“Chị…” Cô gái kia thoáng cau mày, nhìn qua ngó lại thấy xung quanh không có ai mới kéo Bạch Ngữ Dung qua một bên, nhỏ giọng lấy lòng: “Em Ngữ Dung này, chị nghe bảo… Khoảng thời gian trước em có tặng Mễ Nhã vài viên thuốc có hiệu quả làm đẹp, dưỡng da, đúng không em?”
Chị ta tạm dừng, lại vội vàng nói thêm, như sợ Bạch Ngữ Dung sẽ hiểu lầm mình vậy: “Em đừng hiểu lầm, chị không tới đòi em tặng không đâu, chị sẽ trả tiền mà, có điều… không biết em có thấy tiện không thôi?”
Tuy chỉ là người hầu của Mễ Nhã, nhưng nếu được cô ta giữ lại bên cạnh, chắc hẳn chị ta cũng có ích.
Thế là vừa nghe vậy, Bạch Ngữ Dung lập tức mỉm cười gật đầu, vui vẻ đồng ý: “Đương nhiên là được rồi, mấy viên thuốc thôi mà, đàn chị không cần khách khí như thế đâu ạ.”
Cô gái mừng ra mặt, mở to đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Bạch Ngữ Dung, đặng hỏi: “Thật không em? Thế thì tốt quá rồi. Mà em Ngữ Dung này… hết bao nhiêu tiền vậy?”
Bạch Ngữ Dung lắc đầu, chủ động nắm lấy tay chị ta, cười bảo: “Không cần tiền, xem như em tặng đàn chị cũng được.”
“Vậy ngại lắm.” Chị ta mở cờ trong bụng, ngoài mặt vẫn không quên tỏ vẻ ngượng ngùng.
“Cứ coi là quà kết bạn với đàn chị của em, hay là…” Bạch Ngữ Dung cụp mắt, mất mát nói: “Bởi vì mấy lời đồn thổi gần đây nên chị không muốn chơi với em?”
Nói xong, bàn tay đang thân thiết nắm lấy tay cô gái kia cũng từ từ rụt về, hành động lùi một bước tiến hai bước này của cô ta đã thành công, đàn chị lập tức trở tay nắm chặt lấy tay cô ta, lắc đầu nguầy nguậy bảo: “Làm gì có, mấy thứ đó đều là tin đồn nhảm, không có căn cứ gì cả, chị không có tin đâu. Nếu đàn em đã nói như vậy… thôi được.”
Chị ta giả vờ như khó xử lắm, sau vài giây suy ngẫm mới gật đầu: “Nếu đàn em đã có lòng, vậy chị cũng mặt dày nhận lấy, sau này em có chuyện gì cần nhờ cứ việc nói một tiếng, nếu giúp được chắc chắn chị sẽ giúp.”
“Vâng.” Bạch Ngữ Dung mỉm cười, lát sau lại nói: “Thế đàn chị đứng đây chờ em nhé, em về phòng lấy thuốc cho chị rồi xuống ngay.”
“Làm phiền em Ngữ Dung rồi.”
“Chuyện nhỏ thôi mà.”
Bạch Ngữ Dung mỉm cười, dặn chị ta nhớ đợi mình xong thì bước vội về phía ký túc xá.
Cô ta cười cười nói nói tiến vào thang máy, ngay khi cửa thang máy đóng lại, xung quanh chỉ còn một mình, nụ cười tức khắc bay biến.
Về đến ký túc xá, Bạch Ngữ Dung lập tức bước tới trước cái bàn đặt một loại chai lọ, lấy đại một bình chất lượng bình thường, ngay lúc tính xoay người xuống lầu thì thoáng dừng bước, một lần nữa quay đầu nhìn bình thuốc cô ta đặt bên cạnh.
Đó là loại thuốc cô ta kết hợp phối phương từ Ghi chép về người con gái xinh đẹp và nửa quyển sách luyện đan của nhà họ Hứa, có điều mãi chưa tìm được người thử nghiệm, hiện tại… đúng là cơ hội tốt.
Tròng mắt Bạch Ngữ Dung đảo một vòng, sau đó dứt khoát lấy hai viên cho vào bình, treo nụ cười giả tạo lên miệng, xong xuôi mới xoay người ra cửa.
Vừa xuống lầu, Bạch Ngữ Dung lập tức nhìn thấy cô gái kia đứng chờ sẵn, bèn ngọt ngào hô một tiếng “Đàn chị”, đợi đối phương ứng tiếng quay đầu lại thì tức tốc tiến lại gần.
Bạch Ngữ Dung đưa bình thuốc trong tay cho chị ta, thấy chị ta vui mừng nhận lấy lại mở miệng: “Đàn chị nè, lúc trước khi chị Mễ Nhã dùng thuốc cũng sẽ thường xuyên nói lại cho em biết về hiệu quả của thuốc, nên cảm phiền chị…”
“Chị biết, chị biết mà.” Cô gái kia nắm chặt lấy bình thuốc, gật đầu lia lịa: “Đàn em yên tâm, chị cũng sẽ thường xuyên báo lại cho em biết về hiệu quả của thuốc.”
“Dạ, vậy thì tốt quá.” Bạch Ngữ Dung cười: “Nhờ cả vào chị nhé.”
“Em Ngữ Dung đừng khách khí như vậy, phải là chị cảm ơn em mới đúng.”
“Làm gì có.” Bạch Ngữ Dung nhìn chị ta một cách dịu dàng, giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết lại ẩn giấu chút âm u khó có thể nhận ra: “Em phải cảm ơn chị mới phải.”
Bạch Ngữ Dung dõi mắt nhìn chị ta vui vẻ rời đi, khẽ cười gằn một tiếng không rõ nghĩa, rồi xoay người lên lầu.
Vừa về đến phòng, Hứa Tần Nhã chợt gọi điện tới.
Cô ta liếc nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, bực bội cau mày, chờ vài giây mới bắt máy: “Alo, mẹ ạ, có gì không? Con…”
“Ngữ Dung hả, mẹ có tin cực tốt muốn kể cho con nghe đây!” Bạch Ngữ Dung chưa có viện cớ xong thì đầu dây bên kia đã truyền tới giọng Hứa Tần Nhã.