“Kẹt kẹt.”
Cửa phòng bị rất nhiều vật nặng chèn lại.
Tiếc là sức lực của Tần Hà rất mạnh mẽ, đã đẩy ra hết toàn bộ.
Người của Lương gia lập tức bị dọa sợ đến kêu cha gọi mẹ, người đứng đầu cầm ấn đồng trong tay, hai mắt đỏ sậm, giận dữ thét lên: “Yêu nghiệt to gan, bản quan là quan lớn triều đình, được khí vận Vương triều gia thân, thân có quan uy, ngươi không sợ chết thì cứ tới đi!”
Theo tiếng gầm thét của ông ta, vầng sáng trắng quanh thân cũng rõ hơn, ngay cả ấn đồng trong tay kia, cũng phóng ra những tia sáng đủ màu.
Đây chính là quan uy.
Đại Lê khai quốc mấy trăm năm, góp nhặt vô số niệm lực của dân chúng, đây là đại khí vận.
Những khí vận này không chỉ gia thân cho Hoàng đế, cũng không chỉ cho Hoàng tộc, mà còn có bách quan trong triều đình.
Tất cả các quan viên mang phẩm đều có quan uy gia thân, đối với con người thì không có tác dụng gì, nhưng chống cự yêu ma quỷ quái, âm linh tà ma đến gần thì rất là hiệu quả.
Bằng không yêu ma quỷ quái mà đánh cắp quyền hành của triều đình thì sẽ tai họa ngập trời.
Hơn nữa quan uy cũng là tiêu chí “thân khiết thần tịnh” của bách quan, nếu là quan uy của một viên quan nào đó đột nhiên biến mất, thì đó là bị tước chức hoặc là bị yêu ma xâm nhập.
Lương Thế Kiệt là mệnh quan tam phẩm, đương nhiên là cũng có quan uy hộ thân, cộng thêm quan ấn trong tay gia trì, không phải là thứ cực kỳ lợi hại cũng không thể lại gần ông ta được.
Đây cũng là nguyên do mà ông ta còn có thể mang theo những gia nhân còn lại kéo dài hơi tàn, kiên trì đến tận bây giờ.
“Bản tọa Thanh Ngưu Đại Tiên, được quản gia Lương phủ mời tới đây để trừ yêu.” Tần Hà trầm giọng nói.
Đám người Lương gia vội hai mặt nhìn nhau, Lương Thế Kiệt là người phản ứng lại đầu tiên: “Ngài, ngài là cứu binh?”
“Đúng vậy.” Tần Hà gật đầu.
Lương Thế Kiệt vui mừng khôn xiết, vội vàng đứng dậy chắp tay: “Xin hỏi tôn tính đại danh cao nhân.”
“Bản tọa Thanh Ngưu Đại Tiên, các ngươi đi ra ngoài hết đi, bản tọa đang rất vội.” Tần Hà không muốn nói nhiều lời.
Đã đưa ra điều kiện, quản gia cũng đã đồng ý, vậy thì làm việc thôi.
Tốt nhất là có thể trở lại lò hỏa táng trước khi trời tối, miễn cho bỏ lỡ phân phối thi thể, hắn không có ở đó, chắc chắn Lăng Trung Hải lại cho hắn nghỉ.
Hôm nay, lúc ban ngày có một nhóm sơn tặc cùng cường đạo giang hồ, cùng với vài tên trộm cắp gì đó bị chặt đầu, nói không chừng có thể đốt được một bộ nha.
Lương Thế Kiệt nghe vậy, còn có thể không đồng ý à.
Ông ta đã bị kẹt trong tổ từ này bốn năm ngày rồi, lo lắng hãi hùng, hết nước cạn lương, dù cho không bị yêu tà hại chết cũng sẽ chết đói, chết khát.
Tiếp đó, Tần Hà dẫn đám người Lương gia đi ra khỏi tổ từ, lượn quanh vài vòng, đưa ra khỏi cổng.
Nguyên nhân cần phải đi vòng quanh là vì bị huyễn thuật ảnh hưởng, huyễn thuật mà yêu tà bố trí có thể che đậy tầm mắt con người, rất nhiều thứ nhìn thấy đều là ảo giác.
Nhìn thấy phía trước là tảng đá, thực ra đó lại là đường đi, nhìn thấy phía trước là cánh cửa đi ra ngoài, thực ra lại là mánh khóe để dụ người ta xoay người, bất tri bất giác đi vòng quanh, quỷ đả tường.
Tần Hà không thể giải thích nhiều với bọn họ, dứt khoát đi vòng thêm vài vòng cho đỡ phí miệng lưỡi, dù sao kết quả cũng như nhau.
Nhưng điều này ở trong mắt của đám người Lương gia, chính là rất thần kỳ, trước đó, bất kể là bọn họ đi bao lâu cũng không thể đi ra đến cổng, hiện giờ được Thanh Ngưu Đại Tiên dẫn đi vài vòng là đã có thể ra ngoài.
Cả đám người kích động đến rơi nước mắt, quỳ xuống đất dập đầu, cảm ơn Tần Hà.
Tần Hà không để ý đến bọn họ, lại quay người đi vào trong, để lại cho bọn họ một bóng lưng, trông lại càng thần bí khó lường.
Trở lại nơi ở của Lương gia, Tần Hà quan sát khắp bốn phía.
Phát hiện, Lương gia này không chỉ tràn ngập yêu khí, còn có cả quỷ khí, oán khí cùng với lệ khí.
Quả thực chính là “ngũ độc” đều đủ.
Điều này khiến cho Tần Hà không hiểu được, rõ ràng chỉ là một yêu tà có đạo hạnh không cao, tại sao lại làm ra một chiến trận lớn đến như vậy.
Càng mấu chốt là, Tần Hà không thể tìm được đầu nguồn của yêu khí này, cho dù là hắn đã mở ra thuật vọng khí.
Những thứ này tựa như là vốn tồn tại ở nơi này vậy.
Tần Hà không nghĩ ra, cũng lười suy nghĩ.
Đến thời điểm thì tự nhiên sẽ thấy được rõ ràng mọi thứ.
Chính là đáng tiếc, không thể chủ động phát hiện ra đầu nguồn của yêu khí, e là tối nay cũng không kịp về đốt thi thể rồi.
Nhưng liễu ám hoa minh (1), chẳng bao lâu sau, Tần Hà vui mừng phát hiện ra, một số gia nhân của Lương Thế Kiệt đã chết lại chưa kịp xuống mồ, chỉ mới liệm rồi nhập quan, đang đặt ở gian linh đường trấn áp Lương lão gia lúc trước.
(Note (1): Liễu ám hoa minh có nghĩa là: nhìn thấy tình huống trước mắt đã không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.)
Tất cả có năm bộ quan tài.
Chắc là bị chết sau khi yêu tà niêm phong cửa.
Rất qua loa, chỉ có một cái quan tài thực sự là một quan tài, bốn cái còn lại đều đóng từ cánh cửa.
Đường đường phủ trạch của quan to tam phẩm, bị quấy phá đến cửa nát nhà tan, không thể sống yên ổn, khiến người ta thật thổn thức.
Nhưng đây cũng đều là tự chuốc vạ vào thân, sớm biết như vậy, hà tất lúc trước làm như thế.
Tần Hà cẩn thận quan sát, phát hiện những thi thể này đều có dấu hiệu thi biến, có thể là do thi thể đặt trong yêu khí, oán khí, cùng lệ khí lâu ngày nên bị xâm nhiễm, rất dễ dàng bật xác.
Xem tình hình này, cũng chỉ là chuyện trong vòng một hai này nay.
Đến lúc đó thi thể đồng loạt bật dậy, đừng nói Lương Thế Kiệt chỉ có uy quan tam phẩm, ngay cả là nhất phẩm nội các cũng không đỡ được a.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn cũng là do yêu tà tác quái.
Tần Hà lập tức ngứa ngáy trong lòng, đêm nay bị mất một bộ thi thể ở lò hỏa táng, vậy thì phải bù lại nha.
Năm bộ thi thể trước mặt, bất kể như thế nào cũng không thể bỏ qua.
Ngắn gọn là, yêu tà muốn làm cái gì, hắn liền làm ngược lại.
Nếu như có thể chọc giận nó, khiến nó hiện thân thì càng hoàn mỹ hơn, ngược lại, nếu nó vẫn cứ không ra tay thì sẽ rất phiền phức.
Nói liền làm, Tần Hà lập tức đi lấy củi.
Lương gia gia đại nghiệp đại, đương nhiên là không thiếu củi lửa, ngoài ra còn có thêm cả dầu hỏa cùng than đá.
Sau khi chuẩn bị xong, Tần Hà trực tiếp mở quan tài ra.
Thi thể không khuyết thiếu quá nhiều, chỉ bị mất đi một vài bộ phận, ngược lại thì vết cắn cùng vết cào trên thi thể lại nhiều đến dọa người.
Thứ tấn công rồi cắn xé người này vô cùng nóng nảy và điên cuồng, không biết nó là thứ gì.
Vết thương ngoài thân thể rất nhiều, cần khá nhiều thời gian để che đi, Tần Hà tìm thấy son phấn trong phòng nữ quyến, tô tô trát trát, qua một hồi bận rộn cuối cùng cũng có thể nhìn được.
Làm xong, Tần Hà phát hiện, dùng son phấn nữ nhân để che phủ tốt hơn dùng bột mì nhiều, thế là thu son phấn vào trong nách không gian.
Bôi phấn xong thì bắt đầu bổ khuyết, Tần Hà lấy một khúc gỗ, bá bá bá, thuật chạm khắc gỗ phát động, chẳng bao lâu đã điêu khắc ra vành tai, mũi, con mắt, đôi môi, rồi sau đó lại cẩn thận gắn lên thi thể.
Xem như là đã hoàn thành việc thanh lý thi thể.
Củi lửa nhiều, Tần Hà trực tiếp đốt luôn năm bộ thi thể cùng với quan tài.
Lấy ra đá lửa, lửa cháy bừng bừng.
Ngay vào khoảnh khắc Tần Hà châm lửa đốt thi thể, hắn mẫn cảm nhận thấy có thứ gì đó âm lãnh đang nhìn chằm chằm vào lưng mình.
Sau lưng truyền đến sự dò xét cùng quan sát một cách dè dặt.
Thính phong biện vị + thuận phong nhĩ đồng thời phát động.
“Hô ~”
Một làn gió nhẹ thổi qua Lương gia, trong nháy mắt, vị trí của tất cả mọi vật thể bị gió thổi qua đều giống như là thiết lập mô hình, hiển lộ trong đầu Tần Hà.
Tần Hà giống như là có thêm một góc nhìn khác, có thể trông thấy rõ ràng tất cả mọi vật ở sau lưng.
Nhưng mà.... Vẫn không thu hoạch được gì.
Hắn có thể cảm nhận được, thứ kia cách hắn không xa, nhưng lại không có cách nào xác định vị trí chính xác của nó.
Tần Hà không có manh động, rõ ràng thứ này rất am hiểu thuật ẩn thân, có thể là do chủng tộc, cũng có thể là do có vật đặc thù nào đó.
Nhỡ như không thể một chiêu chế địch, ngược lại làm kinh động nó, vậy thì không biết đến bao giờ mới có thể giải quyết xong chuyện này.
Đây cũng là điều phiền phức nhất khi xử lý sự kiện linh dị.
Nó không giống như thi thể, đặt ở ngay đó, giỏi lắm thì hung một chút, có thể chịu đòn hơn một chút.
Linh dị là ngươi nhìn không thấy cũng sờ không thấy, có bản lĩnh cao hơn nữa cũng không biết đánh vào đâu.
Lao tâm tốn sức, lại còn phải đấu trí đấu dũng.
Nhưng mà, Tần Hà cũng không sốt ruột, hắn còn có một lá bài tẩy, một khi phát động, nhân cơ hội đánh hết toàn bộ ba mươi sáu thức trấn linh, dù là ngươi là quỷ vương cũng phải ngã xuống.
Thời gian đốt thi thể còn dài, nhất thời không cần vội vàng.
Hơn nữa, hành động đốt đi thi thể của hắn, rõ ràng đã chọc giận thứ kia, có lẽ là cũng không cần chờ đến buổi tối.
Nghĩ đến đây, Tần Hà chuyển một cái ghế ngả đến, trước tiên thêm đủ nhiên liệu đốt xác, sau đó liền thoải mái nằm lên ghế, ngay dưới ánh mắt nhìn chăm chú của thứ kia, ngủ ngon lành.
Không qua bao lâu, tiếng ngáy vang lên, hắn đã ngủ đến nước dãi chảy ròng.
Toàn bộ chính là một câu: Ngươi tới đánh ta đi!