Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 695

Unknown Chương 695

Ngô Lục Lục nghe vậy thì "Haiz" một tiếng chỉ về phía Viên Tuế bên cạnh nói: "Còn không phải tại Tiểu Tuế sao, phải đợi em ấy nửa ngày đây."

Hai má Viên Tuế đỏ bừng, ngượng ngùng xin lỗi: "Xin lỗi thầy, lần sau em sẽ chú ý."

Chưa kịp nói xong Ngô Lục Lục đã giận dữ trừng mắt nhìn cô ấy nói: "Em đó, quá nhút nhát dễ xấu hổ, cái này em phải học hỏi thêm mấy cô bạn một chút mới được. Thầy cũng không trách em, không những không trách em, thậm chí còn rất vui vẻ nữa."

Nói tới đây vừa cười vừa nhìn Viên Tuế nói: "Con bé ngốc."

Khiến Viên Tuế sửng sốt ngơ ngác nhìn Ngô Lục Lục "Hả?" một tiếng.

Đại Vi lập tức nắm lấy cánh tay Viên Tuế, tựa cằm lên vai cô ấy, nhìn cô ấy rồi lại nhìn Ngô Lục Lục, cười hì hì nói: "Thầy Ngô, chuyện gì khiến cho thầy vui thế này ạ? Nói cho chúng em nghe với."

Nói đến chuyện này Ngô Lục Lục không kiềm được chắp tay, kiêu ngạo hất cằm.

"Bạn nãy Viên Tuế vẽ được một lá bùa khá tốt."

Sau khi mọi người "Ồ?" lên khi nghe chuyện này đều dồn dập nói chúc mừng Viên Tuế.

Khuôn mặt Viên Tuế càng đỏ hơn, nhưng chính nụ cười của Đại Vi ở bên cạnh nhắc nhở mới khiến cô nhớ phải nói "Cảm ơn" mọi người.

Vẻ mặt ngượng ngùng đó khiến Ngô Lục Lục không khỏi lắc đầu.

Nó khá giống với việc "Tôi một đời đi lừa gạt khắp nơi, sao lại có một đệ tử nhút nhát như vậy chứ?"

Khiến người ở bên cạnh trông vào rất hạnh phúc.

Sau khi mọi người cười xong, Ngô Lục Lục nói với Tô Tái Tái: "Tiểu hữu, ngày mai cô có thể đánh giá giúp được không?"

"Được." Tô Tái Tái gật đầu, cười với Viên Tuế và nói: "Ngay mai tôi tới Phù Lục Viện tìm hai người nhé!?"

Viên Tuế rất vui gật đầu liên tục. Lần này không cần Đại Vi nhắc nhở lập tức vội vàng cảm ơn Tô Tái Tái.

Chủ đề đến đây kết thúc, Đại Vi dường như nghĩ tới chuyện gì đó, quay đầu nhìn Khúc Nhiên vừa định nói gì đó thì tiếng "cô Tô" vang lên bên cạnh đã cắt ngang lời của cô ấy.

Giống như những người khác, cùng quay đầu nhìn theo Tô Tái Tái.

Khi nhìn thấy mấy cái huy chương màu xanh vàng kim của đối phương thì không khỏi kinh ngạc.

... Là thành viên cao cấp của Hội Huyền Học.

"Xin chào." Tô Tái Tái nhìn đối phương rồi gật đầu.

Người đó vội vàng cúi người lên tiếng: "Cô Tô, rất xin lỗi, vừa rồi không nhận ra cô có ở đây, mời mọi người theo tôi."

Nói xong anh ta làm động tác "Mời".

Tô Tái Tái đương nhiên hiểu ý của đối phương, điều này có nghĩa là họ không cần phải đợi đến tám giờ như những người khác mà có thể vào sân sớm.

"Tôi nghe bạn nói Hội đấu giá của các anh có quy định rất nghiêm, làm thế này có vi phạm quy định của các anh không?"

Tô Tái Tái nói rồi dừng một chút lại cười nói: "Nếu không tiện thì chúng tôi đợi ở đây đến tám giờ cũng không sao."

Cô vừa nói xong người đó lại cúi người, mang theo chút cảm xúc "sợ hãi": "Cô Tô là Luyện đan sư luyện ra Đan Hồng cấp hai nên chắc chắn có thể đưa bạn bè của mình vào địa điểm trước, không vi phạm quy định, là cô khiêm tốn thôi."

Sau khi nói xong người đó lại làm động tác "Mời" và nói: "Cô Tô, băng ghế cho cô đã chuẩn bị xong."

Tô Tái Tái nghe vậy quay đầu nhìn về phía Nghiêm Thanh và Chu Phổ, hỏi thử một câu: "Thầy thấy sao ạ?"

Sau khi nhóm Nghiêm Thanh gật đầu thì mới nhìn về phía người đó cười nói: "Vậy làm phiền cậu nhé."

"Không phiền, không phiền. Vô cùng vinh hạnh."

Tất nhiên Ngô Lục Lục và Viên Tuế cũng đi cùng họ.

Trong khi những người của Hội Huyền Học đưa họ lên thang máy, thì Ngô Lục Lục lại nhìn Tô Tái Tái vô cùng cảm khái nói: "Tiểu hữu, không ngờ chúng ta thực sự có thể vào đây bằng cách “quét mặt” đấy."

Giọng nói ông ấy đầy ý "Chưa bao giờ nghĩ tới".

Tô Tái Tái được Ngô Lục Lục nhắc nhở như vậy bây giờ mới nhớ tới trước đây mình cũng từng theo ông ấy tới đây, hai người đã từng thảo luận chuyện "Có thể quét mặt không".

Còn nhớ lúc trước Ngô Lục Lục nói ngay cả viện trưởng của Huyền Học Viện tới cũng phải vào bằng thư mời, thế là gật đầu cười với ông ấy: "Đại sư Ngô, bây giờ ông không những có mặt mũi hơn viện trưởng nữa, mà còn..."

Cô dừng một chút nhìn về phía những người của Huyền học cười nói với Ngô Lục Lục: "Bây giờ ông còn có thể mặc sức đùa với họ rồi."

Ngô Lục Lục sửng sốt một lúc chợt nhớ ra mình từng nói bản thân không bằng bảo vệ ra đời ở Cổ Võ Viện trong Hội Huyền Học. Khi đó Tô Tái Tái nói: "Tương lai không xa, ông có thể mặc sức đùa với bọn họ."

Ông ấy còn nhớ khi đó đã tự giễu nói: "Nếu kiếp sau cố gắng sớm hơn chắc là có thể", không ngờ...


Bình Luận (0)
Comment