Đan dược có tổng là chín cấp. Ba cấp đầu là Tử Kim, Hồng Kim, Đan Hồng.
Những cấp sau thì dựa theo ba cấp này mà phân xuống đến cấp tám mới ngừng.
Cấp cuối cùng là “Sơ phẩm đan”.
Chỉ cần luyện ra được sơ phẩm đan thì tương đương được dán nhãn: “Mười năm sau tất thành châu báu.”
Cho nên hàng năm có rất nhiều người trẻ nỗ lực sơ phẩm đan.
Tính ra sơ phẩm đan có ba loại, chia đơn giản thành “Giáp, Ất, Bính”.
Đây là sắp xếp rành riêng cho những người không thi đậu vào trong Huyền Học Viện, không khác gì tuyển thủ chuyên nghiệp và tuyển thủ nghiệp dư.
Chỉ cần có cái danh “Tuyển thủ nghiệp dư” mà giành được được “Ất hoàn” của Phẩm Đan Hội, có tư cách trở thành học sinh bổ sung của Huyền Học Viện.
Nếu là học sinh bổ sung của Huyền Học Viện hay là “Tuyển thủ nghiệp dư” giành được “Giáp hoàn” thì có thể trở thành học sinh chính thức của Huyền Học Viện.
Hơn nữa Phẩm Đan Hội còn có ba ngày buôn bán. Các loại dược liệu, khoáng vật, cái gì cần có thì đều có cả, hơn nữa có Huyền Học Hội làm đảm bảo cho nên mọi người cũng không phải lo sẽ mua phải hàng nhái, hàng kém chất lượng.
Cho nên mặc dù khác với Tam Viện nhưng mọi người cũng háo hức tham gia.
Coi như là tiệc lớn của người trong Huyền Học đi.
“Hóa ra là như thế.” Tô Tái Tái biết được sương sương gật đầu, liếc mắt nhìn về phía Nghiêm Thanh hỏi: “Thế thì thầy Nghiêm và thầy Chu cũng tham gia đúng không ạ?”
“Thầy á?” Nghiêm Thanh cười lắc đầu: “Thầy rành mỗi việc châm cứu nên không tham gia làm gì. Cơ mà thầy sẽ qua bên chỗ buôn bán xem thế nào. Còn sư đệ… thì chắc là có tham gia đấy.”
Nghiêm Thanh nhắc tới đây thì không nhịn được mà nhíu mày: “Nếu như tên họ Tôn kia không ôm hận muốn trả thù thì sư đệ của thầy đã sớm là giảng viên chính thức của Luyện Đan Viện.
Chỉ tiếc là ông ấy đã dừng ở bước Sơ Phẩm Đan rất là lâu rồi. Nếu như có thể lên được tới cấp thứ tám thì chẳng cần sự đồng ý của tên họ Tôn kia nữa mà có thể thăng cấp thẳng trong Huyền Học Viện luôn.”
Dừng một chút, hai mắt Nghiêm Thanh sáng bừng nhìn Tô Tái Tái nói: “Cũng may Tiểu Tái có tặng cho ông ấy cỏ Vọng Bắc… Khụ! Tóm lại là lần này có khi sẽ có cơ hội đấy!”
Nghiêm Thanh nói được nửa cụm từ “cỏ Vọng Bắc Đông” thì nhớ ra chuyện có thể có tai vách mạch rừng nên vội giả tiếng ho cho qua chuyện.
Nhưng ý gì thì ai cũng hiểu.
Tô Tái Tái cười nói: “Kết quả ra sao vẫn dựa vào thầy Chu thấy thế nào.”
Cỏ Vọng Bắc Đông cũng không phải thứ dễ sử dụng. Nếu Chu Phổ muốn lấy nó để luyện đan thì cần phải có nguyên một mảnh lá cơ.
“Đúng đúng đúng.” Nghiêm Thanh gật đầu liên tục.
Nói chuyện vui quá còn vỗ tay nói sang sảng: “Không biết làm sao, tuy chuyện này chưa đâu vào đâu nhưng thầy lại có cảm giác… cực kỳ hãnh diện ấy.”
Ông ấy dừng lại đôi chút rồi nhìn về phía Tô Tái Tái, thành khẩn nói: “Chắc là vì có Tiểu Tái ở đây chăng?”
“Em ấy ạ?” Tô Tái Tái cười nói: “Em chỉ tiện tay làm chút việc nhỏ thôi mà.”
“Ha ha, tuy chỉ là việc nhỏ đối với em những cũng không có nghĩa là chúng ta có thể yên tâm thoải mái được.” Nghiêm Thanh cười nói. Ông ấy cười rồi điều chỉnh sắc mặt nói với Tô Tái Tái một cách vô cùng nghiêm túc: “Tiểu Tái, cảm ơn em.”
Dứt lời còn trịnh trọng khom lưng trước Tô Tái Tái.
“Ơ kìa, thầy Nghiêm.” Tô Tái Tái nhanh người tránh đi.
Tuy không nhìn quanh cũng biết mọi người đang nhìn về đây với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên. Cô vội tiến tới đỡ ông ấy dậy: “Các anh các chị đang nhìn đấy.”
Đỡ ông ấy dậy xong Tô Tái Tái mới nói đùa: “Thầy muốn cảm ơn em cũng được thôi. Lát nữa cơm nước xong lại mời em bữa BBQ để em mang về ký túc xá là được.”
Nghiêm Thanh cười to: “Không sao cả, chỉ cần em không bảo tôi đi mua cho em cả trăm cái bánh bao là được.”
Dừng một lát rồi ông ấy nói: “Khoảng thời gian này, đừng nói là trăm cái, hơn trăm miếng cũng khó mua nữa.”
“Nhưng đừng mua bánh bao nữa ạ.” Tô Tái Tái cười khổ: “Giờ em sợ bánh bao lắm rồi.”
Đúng!
Từ giờ trở đi chúng nó là những bé yêu chỉ ăn thịt!
Xin từ chối bánh bao!
Cho nên bữa BBQ phải toàn là thịt đó nha.
…
Tô Tái Tái chậm rì rì đi cùng Nghiêm Thanh mãi mới thấy hai thầy trò Chu Phổ.
Chờ lên xe xong cô mở kể chuyện xử lý Ôn Phục Tử như thế nào. Nghe xong Chu Phổ không muốn ăn cơm nữa mà muốn quay về đích thân kiểm tra.