám “rong” màu đen kia thật ra là tóc người!
Lúc nổi đến mặt nước, tóc bị dòng nước rẽ qua hai bên theo quán tính, để lộ ra một gương mặt phụ nữ trắng bệch. Gương mặt này vừa đến gần tay của Tô Tái Tái thì bất ngờ há to miệng!
“Phập!”
Đáng tiếc đã cắn hụt.
Nhưng chỉ với tiếng cắn và hình ảnh hai hàm răng sắc bén lộ ra khi con quỷ nước kia há mồm đã đủ để chứng minh rằng nó có thể dễ dàng cắn đứt tay của một người chỉ với một nhát cắn.
Nhưng nữ quỷ đã nhanh thì động tác của Tô Tái Tái còn nhanh hơn nó.
Cô nhanh chóng né tránh rồi trở tay túm lấy tóc của nữ quỷ, sau đó “rào” một tiếng đã xách nó lên khỏi mặt nước.
“Oa. Chất lượng của con này cũng ổn phết nè.” Tô Tái Tái đứng trên bờ nhìn con quỷ trên tay rồi nói với đám lệ quỷ.
Nữ quỷ này bị chém đứt hai chân rồi quăng vào trong hồ cho chết đuối, bởi vậy oán hận và âm khí đã giúp nó mọc ra một cái đuôi xương dài một mét, phần chóp đuôi còn có một cái móc thoạt nhìn như đuôi của bọ cạp.
Đang tiếc lúc này cái đuôi đó chỉ có thể quơ quào lung tung trên mặt nước chứ không có cách nào biến thành vũ khí được, nhìn qua không khác gì một con cá ra sức giãy giụa nhưng lại không thể làm nên trò trống gì vậy.
Đám lệ quỷ nghe Tô Tái Tái nói như thế thì trợn mắt khinh bỉ, biểu cảm như thể đang nói “nó mà cũng xứng à”.
Một con quỷ như vậy, bọn nó có thể dùng tay không đánh mười đứa luôn chứ đùa!
Đám lệ quỷ: ╭(╯^╰)╮
Nữ quỷ bị túm tóc không ngừng rít gào, thoạt nhìn vô cùng hung tợn.
Nó vươn tay muốn cào Tô Tái Tái, nhưng móng tay sắc nhọn như bị cái gì cản lại, hoàn toàn không có cách nào đụng tới cô, mỗi lần cào chỉ có thể phát ra tiếng kin kít như cào lên mặt kính.
Khi nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra ngay lúc Tô Tái Tái dùng tay không bắt nữ quỷ, người giấy nhỏ đã nhanh tay lấy một lá bùa vàng ra dán cái “bẹp” lên cánh tay của cô.
Đó là một lá bùa vàng đã bị đứt đôi, nếu ghé sát vào sẽ thấy phần rách được dán lại bằng giấy trắng có dính… hồ dán từ cơm nhão.
Ừm, thật đúng là một cách dán dân dã quen thuộc.
Có điều tuy dân dã nhưng quan trọng là nó dễ dùng và có tác dụng rõ rệt!
Một tấm chắn vô hình xuất hiện bảo vệ Tô Tái Tái, tuy nó không phải hình cầu hoàn chỉnh mà chỉ là nửa hình cầu, nhưng chỉ bấy nhiêu cũng đã đủ để bảo vệ Tái Tái không bị thương rồi.
Sao nào?! Tay nghề của em tuyệt lắm đúng không?!
Người giấy nhỏ chống nạnh, bộ dáng kiêu ngạo vô cùng.
Tô Tái Tái còn chưa kịp khích lệ nó thì lá bùa vàng đang dính trên tay của cô đã rách một đường nhỏ, điều này làm Tô Tái Tái và người giấy nhỏ đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Ớ?!
“A.” Tô Tái Tái mới vừa “a” một tiếng thì lá bùa vàng đột nhiên rách làm đôi, tấm chắn vô hình cũng vỡ tan rơi xuống mặt nước.
Thôi tiêu rồi!
Người giấy nhỏ thấy thế lập tức nhảy tới và chụp lấy lá bùa vàng giữa không trung, sau đó đáp xuống trên vai của Tô Tái Tái.
Nữ quỷ cho rằng đây là cơ hội tốt, thế là giơ tay lên cao muốn cào vào mặt của Tô Tái Tái.
Nào biết ngay lúc này Tô Tái Tái lại quay đầu nhìn nó, cười nói: “Láo xược.”