Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 442

Unknown Chương 442

“Này, tôi kính trọng ông nên mới gọi ông một tiếng thầy thôi, chứ xét về năng lực thì ông kém tôi không chỉ là một hai cấp thôi đâu. Ông có tư cách gì mà đứng ở đây xỉa xói tôi hả? Giáo. Sư. Danh. Dự - Chu Phổ?”

Chu Phổ còn chưa kịp phản bác, Thẩm An đã tiến lên một bước, chắn trước mặt thầy của mình rồi nhìn chằm chằm Tần Trác Thắng, lạnh lùng nói:

“Nếu theo như cách thầy nói, vậy xét về tài nguyên và thực lực, lẽ nào nhà họ Thẩm của em lại thiếu một cây thuốc Ôn Phục Tử hay sao? Giáo. Sư. Tần. Trác. Thắng?”

Thẩm An vừa dứt lời, phó viện trưởng Tôn và những người khác đều sực nhớ ra người này không chỉ là học trò của Chu Phổ, mà còn là cậu chủ của nhà họ Thẩm nữa!

Trong phút chốc khiến Tần Trác Thắng không còn lời nào để nói, ông ta lập tức đảo mắt sang chỗ khác, đồng thời khẽ dựa lưng vào ghế, cố gắng biện hộ để giữ thể diện cho chức danh "giáo sư Tần" của mình: “... Tôi cũng không có ý đó.”

“Vậy sao?” Thẩm An cười giễu, quay đầu nhìn Bạch Ngữ Dung, nói: “Nhưng hình như học sinh của giáo sư Tần... lại có ý đó thì phải?”

“Em, em không có.“ Bạch Ngữ Dung vội vàng xua tay, dừng một chút rồi nhìn Thẩm An với vẻ mặt áy náy, nhỏ giọng nói:

“Đàn anh Thẩm, vừa rồi là do em không ngừng bị vu oan cho nên mới nhất thời nói ra những lời thiếu suy nghĩ như vậy. Chứ thật ra em không hề có ý đó đâu!”

“Với cả...” Cô ta khựng lại vài giây, sau đó rụt rè nhìn Thẩm An: “Đàn anh ơi, bây giờ anh đã hiểu được cảm giác bị người khác vu oan rồi đúng không? Giống như em vậy đó, đàn anh!”

Đúng là mặt dày mà!

Thẩm An chẳng buồn nhìn Bạch Ngữ Dung lấy một cái, trực tiếp quay đầu đi nơi khác.

Thấy vậy, Bạch Ngữ Dung nhìn thoáng qua bốn người rồi cắn môi dưới, nhìn về phía phó viện trưởng Tôn với vẻ mặt ấm ức.

Phó viện trưởng Tôn thấy thế, nắm chặt nắm tay đưa lên môi, giả vờ “khụ” một tiếng, nói: “Chu Phổ à... ông xem cái nhà kính của ông có không ít người ra vào, hơn nữa lại không có camera nữa.

Nên... cho dù trò Bạch từng vào đó thật thì cũng không thể chắc chắn rằng trò ấy là kẻ trộm có đúng không?”

“Tôi thấy... hay là chuyện này cứ thế cho qua đi?!” Phó viện trưởng Tôn nhìn Chu Phổ rồi dò hỏi.

Thấy Chu Phổ ngồi yên không nói gì, phó viện trưởng Tôn đành phải nở một nụ cười hoà nhã nhìn về phía Thẩm An.

“Sinh viên Thẩm à, em cũng đừng giận nữa, đây chỉ là một sự hiểu lầm thôi. Về của cải của nhà họ Thẩm, đừng nói là chúng tôi, mà cả thế giới ai mà chả biết chứ, vả lại nhân phẩm của em như thế nào chúng tôi đều biết rất rõ.

Vừa nãy là do bạn học Bạch có hơi căng thẳng cho nên mới nói như vậy, trò Bạch à, em mau đến xin lỗi đàn anh một lần nữa đi nào!”

Phó viện trưởng Tôn nói xong, nhanh chóng đá mắt ra hiệu cho Bạch Ngữ Dung.

Cô ta thấy thế, tuy rằng khuôn mặt cực kỳ ấm ức, vành mắt đỏ bừng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo.

Cô ta khẽ cúi người với Thẩm An: “Đàn anh, thật xin lỗi...”

Lần này Thẩm An không những ngoảnh mặt đi, mà còn hơi nghiêng người tránh né, không chấp nhận lời xin lỗi của Bạch Ngữ Dung.

Anh ấy lạnh lùng nói: “Không dám, nhận không nổi.”

Thấy vậy, phó viện trưởng Tôn lại lén nhìn Chu Phổ một cái rồi thở dài: “Haiz... Cũng không biết là ai đã trộm Ôn Phục Tử nữa... quả thật có hơi đáng tiếc.

Hay là như vầy đi thầy Chu, để tôi giúp ông để mắt đến Ôn Phục Tử nhé? Nếu có tin tức gì, tôi sẽ lập tức thông báo cho ông có được không?”

Dừng một chút, ông ta lại cười nói: “Ông xem hội đánh giá đan dược cũng sắp đến gần rồi, chúng ta vẫn nên tạm thời dồn hết tâm trí vào đó thì hơn. Ông thấy sao, thầy Chu?”

Chu Phổ lạnh lùng cười một tiếng, lúc này mới nghiêng đầu nhìn về phía đám người phó viện trưởng Tôn: “Nếu không phải vì hội đánh giá đan dược thì tôi sẽ ở đây lãng phí thời gian với mấy người chắc?”

Nói xong ông ấy đập bàn đứng dậy, trừng mắt nhìn Bạch Ngữ Dung, chỉ vào Thẩm An nói: “Ôn Phục Tử đó tôi chính là vì hội đánh giá đan dược mà chuẩn bị cho Tiểu An!

Cô trộm mất thì thôi, lại còn bóp nát toàn bộ bọn nó! Ngay cả một chút xíu xiu, một chiếc lá cũng không để lại!

Cô có biết nó chỉ cần, dù chỉ là một mảnh, là cũng có thể sống được không? Cũng có thể để Tiểu An tham dự hội đánh giá đan dược?”


Bình Luận (0)
Comment